Khi những cỗ dung dịch toàn bộ đã đạt trạng thái hoàn hảo nhất, dưới sự khu động của Tinh Hồn, những cỗ dung dịch này ở giữa không trung kết hợp với nhau. Tinh Hồn vừa triệu hồi hỏa diễm, vừa liên tục đánh vào cỗ dung dịch kia những chú văn và cấm chế. Chỉ thấy lúc này, song thủ Tinh Hồn hóa thành một màu bạch ngân, thủ ấn đánh ra nhìn rất chói mắt. Võ kỹ này tên gọi là Vô mật thiên ngân thủ, trước đây hắn học từ Tàng kinh các Thiên lam thần điện, đương nhiên là đã được hắn hoàn thiện hơn rất nhiều. Và tất cả những thủ đoạn luyện khí này đều được kết hợp với nhau một cách quá hoàn mỹ, thiên ngôn vạn ngữ không thể diễn tả hết được sự hoàn mỹ này.
Cuối cùng, giữa bầu trời một cột sáng bừng lên, trong không gian vang lên những tiếng *ong ong* rất thanh. Từ trong cột quang tráo, một thanh đao toàn thân màu xanh lục như lục bích bay ra bên ngoài, lưỡi đao bóng loáng, nhìn sắc bén vô cùng, tựa hồ không gì không thể chém đứt vậy. Hai bân thân đao có hai đầu thanh long rất uy mãnh và sống động.
Thanh đao rơi xuống mặt đất, mũi đao cắm sâu vào mặt sàn đại quảng trường hơn phân nữa. Ai nấy đều cực kỳ kinh ngạc. Mặt sàn của đại quảng trường này được thiết kế từ Thâm hải huyền thạch, kỳ thạch được lấy từ sâu dưới đáy Đông hải, độ cứng cáp bình thường đã vô cùng kiên cố, hiện tại dưới thủ thuật của Tứ hải vương triều, chỉ sợ ngay cả cường giả Thần đế cảnh công kích cũng không thể để lại một vết trầy nhỏ.
Thế nhưng thanh đao này chỉ đơn giản từ trên bầu trời rơi xuống, khoảng cách chỉ khoảng hai mươi mét lại có thể đâm thủng đến hơn một nửa đao, làm sao mà người ta không kinh ngạc được. Chỉ thấy dưới ánh mặt trời, thanh đao khe khẽ phát ra một luồng quang tráo màu xanh nhàn nhạt. Tuy rằng chỉ lẳng lặng nằm im đó, nhưng không hiểu sao lại truyền đến cho người ta một luồng áp lực lạ thường.
Toàn trường thoáng chốc chìm trong im lặng, thậm chí bây giờ tiếng kim rơi xuống mặt sàn người thường cũng có thể nghe thấy được. Viễn cảnh này không diễn ra bao lâu, Diệp gia gia chủ trên bục cao ho khan một tiếng. Âm thanh dường như ẩn chứa uy áp, nhẹ nhàng lan tỏa vào không gian đại quảng trường. Mọi người nhờ vậy mới bừng tỉnh. Và tình hình sau đó đương nhiên là xì xào bàn tán không thôi.
Các Luyện khí sư của Luyện khí công hội người nhìn ta ta nhìn người, cuối cùng cũng để cho vị trưởng lão Diệp gia Diệp Thường Tiễn tự mình tiến lên kiểm tra phẩm cấp của thanh đao. Diệp Thường Tiễn bước tới gần thanh đao, hữu thủ chậm rãi cầm lấy cáng đao. Đột nhiên khi đó, dường như có một lực lượng tàn sát bá đạo truyền vào trong thức hải, khiến cho Diệp Thường Tiễn không cầm được mà run lên một cái. Nhưng sau đó, cái cảm giác này liền biết mất.
Đó chính là sát khí của kỳ binh trong thiên hạ. Diệp Thường Tiễn nội tâm kinh ngạc, thanh đao này là lần đầu tiên xuất thế, chưa từng trải qua chém giết, thế nhưng vẫn có thể ẩn chứa sát khí kinh thiên đến thế này. Có lẽ, người đã rèn ra thanh đao này vô cùng hiếu sát. Chỉ là, vấn đề này lão không tiện nói ra. Việc lão phải làm chính là giám định thanh đao này.
Cầm thanh đao trong tay, Diệp Thường Tiễn mở ra chân nguyên vũ, nhún chân một cái đã bay thẳng lên bầu trời. Muôn vạn ánh mắt bây giờ đều hướng về phía Diệp Thường Tiễn, hay đúng hơn chính là muốn quan sát uy lực của thanh đao trong tay lão.
Chỉ thấy Diệp Thường Tiễn tùy tiện múa vài đường, khí lưu trong không gian tán loạn, xuất hiện những khe không gian, từng đường đao nhìn rất oai phong, tràn đầy uy lực. Chưa vận dụng nguyên lực mà đã có thể xuất ra uy lực như thế này, không biết khi rơi vào tay cao thủ, thanh đao này sẽ bá đạo như thế nào. Diệp Thường Tiễn là người sử dụng, đích thực biết được sự nghịch thiên của thanh đao này, trong lòng cực kỳ ưa thích.
Lão lại lấy ra một sợi chỉ ngắn dài bằng một gang tay. Sợi chỉ này chính là Kim tằm ti, tương truyền nếu dùng Kim tằm ti để luyện thành chiến giáp thì lực lượng phòng hộ rất kiên cố, có câu thủy hỏa bất xâm, đao thương bất nhập chính là nói về Kim tằm ti này. Tuy rằng Diệp Thường Tiễn chỉ lấy ra một sợi nhỏ, nhưng giá trị của nó rất cao, có thể nói là vô cùng trân quý.
Ai cũng biết Diệp Thường Tiễn đang muốn làm gì. Chỉ thấy lão hướng lưỡi đao lên, rồi để cho Kim tằm ti rơi xuống lưỡi đao. Không ngờ khi Kim tằm ti chạm vào lưỡi đao thì lập tức bị đứt thành hai nửa. Sắc bén, vô cùng sắc bén. Ngay cả Kim tằm ti cũng không chịu đựng được, thanh đao này quả thực quá hoàn hảo.
Diệp Thường Tiễn gương mặt cười cười, nội tâm không khỏi sinh ra cảm giác ưa thích đối với thanh đao này. Sau đó lão hạ người xuống mặt đất, ánh mắt thích thú nhìn thanh đao, miệng vừa nói:
- Thanh đao do tiểu hữu này luyện ra đã đạt đến Tôn cấp đỉnh giai, lão phu tuyên bố y đã thông qua vòng thứ hai này.
Tuy rằng bằng mắt thường đã biết thanh đao này không tầm thường, nhưng khi Diệp Thường Tiễn đích thân xác nhận, thanh đao này đã đạt đến Tôn cấp đỉnh giai, cho dù có định lực như thế này đi nữa thì không thể không thốt lên hai chữ “kinh khủng”. Chỉ bằng chừng đó tài liệu, trong thời gian nửa giờ mà đã luyện ra một thanh bảo đao như vậy, trình độ luyện khí của Tinh Hồn, trong mắt bọn họ chỉ sợ không dừng lại ở cấp Luyện khí tông sư.
- Nhất định phải mời người này về môn phái chúng ta một chuyến.
- Đúng vậy, để cho y làm khách khanh trưởng lão, như vậy chúng ta sẽ có thêm một đồng minh, lại còn là một đồng minh Luyện khí tông sư nữa.
- Thiên phú của người này sao lại kinh khủng đến như vậy chứ?
- Y rốt cuộc có lai lịch như thế nào, nhất định phải điều tra.
- ………
Ngay lập tức toàn trường rơi vào ồn ào, tất cả chỉ bởi vì một người, đó chính là Tinh Hồn. Đến lúc này, trầm ổn như Diệp gia tộc chủ Diệp Anh cũng phải động tâm. Mà không chỉ riêng gì y, mà cả những tộc chủ khác cũng giống như vậy. Chưa đến hai mươi tuổi đã trở thành Luyện khí tông sư, thậm chí có thể là Luyện khí đại tông sư cũng không ngoa. Thiên phú này, chỉ sợ là người trẻ tuổi nhất trong lịch sử Huyền Thiên giới có trình độ.
Có kẻ hâm mộ, thì đương nhiên cũng có kẻ ghen ghét. Đó chính là mấy tên Lôi Di Tắc, Lôi Di Vũ hay Thiết Lưu Đông Thành… trước đó còn hạ nhục, thách thức Tinh Hồn, bây giờ có cảm giác như đang tự vả vào mặt mình. Bọn chúng sao có thể ngờ được, Tinh Hồn lại có thiên phú luyện khí quá mức tưởng tượng như vậy được.
- Bây giờ thì các ngươi tin rồi chứ?
Trên bục đài cao, một nữ nhân dung mạo diễm lệ vô song, mái tóc đen huyền để xõa, mắt phượng má hồng, làn da trắng như tuyết. Khoắc trên người một bộ y phục đỏ rực như ánh lửa, lộ rõ những đường cong hoàn hảo, khí chất cao quý thanh tao, giống như mỹ nữ chốn cửu thiên hạ phàm vậy. Thanh âm nhẹ nhàng như tiếng phượng ngâm vừa rồi chính là của nàng.
Ngồi bên cạnh nàng là hai người, một nữ tử dung mạo cũng cực kỳ xinh đẹp, nhưng so với hồng y nữ nhân thì kém hơn một chút. Một người khác là một lão giả tóc hoa râm, ăn bận rất đơn giản, giống như một lão nhân gia bình thường. Ba người này chính là Phượng Cửu, Cơ Dung và Kiều An.
Tinh Hồn tham gia luyện khí, bọn họ đương nhiên muốn xem trình độ của hắn như thế nào. Trước đó, Phượng Cửu có nói với Kiều An và Cơ Dung rằng, Tinh Hồn chỉ xem Luyện khí đại hội này chỉ là một trò chơi mà thôi, vị trí quán quân căn bản đã về tay hắn. Ban đầu còn có chút nghi hoặc lời nói của nàng, như vậy giờ thì hai người Kiều An và Cơ Dung đã hoàn toàn tin tưởng rồi.
Cái tên này, thực sực là hoàn mỹ không có một điểm khiếm khuyến nào sao? Chiến lực nghịch thiên, bằng hữu ai nấy đều là quái vật biến thái, một Luyện dược sư Huyền thiên giới khó có người bì được, bây giờ ngay cả thiên phú Luyện khí cũng quá ư là bá đạo, rốt cuộc còn có thứ gì hắn không thể làm được nữa? Kiều An và Cơ Dung thâm tâm không khỏi tự hỏi.
Trở lại bên dưới đại quảng trường, sau khi tuyên bố Tinh Hồn đã thông qua vòng luyện khí thứ hai, Diệp Thường Tiễn trao trả lại thanh đao cho Tinh Hồn. Tuy rằng tài liệu là do Luyện khí công hội cung cấp, nhưng theo như quy tắc của bọn họ, thì sau khi luyện chế xong thì đồ đó sẽ là của Luyện khí sư đã luyện chế, Luyện khí công hội không có quyền cưỡng đoạt.
- Thanh đao này xin trả lại cho tiểu hữu.
Diệp Thường Tiễn trong lòng rất thích thanh đao này, nhưng bởi vì thân phận của lão nên không thể mở miệng được. Biết được trong lòng lão đang nghĩ giờ, với lại Tinh Hồn cũng không thích dùng đao, thiết nghĩ nếu như tặng cho người khác một món nợ ân tình thì vẫn tốt hơn. Thế nên hắn liễn giơ tay cản lại, ý nói lão cứ giữ lại:
- Không biết Diệp trưởng lão đối với thanh đao này như thế nào? Ta thấy thanh đao này rất hợp với Diệp trưởng lão, thế nên muốn tặng nó cho Diệp trưởng lão.