*Chương có nội dung hình ảnh
"Thanh Nhi!"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bà cụ Diệp kêu lên, hai tay run rẩy chỉ về phía anh: "Diệp Phùng, mày... mày dám hủy hoại người thừa kế cơ nghiệp nhà họ Diệp."
Diệp Phùng khẽ cười như không có chuyện gì xảy ra rồi nói: "Nếu cậu ta không quản được nửa thân dưới của mình thì để tôi giúp vậy."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Còn về người thừa kế cơ nghiệp của nhà họ Diệp..."
Diệp Phùng khóe miệng khẽ giật: "Thì liên quan gì đến tôi?"
"Mày!..."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bà cụ Diệp hai mắt đỏ hoe nói: "Diệp Phùng! Tao thật sự hối hận khi hai mươi lăm năm trước đã không bóp chết đứa con hoang như mày."
Nghe được lời nguyền rủa lạnh như băng đó, ánh mắt Diệp Phùng hơi ngưng tụ và giọng nói cũng trở nên lãnh đạm: "Cuối cùng tôi cũng biết bà nghĩ gì về tôi?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bà cụ Diệp sắc mặt lạnh lùng: "Mỳ là thứ nghiệt chủng không nên được sinh ra!" "Cho dù trong người mày đang chảy dòng máu của nhà họ Diệp thì tổ tiên cũng sẽ không bao giờ thừa nhận mày là con cháu nhà họ Diệp!" Diệp Phùng không biểu cảm nói: "Nếu bà đã nói như vậy thì chuyện tôi sắp làm sẽ không còn là gánh nặng tâm lý nữa." Bà cụ Diệp cảnh giác nhìn anh: "Mà tính làm gì?" Khóe miệng Diệp Phùng khẽ nhếch: "Bà đúng là người cao quý hay quên nhiều chuyện."
"Bảy ngày trước, chính bà đã nói là chỉ cần tôi đi tù thay cho Diệp Thanh thì bà sẽ đưa tôi một phần mười tài sản của nhà họ Diệp."
Ánh mắt của bà cụ Diệp ngưng động lại.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lúc trước vì muốn Diệp Phùng giúp nên bà mới nói ra những lời này, chỉ là không ngờ đối với chuyện nhà họ Âu Dương ra tay, Diệp Phùng lại có thể xử lý nhanh đến như vậy. Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
"Mày làm cháu tôi bị thương đến thế này mà còn muốn tiền sao, Diệp Phùng có phải mayd quá ngây thơ rồi không?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Ồ?"
Diệp Phùng khẽ nhíu lông mày: "Bà đây là muốn lật lọng sao?"
"Hừ!"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Tao chính là muốn lật lọng như vậy thì sao?"
Vừa dứt lời, người hầu liền hốt hoảng từ ngoài cửa chạy vào: "Bà chủ, không ổn rồi! Đã xảy ra chuyện rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bà cụ Diệp hỏi lại: "Hốt hoảng đến mức này thì còn ra thể thống gì nữa?"
"Có chuyện gì, nói đi!"
Tên người hầu nuốt nước miếng lắp bắp nói: "Có một nhóm người xưng là Cục quản lý nhà và thị trường bất động sản đang ở ngoài cửa, họ nói là nhà họ Diệp chúng ta chiếm đất công, mở rộng nhà ở bất hợp pháp nên muốn... muốn niêm phong nhà họ Diệp."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Cái gì?"
Sắc mặt bà cụ Diệp đột nhiên thay đổi.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhà họ Diệp tuy là một gia đình giàu có nhưng diện tích ban đầu của nhà tổ chỉ có một nghìn mét vuông, vào thời hoàng kim đúng là có chiếm đất công ở xung quanh và mở rộng đến hơn ba nghìn mét vuông cho đến ngày nay.
Nhưng mà đã trôi qua mấy chục năm rồi, cũng đã kết mối quan hệ tốt với cấp trên, tại sao lại có thể đột nhiên tìm tới cửa như vậy?
Vấn đề là đối phương nói không sai, sự thật là nhà họ Diệp đã chiếm đất trái phép. Tuy nhiên, họ sẵn sàng chi trả tất cả mọi thứ chỉ là họ không muốn bán nó. Vì nếu như nhà tổ bị phá bỏ thì thanh danh của nhà họ Diệp cũng hoàn toàn bị hủy ở thủ đô này.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Có.. có phải là do mày làm không?" Bà cụ Diệp nhìn Diệp Phùng với ánh mắt vô cùng kinh ngạc.
Khóe miệng Diệp Phùng lại cong lên hình vòng cung, nhìn vào bà mà thâm ý nói: "Đừng lo lắng, kịch hay chỉ vừa mới bắt đầu!"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Vừa xong, tiếng hốt hoảng lại vang lên: "Bà chủ, không ổn rồi, cục thuế muốn điều tra kỹ càng tất cả các ngành liên quan đến nhà họ Diệp."
"Bà chủ, cổ phiếu của tất cả công ty thuộc sở hữu của nhà họ Diệp đang bị giảm mạnh và đều bị các tài phiệt nhắm vào. Những hợp đồng đã thương lượng xong, bên phía đối tác đều đã đổi ý!"
"Bà chủ, những người có chức vụ thuộc người nhà họ Diệp vừa mới bị Cục thanh tra đưa đi điều tra..."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Từng tin tức lướt qua như tia chớp khiến đầu của bà cụ Diệp như muốn nổ tung. Tay chân bà lúc này rất lạnh lẽo, ánh mắt nhìn Diệp Phùng không còn nỗi hận thù mà trở nên vô cùng sợ hãi.
Lúc này bà ta mới hiểu được, đứa con trai bị nhà họ Diệp coi thường và bỏ rơi khủng bố như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thật nực cười là bà còn đem nhà họ Diệp ra để uy hiếp anh nhưng lại không ngờ rằng toàn bộ nhà họ Diệp vốn chẳng là gì cả.
"Diệp Phùng.."
"Tao đã đánh giá thấp mày..."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Tất cả mọi người trên thế giới đều đã đánh giá thấp ý nghĩa biểu tượng của hai chữ Đế Sư này.."
Bà cụ Diệp cảm thấy mình đã già rồi, cả đôi mắt vốn long lanh giờ cũng đã mờ hẳn đi.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Diệp Phùng cười lộ răng nanh, đường đường là nhà họ Diệp đầy uy nghiêm nhưng giờ đây lại không có chút phòng bị để có thể đánh trả.
"Là một trong mười nhà quý tộc hàng đầu ở thủ đô, trước giờ đều quang minh lỗi lạc mà giờ lại trở nên như thế này. Bà cụ Diệp à, giờ đây nhà họ Diệp còn xứng đáng được gọi là một trong mười quý tộc hàng đầu sao?"
Giọng nói đầy mia mai khiến bà cụ Diệp trở nên xấu hổ. Sau đó bà ta lại lắc đầu tự giễu, Diệp Phùng nói đúng nhà họ Diệp lúc này phải chịu nhiều rắc rối bên ngoài lẫn bên trong, chỉ là do bà vẫn luôn cố chấp giữ cảm giác cao quý danh giá đó thôi. Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhà họ Diệp được mệnh danh là một trong mười gia đình quý tộc hàng đầu từ lâu chỉ còn là trên danh nghĩa.
"Diệp Phùng, cháu nói yêu cầu của cháu đi."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Nhưng nếu cháu muốn toàn bộ nhà họ Diệp thì ta nói cho cháu biết, tuyệt đối không thể!"
"Cho dù nhà họ Diệp có bị phá hủy đi chăng nữa thì ta cũng sẽ không bao giờ để nó rơi vào tay của kẻ có huyết mạch không trong sạch."
Đến giờ phút này bà cụ Diệp vẫn còn muốn giữ lại khối tài sản không có giá trị đó.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Diệp Phùng tôi không giống như các người. Tôi có mặt mũi chứ không phải như các người không biết xấu hổ. Tôi chỉ lấy một phần mười tài sản mà tôi nên lấy thôi."
Diệp Phùng thiếu số tiền này sao? Anh vốn không thiếu.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Thứ không thuộc về anh, anh sẽ không lấy nhưng nếu đã thuộc về anh thì chỉ khi anh nói không chứ không được phép không cho.
Đó chính là nguyên tắc!
Nói tới vấn đề này, trên mặt bà cụ Diệp lộ ra vẻ xấu hổ, một phần mười tài sản nhà họ Diệp cũng khoản mấy chục tỷ. Nhưng vấn đề là nhà họ Diệp bây giờ không thể lấy được nhiều tiền mặt như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Lúc này, Diệp Thiên Linh ở bên cạnh đi đến trước mặt bà cụ Diệp nhỏ giọng nói: "Mẹ, ngành công nghiệp của tập đoàn nhà họ Diệp không phải cũng đáng giá mấy chục tỷ sao? Không thì cứ giao tập đoàn cho nó là được rồi."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter