—— chìm vào giấc mộng phù hoa, chỉ có tình yêu của anh dành cho em là thật
Diệp Phi gặp được Lê Tiện Nam ở một thành phố xa lạ.
Khi đó, cuộc sống của cô vô cùng hỗn loạn.
Người đàn ông cao lớn dựa vào đèn đường, nghiêng đầu châm thuốc, góc mặt lạnh lùng phóng khoáng, mặc áo khoác dạ được cắt may tỉ mỉ, nhất cử nhất động đều tinh tế khó quên.
Nhìn thấy ánh mắt của cô, anh cong môi mỉm cười, mời cô ăn tối cùng anh.
“Ăn cùng nhau nhé?”
Anh chu đáo tinh tế, vừa đủ dịu dàng, chừng mực dung túng, làm cô không cách nào thoát ra.
Trước khi tốt nghiệp đại học, giữa đoạn tình cảm không nói lời yêu và việc học hành, cô lựa chọn con đường thứ hai, đi đến một thành phố khác, trở thành sinh viên trao đổi.
Lê Tiện Nam tỉnh giấc, cầm chiếc khăn lụa mà cô để lại, nhẹ nhàng ngửi lấy mùi hương trên đó, đột nhiên cảm thấy không cam tâm.
–
Không ngờ hôm sau, họ gặp lại nhau ở nhà của giáo sư.
Giáo sư giới thiệu: “Phi Phi, đây là Lê tổng, nhà đầu tư cho dự án của em.”
Người đàn ông cười khẽ, ánh mắt lưu luyến dừng lại trên gương mặt của cô, vẫn dịu dàng như trước.
Sau bữa ăn, Diệp Phi ra hiên nhà đón gió mát, đột nhiên nhớ đến đêm nọ, cô chỉ vừa cảm mạo nóng sốt, anh đã khoác áo choàng ngủ đưa cô đến bệnh viện, trên đường đi vẫn không quên mua thức khuya cho cô, người đàn ông xưa nay kiêu ngạo lại chăm chú lột cua cho cô.
Xao nhãng một lát, Lê Tiện Nam đã xuất hiện sau lưng cô.
Ngón tay thon dài sạch sẽ mơn man khăn lụa trắng, anh im lặng không nói, ánh mắt vụng trộm khao khát dừng trên gương mặt của cô, cười khẽ: “Phi Phi, em tàn nhẫn thật, sao có thể đành lòng chạy đi xa như thế?”
Bề ngoài của anh lạnh lùng nhã nhặn, nhưng trong lòng, anh ngày ngày dung túng, thương yêu cô, không hề do dự.
–
Mọi người đều nói bên cạnh Lê Tiện Nam có một người phụ nữ trẻ tuổi, xinh đẹp, Lê tổng phóng khoáng, mua cho cô một căn nhà trong thành phố, đích thân lái xe đưa đón cô.
Nghe lời đồn này, Lê Tiện Nam chỉ cười: “Đừng nói lung tung, cô ấy sợ người ngoài bàn tán, là tôi theo đuổi cô ấy, nói thích cô ấy, dù sao cũng phải thể hiện thành ý.”
–
“Anh không thích gió, nhưng thích ở bên em, gió có nổi lên hay không cũng chẳng sao. Ý anh là, anh bằng lòng làm mọi thứ cùng em, Phi Phi, anh sẽ luôn thiên vị em.”
Lê Tiện Nam chưa từng nói lời yêu, nhưng tình yêu của anh xuất hiện trong cả những điều nhỏ nhặt nhất.
Giữa tháng năm tình yêu bay cùng gió, anh dâng toàn bộ chân thành và bình lặng cho em, em là vĩnh hằng của anh.
*
Đừng nhẹ nhàng an giấc ngàn thu,
Sôi sục, cháy bỏng, thiêu đốt,
Không điên dại trong tình yêu cuồng nhiệt.
Hướng dẫn đọc:
1. Song xử, đều là mối tình đầu, HE, mọi thành phố và nơi chốn trong câu chuyện này đều là sản phẩm tưởng tượng, đừng đối chiếu với thực tế.
2. Chênh lệch 10 tuổi, 22×32
3. “Đừng nhẹ nhàng an giấc ngàn thu” là câu thơ của Dylan Thomas.
4. Một câu chuyện chênh lệch tuổi tác đơn thuần, ngọt ngào.
(*) “Kinh Khuyên” là từ viết tắt của “nhóm văn nghệ sĩ Bắc Kinh” trong tiếng Trung, “Kinh” trong Bắc Kinh, “khuyên” trong vòng tròn. Chỉ vòng tròn quan hệ trao đổi lợi ích – tài nguyên mật thiết của giới đạo diễn, diễn viên và tư bản hoạt động tại Bắc Kinh.