Nhìn thấy Hoàng Lăng xuất ra tấm thẻ hội viên màu bạc này, các bạn học lập tức thảng thốt không thôi!
Phải biết rằng, câu lạc bộ Thiên Sứ chỉ nhằm vào nhóm người cấp cao, nhưng đều là bọn họ chủ động tìm kiếm khách hàng, chứ cũng không phải là khách hàng tìm kiếm bọn họ!
Chỉ có thể được họ công nhận là khách hàng mới có thể nhận được một tấm thẻ hội viên, không được họ công nhận cho dù tổn bao nhiêu tiền cũng không thể nào có được.
Mỗi một cấp bậc đều sẽ hưởng thụ những đãi ngộ phục vụ tối cao không giống nhau!
Cũng chính vì như vậy mà một tấm thẻ hội viên ở câu lạc bộ Thiên Sứ cũng trở thành đối tượng mà vô số nhà giàu theo đuổi!
Bởi vì tấm thẻ hội viên nho nhỏ này chính là biểu tượng của quyền lực và cao quý!
Mà Lam Tư Tư càng thể hiện rõ sự hâm mộ khi lớn tiếng kêu lên: “Oa! Hoàng Lăng! Cậu thật là giỏi nha, vậy mà lại có được thẻ hội viên ở câu lạc bộ Thiên Sứ! Thật ra chúng tôi nghe nói, người có tấm thẻ này đều là những nhân vật rất lớn đấy!”
Hoàng Lăng cười ha ha: “Mấy năm nay khi được trở về từ nước ngoài, dưới sự giúp sức của ba mẹ tôi cũng có được chút thành tựu nho nhỏ, cho nên miễn cưỡng cũng nhận được sự chấp thuận của câu lạc bộ Thiên Sứ
Lam Tư Tư tiếp tục mở miệng nói: “Anh Nhi, cậu mau nhìn qua Hoàng Lăng người ta kìa! Không chỉ có dáng dấp đẹp trai, hoàn cảnh gia đình tốt mà quan trọng còn cố gắng tiến tới như vậy! Những lúc quan trọng còn thay người đàn ông của cậu giải vây cho cậu, nếu không chúng ta tuy tới nhưng không vào phòng được, thật sự là mất mặt quá mà!”
Trong lúc học đại học, Tưởng Anh luôn khiêm tốn, cho nên ngoại trừ rất ít người biết thì bên ngoài dường như không ai rõ, thật ra Tưởng Anh chính là con gái nhà giàu có nhất ở thành phố Đức Hùng này.
Lam Tư Tư nó vậy thì liếc mắt sang nhìn Diệp Phùng, tùy tiện mở miệng nói: "Này, tôi cũng không có ý tứ gì khác, có lẽ anh không tức giận đúng không?"
Không có ý tứ gì khác sao?
Ý tứ của cô ta còn có thể rõ ràng hơn chút nữa không nhỉ?
Khóe miệng Diệp Phùng hơi cong lên, bây giờ dù là ngu ngốc nhất cũng đều có thể nhìn ra được, Lam Tư Tư và Hoàng Lăng này tuyệt đối là cùng một giuộc!
Cô ta cố ý dẫn mọi người tới câu lạc bộ này, sau đó chờ Tưởng Anh không đưa ra được thẻ hội viên thì Hoàng Lăng sẽ thay cô mà giải vậy!
Không chỉ có thể chiếm được cảm tình của Tưởng Anh mà còn có thể trần trụi nhục nhã Diệp Phùng!
Đều là đàn ông, anh nhìn thân phận địa vị của người ta mà xem, rồi nhìn lại bản thân mình, rõ ràng so sánh một chút là có ý đồ tổn hại hình tượng của Diệp Phùng trong mắt Tưởng Anh đây mà! đâu! Diệp Phùng lập tức cảm thấy có hơi nhức
Xem ra việc đính hôn này thật sự là không nên nêu lên lắm!
Lúc Vũ Thiếu Bảo theo đuổi Tưởng Anh, sao không thấy mấy người tới nhảy nhót, nhưng đổi thành tôi thì hay lắm, cứ như đầu trâu mặt ngựa đều ra hết, thật sự coi Diệp Phùng tôi dễ bắt nạt như vậy à?
Chỉ là để sư của chúng ta vô cùng kiêu ngạo, đối mặt với đủ loại khiêu khích của Lam Tư Tư, thì anh cũng mở miệng cười nói: “Nếu đêm nay, Anh Nhi nhà tôi dự định tụ họp ở chỗ này, vậy tất nhiên sẽ không để mọi người ngay cả phòng cũng không vào được chứ. Về phần cái thẻ hội viên này của anh Hoàng đây... Ha ha, ý tốt của anh tôi xin nhận, chỉ là loại thẻ hội viên bạc cấp thấp này của anh vẫn là thôi đi."
Nụ cười trên mặt Hoàng Lăng có hơi cứng đờ lại.
Mà Lam Tư Tư càng không che giấu được ý cười nhạo: “Chỉ với anh mà cũng xem thường thẻ hội viên bạc à? Anh có biết một tấm thẻ hội viên bạc ở câu lạc bộ Thiên Sứ này có được là khó thế nào không? Thậm chí dù có nhà giàu tỷ đồng cũng khó mà đổi lấy được tấm thẻ như này! Đúng rồi, tôi nghe nói, anh và Tưởng Anh là hôn ước từ nhỏ, hơn nữa, bây giờ còn là một vệ sĩ sao? Tôi thật sự thấy khó hiểu là anh lấy tư cách gì mà nói ra được những lời như vậy?"
Ngay lập tức có không ít người bạn không rõ mọi chuyện, ánh mắt cũng đồng loạt nhìn về phía Diệp Phùng, tất cả đều mang theo vẻ khinh bỉ
Còn tưởng với điều kiện của Tưởng Anh sẽ lấy một người như con của trời, thì ra cũng chỉ là một tên phế vật như vậy mà thôi!
Mà bên kia, Hoàng Lăng đang cười khiêm tổn nói: “Không sao! Có lẽ anh Diệp đây chưa từng tiếp xúc với những nơi cao cấp như này, cho nên trình độ hiểu biết của anh ấy với thẻ hội viên bạc này vẫn không biết rõ lắm.
Sau đó, anh nhìn lại Diệp Phùng, tiếp tục mở miệng nói: “Anh Diệp, bất kể nói thế nào, vẫn nên định ra một căn phòng trước cái đã, cũng không thể cứ để mọi người đứng ở bên ngoài nói chuyện như vầy hoài.” “Ha ha...” Diệp Phùng cười, bộp một tiếng vung ra một tấm thẻ trong suốt, ngạo nghễ nói: “Chuyện này, cũng không cần anh Hoàng phải ra mặt quan tâm!” “Phòng kia, chính tôi sẽ chọn!”
Nhìn thấy anh lấy ra một tấm thẻ gần như trong suốt, Lam Tư Tư trực tiếp cười phụt thành tiếng: “Tưởng Anh, cậu tìm đâu ra người đàn ông này vậy?” “Có ý tưởng khôi hài ghê cơ!” “Chúng ta đều biết, thẻ hội viên cao cấp ở câu lạc bộ Thiên Sứ, chia làm thẻ bạc, thẻ vàng và thẻ kim cương, cái tên cũng như ý nghĩa, chính là bên ngoài thẻ sẽ được chế tạo và khảm từ bạc, vàng, kim cương lên thẻ! Cho dù muốn làm giả, cũng phiền anh học hỏi sớm một chút được không?” "Ha ha..."
Không ít bạn bè cùng cười ra tiếng một trận, thậm chí ánh mắt nhìn về phía Diệp Phùng cũng tràn đầy xem thường!
Mà khỏe miệng của Hoàng Lăng cũng giương cao nụ cười khinh bỉ, trực tiếp đưa tới thẻ hội viên bạc trong tay mình lên bàn lễ tân nói: “Xin chào, giúp tôi đặt một phòng!”
Ai ngờ, nhân viên lễ tân căn bản cũng không thèm nhìn anh ta, tay họ chỉ run run cầm tấm thẻ hội viên trong suốt của Diệp Phùng lên, xem đi xem lại rồi sau đó vội vàng la lên tiếng: “Quản lý Quản lý!”
Lam Tư Tư mang theo vẻ mặt khinh thường nhìn anh: “Chậc chậc, lần này mọi chuyện lại gây ra càng lớn rồi!” “Tưởng Anh, cậu kêu người đàn ông nhà cậu nhanh chóng nhận lỗi đi. Nếu quản lý thật sự truy cứu tiếp nữa, cho dù mất mật cũng không đủ đâu!”
Không ít các bạn học khác cũng cười khẽ theo, từng người đều đang chuẩn bị nhìn trò cười của Diệp Phùng.
Mà lúc này, quản lý mặc đồ Tây mang giày da trực tiếp nghe tiếng mà đi tới, cẩn thận nhìn qua tấm thẻ trong suốt kia một lần, sau đó dưới ánh mắt vô cùng kinh ngạc của mọi người và tất cả nhân viên, vô cùng cung kính cúi thấp người chào Diệp Phùng: “Toàn thể nhân viên của câu lạc bộ Thiên Sứ hoan nghênh quý khách đã ghé thăm!” “Ngài đến đây chính là may mắn lớn nhất của câu lạc bộ Thiên Sứ chúng tôi!”
Sau đó anh ta đi thẳng lên, nói với lễ tân: “Lập tức thông báo, đêm nay toàn bộ khách đặt phòng đều hủy bỏ hết! Đêm nay, toàn thể trên dưới câu lạc bộ Thiên Sứ chỉ vì một mình ngài ấy cung cấp dịch vụ cao cấp nhất!”
Một loạt tiếng nói rơi ra thì tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm! Đây là tình huống kiểu gì vậy? “Các người có phải hiểu lầm gì không?”
Sau một hồi lâu, cuối cùng Lam Tư Tư cũng kịp phản ứng lại nhìn qua quản lý, trên mặt tràn ngập sự không thể tin nói: “Cái tên này tùy tiện móc ra một tấm thẻ trong suốt thì các người nói là thẻ hội viên cấp cao nhất hay sao?”
Quản lý lập tức không vui nhìn qua cô ta rồi nói: “Quý cô này, chúng tôi còn chưa đến mức nhìn lầm thẻ hội viên mà chính câu lạc bộ Thiên Sứ phát ra đâu! Bình thường mà nói, chúng tôi chỉ phát ra ba loại thẻ, nhưng phía trên ba loại này vẫn còn có một loại thẻ hội viên được chế tạo riêng biệt bằng chất liệu thủy tinh! Chỉ là người có tấm thẻ này phải tiêu hao ít nhất là là ba mươi tỷ!” “Mà loại thẻ hội viên như này, đại diện cho khách quý mà câu lạc bộ Thiên Sứ chúng tôi tôn kính nhất. Thông tục đơn giản nhất chính là VIP trong VIP
Tất cả mọi người đều lập tức sững sờ cả người!
Trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Phùng bất giác mang theo cả ý hâm một
Có thể nhận được thẻ hội viên câu lạc bộ Thiên Sứ với cấp thẻ cực cao thì phải là người ghê gớm tới bậc nào?
Mà giờ phút này, Hoàng Lăng lại cảm thấy trên mặt của mình đang đau rát một trận
Trong tay anh ta chỉ vừa mới có một tấm thẻ hội viên bạc đã dương dương đắc ý, giờ phút này làm sao lại bị phỏng tay như vậy!
Sao có thể như vậy chứ?
Cái này sao có thể xảy ra chứ? Vũ Thiếu Bảo không phải nói, cái tên chồng chưa cưới từ nhỏ này đột nhiên xuất hiện chỉ là một tên vệ sĩ bình thường thôi sao?
Trở ngại ban đầu của nhà họ Tưởng khiến phải hủy hôn ước với nhà họ Vu, thế nhưng một tên phế vật như vậy sao lại có được thẻ hội viên cấp bậc này cơ chứ?
Không sai, Hoàng Lăng chính là do Vũ Thiếu Bảo phái tới, mục đích chính là ác ý hại Diệp Phùng, thuận tiện dò xét lại lịch của anh một chút.
Nghĩ tới những việc Vũ Thiếu Bảo bàn giao trong điện thoại cho mình, Hoàng Lăng cắn răng, trong ánh mắt anh ta cũng dần biến mất những giả vờ lịch thiệp ban đầu, mà dần trở nên âm trầm nhìn vào anh: “Ngài Diệp đây, xin hỏi một chút, tấm thẻ này của anh là lấy được từ đâu?”