Chương 633: Dị biến
Vút!
Dương Linh Mai ngẩng đầu, đáy mắt hiện lên tia lạnh lẽo, cô nhún người bay vút ra ngoài.
Mấy người còn lại ngơ ngác nhìn nhau rồi nói: “Đi, đi xem thế nào!”
Sau khi mấy người kia đuổi theo, ở một bãi sân trống xuất hiện một xác chết đỏ đang làm loạn ở giữa sân, chung quanh đã có hai ba người nằm xuống, không ngừng kêu rên, người vây xem càng lúc càng nhiều, xác chết đỏ không chỉ hung hãn mà còn có thân hình to lớn, móng tay trên các ngón tay cực kỳ sắc bén, khuôn mặt nó bị che đi bởi mái tóc màu đỏ nhưng đôi mắt khát máu vẫn loé lên. “Sao lại thế này?” Lúc này, Hàn Đạt cũng chạy tới hiện trường, trông thấy người nằm la liệt trên sân thì trầm giọng nói: “Không biết nữa thưa tộc trưởng, con cương thi này vọt ra từ trong phòng của cô Dương, đúng lúc có vài người trong họ đi qua nên bị nó đả thương” “Việc này tôi sẽ xử lý!”
Dương Linh Mai trầm giọng nói, sau đó đánh ra một quyền trông rất kỳ lạ, miệng lẩm nhẩm gì đó, xác chết biết đi kia, khí tức cuồng bạo trên người càng hung tợn hơn, nó nghe được Dương Linh Mai triệu hoán, có chút không nghe lời còn yếu ớt chống cự
Dương Linh Mai hơi sốt ruột, lập tức lấy ra một đôi vòng ngọc từ trong ngực, xác chết biết đi cảm nhận được mối nguy hiểm theo từng nhịp rung lắc của vòng ngọc, giống như một cuộc chiến vô hình, âm thanh phát ra từ đôi vòng ngọc kia quả thực tác động đến xác chết biết đi! “Anh Diệp, cô Dương sẽ không gặp nguy hiểm gì chứ?” Bắc Minh Thư lo lắng hỏi. “Khó nói.”
Ánh mắt Diệp Phùng thoảng nghiêm trọng: “Cô nhìn xem trên đỉnh đầu xác chết biết đi kia, có phải ảnh lên chút màu bạc?” Bắc Minh Thư nhìn theo phía tay Diệp Phùng chỉ, quả nhiên thấy được đỉnh đầu xác chết biết đi kia có màu bạc, anh nói tiếp: “Đó là dấu hiệu thăng quan của xác chết đỏ, đỉnh đầu của nó thay đổi, sẽ không lâu nữa, xác chết đỏ này sẽ biến thành ngân thi!” “Ngân thi? Vậy chẳng phải là sẽ càng lợi hại hơn sao?” “Đương nhiên, xác chết đỏ và ngân thi chỉ kém nhau có một bậc, nhưng sức mạnh phải nói là hơn kém nhau một trời một vực, theo tôi được biết, ngay cả trong tâm gia tộc lớn, nhà họ Dương sở hữu cũng chưa vượt quá năm mươi cái xác chết, cho tới giờ lại càng ít ỏi hơn, mà Dương Linh Mai tuổi còn trẻ, mới chỉ có được xác chết biết đi bầm sinh cấp xác chết đỏ, đó là thuộc về bẩm sinh, vậy mà hôm nay cô ta có duyên kỳ ngộ mới có thể nâng cấp lên thành ngân thi, cơ mà chuyện này nhất định có gì đó không ổn, nếu không xác chết biết đi bẩm sinh sẽ không đột nhiên phản chủ như bây giờ!
Đang lúc nói chuyện, đột nhiên xác chết biết đi kia vung hai tay lên trời gầm lên một tiếng đinh tai nhức óc, Dương Linh Mai dường như bị chấn động liền nôn ra một ngụm máu tươi, bay ra ngoài!
Trương Thành Quân nhìn thấy vội vàng chạy tới, một tay ôm chặt Dương Linh Mai lui về sau mấy bước mới ổn định lại được: “Cô Dương, cô không sao chứ?”
Trương Thành Quân ân cần hỏi.
Dương Linh Mai lau khoé miệng đang rỉ máu, nhìn xác chết biết đi đang phát cuồng hung hãn, vẻ mặt vô cùng lo lắng: “Không được rồi, tôi không thể khống chế nổi xác chết biết đi của mình nữa.
Không thể khống chế?
Mọi người đều sửng ốt, nói vậy chẳng phải bây giờ xác chết biết đi trước mặt kia chính là một con quái vật vô nhân tính, chỉ biết giết người thôi sao? “Sao lại như thế được!”
Dương Linh Mai lắc đầu: “Tôi cũng không biết, không kịp nữa rồi, hiện giờ sức mạnh của nó vô cùng khủng khiếp, không còn chịu được vỏ bọc của xác chết đỏ, mau giúp mọi người chạy đi!” “Chạy đi?” Hàn Đạt đứng dậy, trầm giọng, nói: “Đây là nơi ở của nhà họ Hàn, người rời đi hết vậy đất đai tổ tiên phải làm sao? Số thuốc chúng tôi dày công trồng trọt, chăm sóc phải là sao?”
Dương Linh Mai kinh ngạc nhìn Hàn Đạt, ông ta quay đầu, ánh mắt nghiêm nghị thoáng qua một tia áy náy, nhưng chỉ trong một khắc liền trở lại với vẻ lãnh đạm: “Cô Dương, vô cùng xin lỗi, đất đai tổ tiên nhà họ Hàn, không thể để mất!” “Người đầu, giết chết xác chết biết đi!”
Đồng tử Dương Linh Mai mở to hết cỡ, nếu xác chết biết đi bẩm sinh bị giết thì sẽ gây thương tổn nghiêm trọng cho cô, hơn nữa, đời này cũng sẽ không tu luyện ra cái thứ hai, cũng tức là nói, từ nay về sau cô sẽ trở thành một phế nhân không hơn không kém! “Ông dám?” ТrцуeлАРР*.cоm trang web cập nhật nhanh nhất
Cho dù gia tộc của ông là một gia tộc có tiếng tăm, bấy giờ Dương Linh Mai tràn đầy sát ý, nếu ông dám hủy hoại căn cơ của tôi, tôi cũng quyết liều mạng với ông. “Cô Dương!”
Hàn Đạt trầm giọng: “Vì an nguy của nhà họ Hàn, tôi không còn cách nào khác, đành đắc tội với cô, nếu sau này có phải bồi thường, bất cứ thứ gì lão già này cũng đều chấp nhận!”
Dương Linh Mai vùng ra đứng trước mặt Hàn Đạt, tuy rằng vừa bị đả thương nên hơi thở có chút yếu ớt, nhưng khí tức toát ra vẫn khiến người khác sợ hãi: “Nếu ông dám huỷ hoại xác sống biết đi bẩm sinh của tôi, tôi thề cả đời này sẽ cùng với nhà họ Hàn các ông đổ máu!” “Vậy chỉ có thể đắc tội với cô rồi!”
Hàn Đạt vẫn giữ vẻ mặt lãnh đạm như cũ, tuy rằng Dương Linh Mai là ân nhân của bọn họ, nhưng một khi ông cụ muốn nhà họ Hàn thoát khỏi nguy hiểm thì sẽ bất chấp mà đắc tội với cô ta. “Gia chủ!”
Đột nhiên, Trương Thành Quân lớn tiếng hét lên: “Chúng ta không thể làm thế, vừa nãy cô Dương, cô ấy. “Trương Thành Quân!”
Hàn Đạt trầm giọng nghiêm nghị: “Lực sát thương của con cương thi này con cũng nhìn thấy rồi đấy, nếu không có ai xử lý để mặc nó hoành hành, không nói đến người của nhà họ Hàn tôi, ngay cả đất đai tổ tiên cũng giữ không nổi, còn nữa, cách đó không xa chính là vườn thuốc của nhà chúng ta, nếu bị con cương thi đó phá huỷ, trong đó có bao nhiêu giá trị, số thuốc ấy quý đến cỡ nào, chẳng lẽ con không rõ?” “Con hiểu rõ, nhưng mà gia chủ, nếu như huỷ hoại nó, vậy thì... cô Dương cũng sẽ không sống nổi mất, vừa nãy cô ấy còn cứu chú mà ông nội ơi!”
Đang lúc hai ông cháu đang cự cãi thì xác chết đỏ bỗng nhiên phát cuồng, lao về phía những người đang vây xem, lập tức, Diệp Phùng bay lên, đánh ra hai chưởng, anh và xác chết đỏ kia gắt gao đối đầu với nhau!