Mục lục
Đế sư xuất sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 130: Một chút tình cảm của cô chủ Âu Dương




*Chương có nội dung hình ảnh
Ọc ọc ạc...



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Máu tươi theo yết hầu cứ chảy ra mãi, tên mặt theo theo bản năng che cổ lại, muốn cho nổ bom, nhưng cả người lại không còn chút sức lực nào, phù phù một tiếng, lập tức té trên mặt đất, hoàn toàn không động đậy nữa.



Trong nháy mắt, bốn tên cướp gớm ghiếc kia, toàn bộ đều bị bọn họ trừng phạt!





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Kế tiếp, Diệp Phùng đi đến bên cạnh Âu Dương Ngọc Duyên, cởi dây thừng trên người cô ra.



"Cảm ơn anh." đôi mắt đẹp của Âu Dương Ngọc Duyên hiện lên vài tia phức tạp, vẻ mặt cảm kích nói.



Mười phút trước, bởi vì có khuôn mặt tương tự Diệp Thanh, nên cô vô cùng chán ghét người đàn ông này, nhưng hiện tại, lại hơi có chút may mắn, bản thân mình có thể gặp được anh. Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Âu Dương Ngọc Duyên biết, nếu hôm nay không có người đàn ông này xuất hiện, kết cục của cô sẽ trở nên vô cùng thê thảm! Người đàn ông này không chỉ cứu mạng cô, mà còn bảo vệ sự trong sạch và tôn nghiêm của cô, cho nên Âu Dương Ngọc Duyên mới cảm ơn anh.



"Không cần khách sáo!" Diệp Phùng muốn đỡ cô dậy, nhưng khuôn mặt Âu Dương Ngọc Duyên đỏ lên, tránh khỏi tay anh, ném dây thừng trên người xuống, vừa mới chuẩn bị đứng lên, thân thể nghiêng một cái, lập tức ngã xuống đất.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
"Đau quá!"bÂu Dương Ngọc Duyên nhíu mày, khuôn mặt tuyệt mỹ tái nhợt đi, bàn tay nhỏ bé ôm lấy chân mình, đau không chịu nổi.



Thân thể cô bị dây thừng trói rất lâu, máu ứ đọng lại, tạo thành máu bầm, vừa rồi đứng dậy bị thương ở cổ chân.



"Cô Âu Dương, cô làm sao vậy?" Anh vừa rồi nhìn thấy Âu Dương Ngọc Duyên đứng dậy, khiến cho cổ chân bị trật, việc này nói lớn cũng không đúng mà nói nhỏ cũng không phải, nhưng nếu không nắm bắt được thời gian khơi thông mạch máu, rất dễ khiến cho mạch máu bị tắc nghẽn, nghiêm trọng mà nói, cái chân này xem như phế đi!



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Nhìn kỹ một chút, Diệp Phùng mở miệng nói: "Để tôi giúp cô khơi thông mạch máu một chút!" Nói xong vươn tay muốn bắt lấy cổ chân Âu Dương Ngọc Duyên.



"Không cần, tôi tự làm!" Âu Dương Ngọc Duyên lắc đầu, nhanh chóng cự tuyệt anh.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Diệp Phùng muốn giúp bản thân xoa chân, trước tiên mặc kệ anh an tâm cái gì, Âu Dương Ngọc Duyên tuy rằng bề ngoài nóng bỏng cởi mở, nhưng nội tâm lại cực kỳ bảo thủ.



Chỗ chân như vậy, sao có thể để cho một người đàn ông xa lạ tùy ý chạm vào chứ!



Từ chối Diệp Phùng, Âu Dương Ngọc Duyên vươn bàn tay ra, bắt đầu xoa bóp cổ chân của mình, trên làn da vốn trắng nõn, rất dễ thấy được một mảng bầm tím lớn.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


"Sao càng ngày càng đau vậy..."



Lông mày của cô nhíu chặt lại, lại xoa vài cái, nhưng càng xoa càng cảm thấy đau, cô không hiểu biết y học, căn bản không biết, khơi thông mạch máu, cũng phải rất chú ý!





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
"Cô như vậy không được, nếu như không theo mạch máu để thông mạch, chỉ biết càng xoa càng thêm nghiêm trọng thôi! Hay là để cho tôi làm đi!" Diệp Phùng nhìn nàng, lại nói.



"Tôi không hiểu, thì anh có thể hiểu sao?" Diệp Phùng lại gật đầu một cách đương nhiên: "Am hiểu y học một chút!"



"Anh còn biết về y học sao?"



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Âu Dương Ngọc Duyên nhất thời có chút kinh ngạc há to miệng, Diệp Phùng còn trẻ như vậy, có thân thủ như vậy đã khiến người ta nhìn với cặp mắt khác trước rồi, nhưng không nghĩ tới, anh ta lại còn biết cả y học sao?





Người này, thật sự giỏi như vậy sao?





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Hay là nói, anh ta muốn mượn danh nghĩa hiểu biết y học để chiếm tiện nghi của mình?



Nhìn vẻ mặt hoài nghi của Âu Dương Ngọc Duyên, Diệp Phùng cười khổ một tiếng, sờ sờ mũi!



Sao vậy? Mình trông giống một tên lưu manh vậy sao? Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


"Như vậy đi, chỉ cho tôi xoa hai phút, nếu không ổn, tôi sẽ dừng lại!" Cuối cùng, Diệp Phùng chỉ có thể bất đắc dĩ nói.



"Được rồi, tôi tin tưởng anh một lần." Nhìn bộ dáng tràn đầy tự tin của Diệp Phùng, Âu Dương Ngọc Duyên khẽ cắn răng, quyết định tin tưởng anh một lần.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Bởi vì khi cô tự xoa cổ chân, càng xoa càng đau, nơi này chỉ có hai người, cô chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Diệp Phùng.



"Yên tâm, hai phút là tốt rồi." Diệp Phùng mỉm cười, kéo chân Âu Dương Ngọc Duyên qua, đặt lên đùi bản thân.



Động tác này làm cho Âu Dương Ngọc Duyên xấu hổ đến đỏ bừng cả khuôn mặt, trái tim nhỏ cũng đập thình thịch.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Tên đáng ghét này, tốt nhất chữa khỏi cho bà đây, nếu bị tôi phát hiện anh mượn cơ hội này chiếm tiện nghi, nhất định bà đây sẽ không tha cho anh ta!



Cô cắn chặt răng, trong lòng thầm nghĩ.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Mà giờ phút này Diệp Phùng cũng thầm than trong lòng, Âu Dương Ngọc Duyên rất xinh đẹp, dáng người cũng ổn, còn có một số cảm giác công lý ngớ ngẩn, khuyết điểm duy nhất chính là tính tình nóng nảy, điểm này không thể so sánh với vợ của anh.



Nghĩ lại vợ của bản thân, dịu dàng biết bao, hiểu chuyện biết bao nhiêu, còn sinh cho mình một đứa con gái xinh đẹp như vậy, nghĩ tới một tí, trong lòng lập tức đã vui vẻ!



"Khốn kiếp, anh nhìn cái gì, còn không mau giúp tôi giảm mạch máu?"



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Thấy Diệp Phùng nhìn chằm chằm vào chân mình, vẫn không nhúc nhích, khuôn mặt Âu Dương Ngọc Duyên đỏ bừng, bất mãn nói.



Cái tên đáng ghét này, trong lòng người ta vốn rất cảm kích anh, nhưng anh không thể thu lại sự lưu manh trong lòng của bản thân lại chút sao?





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
"Ơ? Xin lỗi, có hơi mất tập trung, lập tức bắt đầu ngay đây!"



Diệp Phùng nắm lấy bàn chân nhỏ, bắt đầu xoa bóp.



Anh xoa bóp đều là huyệt mạch trên chân, đầu tiên là lưu thông máu ứ đọng, làm cho mạch máu giản ra, sau đó dùng sức vặn một cái, lập tức xương hơi bị lệch khi nảy trở về chỗ cũ.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Âu Dương Ngọc Duyên cảm thấy cổ chân vô cùng thoải mái, giống như xông lên mồi hồi nóng, sau đó vết bầm tím biến mất, cổ chân cũng không còn đau nữa.




1253010878.jpg



996752285.jpg




Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!

574287528.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK