Mục lục
Đế sư xuất sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 137: Anh tự đi mà nói!




*Chương có nội dung hình ảnh
Diệp Phùng gật đầu nhẹ: "Là tôi, anh là ai?"



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


"Tôi tên Lưu Đại Hung, ngày hôm qua quản lí mới tới có báo với bộ phận an ninh, tổng giám đốc Nghi nói với tôi là cùng một người nữa đến quán bar Tam Hoàng, có phải là cậu không?"



Nghe hắn nói một tràng tiếng địa phương chính gốc với thân hình cao lớn thô kệch của hắn, Diệp Phùng đột nhiên có chút vui mừng, gật đầu: "Đúng vậy đúng vậy, tôi là người muốn đi theo anh!"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
"Nhóc con! Đừng có cười!"



Lưu Đại Hung hết sức nghiêm túc nhìn hắn: "Nhìn cả người cậu chưa tới ba kí thịt, tôi nhắc cho cậu biết, quán bar Tam Hoàng không phải hạng tầm thường!"



"Ông chủ tên là Tam Hoàng, ở thủ đô có chút danh tiếng!"



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


"Mấy tên xã hội đen này đều không phải là người dễ chọc, cậu nên thành thật đi theo anh, bằng không, anh không đảm bảo rằng cậu còn mạng để về!"



Diệp Phùng nở nụ cười, anh đường đường là một đế sư, thiên hạ này là không có chỗ nào anh vào được nhưng không ra được. Đọc truyện hay trên truyen88.net





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
"Được được, sau này nhờ anh Lưu Đại Hung chiếu cố em!"



Nghe vậy Lưu Đại Hung đặc biệt hưởng thụ, hắn vừa lòng nheo mắt lại, cánh tay tráng kiệt vỗ thật mạnh vào vai Diệp Phùng: "Thằng nhóc này thật hợp ý anh, đi theo anh nhất định có tương lai."



Diệp Phùng rất hay nói chuyện, dọc đường hai người đã làm quen xong, qua miệng hắn Diệp Phùng mới biết, người muốn gặp anh ở quán bar Tam Hoàng là ông chủ của bang Tam Hoàng, Tam Hoàng!



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Lối vào quán bar bị khóa lại, hai người bước xuống xe, Lưu Đại Hung vẻ mặt ngưng trọng: "Diệp Phùng, bang Tam Hoàng là bang phái lớn nhất ở Thanh Tây, đợi lát nữa đi vào, cậu không được nói quá nhiều, chỉ cần nhìn theo ánh mắt anh mà làm việc!"



Diệp Phùng gật đầu: "Tôi biết rồi!" Thùng thùng thùng!





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
Tiếng đập cửa vang lên, cửa quán bar mở ra từ bên trong, hai thanh niên xăm trổ thò đầu ra nhìn bọn họ: "Mấy người tìm ai?" Trên mặt Lưu Đại Hung hiện lên nụ cười: "Bọn tôi là người của tập đoàn Diệp thị, có hẹn với anh Tam Hoàng!” Tên côn đồ gật đầu, mở cửa ra: "Vào đi." Đọc truyện hay trên truyen88.net



Hộp đêm rất mờ mịt, dọc đường đi có không ít người ngẩng đầu nhìn bọn họ, đi đến căn phòng ở tận trong cùng, tên côn đồ mở cửa: "Vào đi!"





Trong căn phòng riêng rất lớn, trên ghế sô pha có bảy tám người cả nam lẫn nữ đang ngồi cười giỡn náo loạn, trên bàn và sàn nhà khắp nơi đều là những chai rượu nằm ngổn ngang. Nhìn thấy Lưu Đại Hung và Diệp Phùng bước vào, người ngồi giữa toàn thân phủ đầy vân hổ, đôi mắt giống như chuông đồng, mở miệng nói: "Mấy người là người của tập đoàn Diệp thị?"



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Khuôn mặt của Lưu Đại Hung đầy nụ cười: "Vâng ạ, bọn tôi thuộc tập đoàn Diệp thị."



Một tia khinh thường lóe lên trong mắt Tam Hoàng: "Nghe nói tập đoàn Diệp thị của bọn bây có cô tổng giám đốc rất xinh đẹp?"





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
"Con quỷ nhỏ kia sao không tự mình đến đây? Chẳng lẽ coi thường ông đây?"



"Ha ha, đại ca, em nghe nói tổng giám đốc Diệp thị là đẹp số một, nếu đến đây với bộ dáng đó, chúng ta có thể làm cho cô ta trong vòng ba ngày không thể rời đi nửa bước!"



"Ha ha..."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Tiếng cười không kiêng nể gì vang lên, trong mắt Lưu Đại Hung hiện lên một tia nhẫn nhịn, trong lòng hắn thật sâu thở dài ra mấy hơi, cố nở nụ cười gượng ép: "Vị đại ca này, tổng giám đốc chúng tôi có ý muốn nói chuyện, cho nên cố ý cử tôi cùng đàn em thân thiết để tỏ chút lòng thành, mong các anh thông cảm!"



Nói xong, Lưu Đại Hung từ trong lòng bàn tay lấy ra một tấm séc, Tam Hoàng cầm lấy liếc qua số tiền trên đó, khóe miệng tươi cười có chút nghiền ngẫm: "Một trăm năm chục triệu? Diệp thị đúng là giàu có mà..."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!
"Một chút lòng thành, để anh chê cười rồi."



"Ha ha.."



Tam Hoàng mỉm cười đứng dậy, đột nhiên cầm lấy bình rượu con trên bàn, hung hăng đập vào đầu Lưu Đại Hung, phịch một tiếng, bình rượu nứt ra làm tư. Nụ cười trên mặt Lưu Đại Hung vẫn không biến mất, chỉ cảm thấy trên đầu có chút nóng, đưa tay sờ thì thấy một mảng màu đỏ, bắt mắt đến kinh ngạc!



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!


Tam Hoàng đang cười nhưng trong




1935266225.jpg



320999513.jpg




Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter!

847621457.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK