Đường Tâm Nhan không quay về Cẩm Tú Viên, cũng không đến đoàn phim.
Cô ở lại nơi ở của Diệp Nhiễm.
Cũng đã ngồi trên ban công khóc thầm rất lâu.
Diệp Nhiễm nhìn cô nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, hơi bất ngờ, cô ta không nghĩ đến tình cảm của Đường Tâm Nhan dành cho Mặc Trì Uý đã sâu đậm đến mức này.
Hai cô gái đang ở nhà, nên tự nhiên có một người muốn nấu ăn.
Thấy Đường Tâm Nhan đang suy sụp, Diệp Nhiễm tự giác vào bếp nấu ăn.
Đường Tâm Nhan đã kín đáo quan sát Diệp Nhiễm từ lâu, thấy cô ta không hề có chút sa sút nào mà vẫn còn tâm trạng nấu nướng, ánh mắt càng thêm phức tạp.
Trái tim cô đang rất đau, như có một bàn tay bóp nghẹt lại vậy.
Tâm cô như bị ai đó cầm dao cứa vào.
Cô đứng dậy lặng lẽ đi vào phòng ngủ của Diệp Nhiễm.
…
Khi màn đêm buông xuống, đèn trên đường đều bật sáng.
Sau khi ăn một vài miếng cơm, Đường Tâm Nhan nhìn Diệp Nhiễm nói: “Tối nay cùng tớ bar đi, tâm trạng không tốt lắm, muốn uống chút rượu.”
Diệp Nhiễm gật đầu: “Được.”
Lợi dụng lúc cô ta không để ý, Đường Tâm Nhan gửi một tin nhắn.
…
Quán bar X.
Đường Tâm Nhan và Diệp Nhiễm đi đến quầy bar gọi mỗi người một ly cocktail.
Cô tối nay mặc một chiếc váy dài hở eo và một bên vai màu đen, có viền bằng chất liệu Oshagen, phần váy bồng bềnh khiến vòng eo thon không đầy một năm tay trông càng mềm mại hơn.
Ngay khi vừa bước vào quán bar, cô đã thu hút rất nhiều sự chú ý.
Diệp Nhiễm nhìn bốn phía đều là những ánh mắt ái mộ dành cho Đường Tâm Nhan, cô ta ghen ghét không thôi, trong lòng thấy rất không công bằng.
Mỗi lần đi bên bên cạnh Đường Tâm Nhan, cô ta dường như mãi chỉ là một tờ giấy không đáng chú ý.
“Ồ, đây không phải là người đẹp xuất hiện trên các trang nhất hôm nay sao?” Một người đàn ông dáng vẻ lưu manh ầm một ly rượu đi về phía Đường Tâm Nhan.
Người đàn ông trước đây từng cùng Phó Tư Thần giao thiệp, khi cô ở còn chưa ly hôn với Phó Tư Thần có nghe qua anh ta gọi mình là chị dâu.
Đường Tâm Nhan phớt lờ người đàn ông, yêu cầu bartender cho mình một ly rượu.
Cô vừa định đưa lên uống uống, người đàn ông đột nhiên cầm lấy chiếc cốc trong tay cô “Đường đại mỹ nữ, có muốn cùng anh uống một ly không?”
“Tên lưu manh này từ đâu tới? Đừng nghĩ đến có thể chiếm tiện nghi của Tâm Nhan, cút mau!” Diệp Nhiễm đứng dậy bảo vệ Đường Tâm Nhan.
Người đàn ông liếc mắt nhìn Diệp Nhiễm, dường như đã nhận ra cô ta, cười xấu xa “Cô là chính là người bạn thân đã giật chồng của Đường Tâm Nhan trên bản tin hôm nay sao? Chậc chậc, phụ nữ các cô tình bạn tình bạn thật thắm thiết, tốt đến mức có thể dùng chung một người đàn ông!”
Ly rượu trong tay Đường Tâm Nhan trực tiếp hất lên mặt người đàn ông, hắn ta đang chuẩn bị nổi giận thì đột nhiên có một bàn tay to lớn siết chặt cổ tay hắn ta.
Nhìn thấy Mặc Trì Uý đột nhiên xuất hiện, tim Diệp Nhiễm đập thình thịch.
Mặc Trì Uý ném người đàn ông đi, vẻ mặt âm trầm nói: “Cút!”
Thấy Mặc Trì Uý có vẻ là người không dễ trêu vào, hắn không dám nói thêm cái gì, chật vật bỏ đi.
Mặc Trì Uý không nhìn Diệp Nhiễm, anh bước đến gần Đường Tâm Nhan, nắm tay cô trực tiếp kéo vào một phòng trống trong quán bar.
Diệp Nhiễm bí mật đi theo.
Cô ta ở ngoài cửa nghe thấy tiếng cãi vã kịch liệt của hai người.
Đường Tâm Nhan nói muốn đệ đơn ly hôn, Mặc Trì Uý không phản đối.
Cô ta cực kỳ vui mừng
Trước khi Đường Tâm Nhan bước ra, Diệp Nhiễm đã trở lại quầy bar.
Cô ấy đi tới gục trên quầy rượu, bắt đầu khóc không thành tiếng.
Sau đó, cô uống hết ly này đến ly khác.
Thấy như vậy, Diệp Nhiễm giả mù mưa sa an ủi cô cô: “Tâm Nhan, cậu đừng uống nữa…”
“Để tớ uống đi, tâm trạng tớ thực sự rất tệ, có lẽ nếu say rồi sẽ không cảm thấy khó chịu nữa.”
Không lâu sau, Đường Tâm Nhan say rượu gục đầu trên quầy bar.
Diệp Nhiễm lấy di động ra, nhanh chóng gửi một tin nhắn.
Danh Sách Chương: