Cả Huyền Thiên giới, ai cũng xem Đan Thần tông chính là nơi tụ tập tinh hoa Luyện Đan chi thuật của nhân loại, thế nên có thể lọt vào trong mắt xanh của bọn họ chính là một vinh dự lớn lao. Thế mà gã thanh niên kia lại được một cao cấp trưởng lão như Mạnh Nguyên đan vương mời đến Đan Thần tông luận đạo, được mời chào không khác gì một chủ nhân của siêu cấp thế lực hay nhất phẩm tông môn, thật khiến cho người ta ghen tỵ. Chỉ là, Vô Đạo nắm giữ đan phương kéo dài thọ nguyên, Đan Thần tông hành động như vậy là hoàn toàn hợp lý. Đan đạo không có điểm dừng, một Luyện Đan sư chân chính luôn truy cầu cực hạn đan đạo, luôn ham học hỏi, không ngừng tiến về phía trước.
Chỉ thấy Vô Đạo không hề biểu lộ bất kỳ một tia vui mừng nào cả, ngược lại trong lòng hắn càng thêm u sầu. Bởi vì, đan đạo của hắn có siêu việt đến đâu thì cũng chẳng thể có cách nào trị dứt căn quái bệnh của nữ nhân trong lòng hắn cả. Cuối cùng, Vô Đạo gật đầu nhè nhẹ, đáp:
- Có cơ hội, nhất định ta sẽ đến Đan Thần tông.
- Ha ha, có lời này của ngươi, lão phu trong lòng vô cùng an tâm.
Nói rồi, Mạnh Nguyên đan vương lại nhìn xung quanh, đặc biệt nhìn đám người Ngạo Kiếm thần điện lâu hơn một chút, khí thế trên người bộc phát khiến người ta chấn kinh, uy nghiêm nói:
- Kể từ bây giờ, kẻ nào dám nói xấu Đinh Xuân Thu bằng hữu chính là đắc tội với Mạnh Nguyên này. Đến lúc đó, đừng trách lão phu vô tình.
Ý tứ đã rõ ràng như vậy, ai còn dám nghi ngờ, đắc tội Vô Đạo được nữa chứ? Tuy rằng Mạnh Nguyên đan vương không có đại biểu cho toàn bộ Đan Thần tông, nhưng mà địa vị của Mạnh Nguyên đan vương trong tông môn lại rất cao cấp, ngay cả tông chủ của nhất phẩm tông môn cũng phải nhượng bộ mấy phần. Đan Thần tông bao che người vô cùng, một khi đắc tội với Mạnh Nguyên đan vương, chẳng khác gì đắc tội với cả Đan Thần tông. Mà tại Huyền Thiên giới này, có vô số thế lực chịu ân huệ với Đan Thần tông, một khi bọn họ lên tiếng, chỉ sợ kẻ đã đắc tội bọn họ, dù trốn đến cùng trời cuối đất cũng chẳng thể thoát được. Vậy nên bình thường chẳng ai muốn động chạm gì vào Đan Thần tông cả, nếu không trở thành minh hữu, thì tốt nhất nên giữ quan hệ xã giao. Nếu không, hậu quả thật không thể tưởng tượng được.
Hoa Tam Trúc khuôn mặt xinh đẹp bỗng nhiên lạnh băng, bàn tay siết chặt lại khiến cho một bên tay ghế hóa thành tro bụi. Kỳ thực Mạnh Nguyên đan vương chính là muốn nói Ngạo Kiếm thần điện bọn họ, dù trong lòng tức giận, nhưng Hoa Tam Trúc chỉ còn cách nhẫn nhịn mà thôi. Ngạo Kiếm thần điện tuy là siêu cấp thế lực, nhưng phần lớn đan dược đều phải nhận cung ứng từ phía bên Đan Thần tông. Nếu chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt này mà ảnh hưởng xấu đến quan hệ hai bên, khiến cho Đan Thần tông nổi giận không chịu cung ứng đan dược cho Ngạo Kiếm thần điện nữa. Đến khi đó, địa vị của Ngạo Kiếm thần điện sẽ bị lung lay, căn cơ tổn hao nặng nề.
Trương Vô Thường trong lòng cười lạnh, nhưng dù sao vẫn là chủ nhà, không thể để cho Ngạo Kiếm thần điện bị mất mặt như vậy được, đành phải ra mặt nói tiếp:
- Mạnh Nguyên đan vương tiền bối đã nói như vậy, bản thành chủ hy vọng các vị tự biết làm như thế nào. Chuyện này chấm dứt tại đây, nếu không Giao Dịch hội thời gian chậm trễ, người thiệt hại nhất chính là tán tu các vị.
- Trương thành chủ nói đúng, mau bắt đầu Giao Dịch hội đi.
- Mấy kiện đồ vật lúc trước thu được từ trong mấy cái bí cảnh, rốt cuộc cũng có thể tìm hiểu lai lịch của nó rồi.
- Hắc hắc, hy vọng có thứ gì đó thật đáng giá, như vậy mới không uổng công lão tử vất vả cái mạng này.
- ………
Rốt cuộc Giao Dịch hội cũng bắt đầu. Trong số tán tu ở đây, có hơn hai phần ba người tham gia, thậm chí còn có một số đệ tử tông môn vì không muốn bị bại lộ nên cải trang thành tán tu, đi đến chỗ đăng ký kiện vật của mình.
Bởi vì số lượng lớn như vậy, không thể để cho năm người được đề xuất trực tiếp đi giám định từng món một được, rất tốn thời gian. Mà Giao Dịch hội chỉ diễn ra trong vòng tám ngày, thế nên trước đó, Trương Vô Thường đã chuẩn bị sẵn năm mươi Giám định sư. Những người này tất nhiên đều thuộc Lang Gia thành, đặc biệt có thiên phú trở thành Giám định sư, đồng thời trải qua sự huấn luyện của Lang Gia thành, so với các Giám định sư bình thường chỉ có hơn chứ không kém. Có năm mươi người này trợ giúp, công việc sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Sau một ngày rưỡi sàn lọc, những kiện vật được đánh giá kém hơn ngũ phẩm sẽ bị loại toàn bộ, đem hoàn trả lại cho chủ nhân. Đương nhiên, có không ít người bất mãn, bởi vì trong mắt bọn họ, đồ mà mình suýt mất cả cái mạng mới đoạt được làm sao có thể kém cỏi được. Thế nhưng, quy định đã đặt ra từ trước, dù bất mãn cũng không có dám làm càn.
Trong vòng bốn ngày, các kiện vật được xếp từ ngũ phẩm đến nhị phẩm lần lượt công bố. Lúc đầu còn nhiều người bị loại bất mãn, nhưng mà sau khi xem xét mấy cái danh sách kia thì mới ngộ ra được, thì ra bảo vật của mình kém cỏi như vậy. Khoảng thời gian này, có rất nhiều người lựa chọn đem đi đấu giá, đại đa số người này, hoặc là tu vi quá cao, hoặc là quá thấp nên không thể sử dụng được. Thay vì cứ khăng khăng giữu lại, thôi thì đổi lấy một số lượng tài nguyên để tu luyện, như vậy thì tốt hơn.
Ngũ phẩm đến nhị phẩm, người công bố danh sách không phải thuộc năm Giám định sư được đề cử, mà là do vài người trong số năm mươi Giám định sư chuẩn bị sẵn, tất nhiều mấy cái danh sách đó đều có ấn ký của năm Giám định sư kia, như vậy mới đảm bảo công bằng.
Ngày tiếp theo chính là ngày công bố danh sách các kiện vật nhất phẩm. Kể từ nhất phẩm trở lên đều là do năm người kia trực tiếp công bố cả. Vui mừng nhất chính là những người chưa có được hoàn trả lại đồ vật của mình, thuộc vào hàng nhất phẩm đã là một món hời lớn, nếu như được xếp vào siêu phẩm thì còn gì hơn nữa đây.
Ai ai cũng phấn khích. Dù vậy cũng chỉ để ở trong lòng, nếu như để lộ ra ngoài, ai mà biết được chuyện gì ập đến. Thế gian này, lòng người khó đoán, hôm nay làm bằng hữu, ngày mai có thể trở mặt. Hiểu rõ nhất điều này chính là tán tu, vì vậy, không cẩn thận là tai họa ập lên đầu ngay. Phải bình tĩnh, thật bình tĩnh.
Vô Đạo cùng với bốn người còn lại bước ra chính giữa đại quảng trường. Trên tay năm người đều có một quyển trục tỏa ra ánh kim, mặt trời chiếu vào càng thêm lấp lánh. Có như vậy mới khiến cho Giao Dịch hội càng thêm sôi nổi được.
Vô Đạo ôm quyền kính lễ với khán giả, sau đó mới nói:
- Đầu tiên, xin chúc mừng các vị đã biết được lai lịch bảo vật của mình. Ta đảm bảo rằng, mỗi kiện bảo vật đều được giám định một cách chuẩn xác nhất, đều phải thông qua ý kiến của năm người mới được liệt kê vào từng danh sách, hoàn toàn công bằng, giảm thiểu sai sót đến mức thấp nhất.
- Thứ hai, chúc mừng vị nào chưa nhận lại vật phẩm của mình, bởi vì vật phẩm của các ngươi, hoặc là nằm trong danh sách nhất phẩm, hoặc là danh sách tuyệt phẩm. Và nhắc lại một lần nữa, Giám định sư chúng ta chỉ làm rõ lai lịch của vật phẩm, không tham gia vào việc mua bán; không tiết lộ danh tính của cố chủ.
- Bây giờ, ta bắt đầu công bố các vật phẩm được xếp vào nhất phẩm. Có hai mươi kiện vật phẩm xếp vào nhất phẩm, lần lượt mỗi người chúng ta sẽ nói rõ cho các vị.
- Vật phẩm đầu tiên tên gọi là Cấm Thiên phù. Tác dụng của Cấm Thiên phù có thể khiến cho võ giả từ Thượng Thần cảnh trở xuống giảm tu vi một cấp, ngay cả tốc độ cũng bị tác động đến. Tuy rằng tác dụng lên võ giả Thượng Thần cảnh không lớn, nhưng mà ai cũng hiểu rõ, cường giả chiến đấu, thua một chút cũng khiến cho tính mạng bị uy hiếp.
- Vật phẩm thứ hai, Linh Lung Dực chiến giáp, đối với võ giả Thượng Thần cảnh có tác dụng khá hữu ích, tốc độ gia tăng, lực lượng phòng thủ gia tăng, đặc biệt còn có khả năng thôn phệ linh khí. Điểm hạn chế duy nhất là tốn khá nhiều linh thạch để khởi động.
- Vật phẩm thứ ba, Long Huyết quả…
- Vật phẩm thứ tư…
- ………
Lần lượt Vô Đạo, Mạnh Nguyên đan vương, Diệp Dương, Mộc Thanh Kiệt và Lãnh Dạ Phong công bố hai mươi vật phẩm được xếp vào hàng nhất phẩm. Mỗi một kiện đều có tác dụng đối với võ giả Thượng Thần cảnh. Đương nhiên tác dụng là không lớn, thế nhưng ảnh hưởng nhiêu đó cũng khiến cho võ giả Thượng Thần cảnh thèm muốn rồi. Bởi vì có rất ít đồ vật làm cho võ giả Thượng Thần cảnh để mắt đến, mà trong Giao Dịch hội này lại xuất hiên đến hai mươi kiện, làm sao khiến cho người ta không trở nên nóng bỏng cho được.