Mục lục
Chàng Rể Siêu Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2072: Phù Mi giễu võ dương oai




Mùi hôi thối bốc tên từ thùng gỗ khiến tất cả những người có mặt xung quanh hội trường đều phải bịt mũi, thậm chí có người nhìn thấy phân trong thùng gỗ mà muốn nôn ra tại chỗ.Nguồn truyen 88 .net



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Nhưng đồng thời, mọi người cũng choáng váng hơn.



Đây đúng là tiệc diệu huênh hoang, làm thùng nước phân rốt cuộc muốn làm gì?!





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Phù gia ta trước khi suy thoái, thậm chí là ngã dưới bàn thờ, tất cả đều do lão phu có mắt như mù, luôn đặt hi vọng vào Phù Dao, song sự thật đã chứng minh, Phù Dao chỉ là đồ bỏ đi, không thể mài giũa. Chính vì vậy, Phù gia ta mới bị kẻ bất tài liên luy, đến mức sa sút." Phù gia lên tiếng.



“Tộc trưởng nói không sai, Phù Dao, thân là thần nữ của Phù gia ta, lại cấu kết với kẻ khốn nạn trên trái đất, không chỉ chôn vùi tương lai của Phù gia, mà còn làm mất danh dự của Phù gia."



"Loại nữ nhân để tiện này, sống không yên lành, chết không yên lòng."



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


“ Nên mang đôi cầu nam nữ này công bố cho thiên hạ biết.”



Sau lời nói của Phù Thiên, các lãnh đạo cấp cao của Phù gia lần lượt nói lên sự căm phẫn.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bọn họ muốn mang mọi nghiệp chướng của Phù gia, đồ cho Tô Nghênh Hạ và Hàn Tam Thiên.



“Vì vậy, từ hôm nay, ta chính thức tuyên bố, đuổi đôi cầu nam nữ này ra khỏi Phù gia." Nói xong, Phù Thiên cứ thế xách thùng nước phân đó lên, dội thẳng xuống bài vị của Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ.



Tô Nghênh Hạ từ xa nhìn thấy, siết chặt nắm đấm, gần như run lên vì tức giận.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Đã từng thấy người vô liêm sỉ, nhưng chưa từng thấy người vô liêm sỉ như vậy.



Cho dù bản thân đã “chết", người Phù gia cũng phải đề bọn họ gánh vác Phù gia, có người nhà như thế, thật sự không khác gì thêm hai kẻ thù!





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Dưới lớp mặt nạ của Hàn Tam Thiên là vẻ mặt thờ ơ, với tất cả những gì Phù gia làm, không hề tức giận, vì với người Phù gia, hắn sớm đã không còn bất cứ tình cảm nào nữa.



Hơn nữa, Hàn Tam Thiên không ít lần bỏ qua cho bọn họ, đã cạn tình cạn nghĩa với bọn họ lâu rồi.



Nhìn linh vị chịu nhục nhã, Phù Mi vui vẻ cười.Mời bạn đọc truyện trên truyen 88.net



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Món khai vị này, tuy có vẻ buồn nôn, nhưng lại vô cùng kích thích nàng ta.



Một chân đạp đổ linh vị phu thê Tô Nghênh Hạ, Phù Thiên lạnh lùng cười, lớn tiếng nói: “Các vị, mặc dù Phù gia vì đôi cầu nam nữ này mà đi sai đường, nhưng ông trời phù hộ Phù gia ta, có phượng hoàng ắt sẽ bay lên, còn Phù Mi chính phượng hoàng vàng của Phù gia ta, cũng chính vì có nàng ấy, Phù gia tất nhiên sẽ không còn suy sụp như trước nữa và lấy lại quyền lực!”





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Tộc trưởng nói đúng, ở đây, ta thay mặt Phù gia xin lỗi Phù Mi, trước đây, là chúng ta xem thường cô, cô mới là kiều nữ phượng hoàng thực sự của Phù gia, là chúng ta đã mù, nhìn thành Phù Dao.”



Nhóm lãnh đạo cấp cao giờ cũng tranh thủ, quỳ lạy Phù Mi.





Món khai vị này, là Phù Thiên dày công chuẩn bị, vừa có thể trút tất cả những gì đã qua của Phù gia cho Tô Nghênh Hạ, vừa có thể làm nhục phu thê bọn họ để trút giận, quan trọng nhất là nịnh bợ được Phù Mi, để tỏ rõ địa vị hiện nay của nàng ta.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


“Chết rồi cũng muốn để bọn họ dùng, người có loại người nhà thế này, đúng là mốc tám kiếp."



Giang hồ cười khổ, nói với Tô Nghênh Hạ.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Người nhà của ta chỉ có chồng và con gái ta." Tô Nghênh Hạ vốn đang tức giận, giờ lại thấy nhẹ nhõm.



“Bọn họ cũng đáng ghét quá nhỉ? Dùng chuyện này để làm người khác nhục nhã chết đi sao?" Lúc này, trên ghế khách quý, Vương Tư Mẫn lầm bẩm bất mãn.



Tuy nàng ta không quen biết Tô Nghênh Hạ, nhưng cái tên Hàn Tam Thiên này, lại còn nguyên trong trí nhớ của nàng ta. Con gà chết bệnh từ sau khi rời khỏi làng Vô Ưu, lại nghe tin hắn đã bỏ mạng dưới vực sâu vô tận, Vương Tư Mẫn đã buồn bã rất lâu.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


"Tư Mẫn, đừng nhiều lời nữa." Vương Đống đã kịp thời uống rượu thay con gái mình để nàng ta không nói linh tinh.



Với Hàn Tam Thiên, suy nghĩ của Vương Đống thực sự rất phức tạp, mới đầu biết hắn lấy đi đan dược thì vô cùng tức giận, nhưng Vương Tư Mẫn sau khi trở về đã giải thích mọi chuyện rõ ràng, cùng với tin tức Hàn Tam Thiên bỏ mạng dưới vực thẳm không lâu trước đó, Vương Đống thực ra đã rất tức giận về sự biến mất của Hàn Tam Thiên.





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Đó là một điều đáng tiếc.



Dẫu sao, với hắn mà nói, nhà họ Vương đã mất đi người con rể tốt mà cha hắn nói. Nếu thủ đoạn ban đầu của mình bỉ ổi thêm một chút, không chừng cuộc đời hắn được viết lại rồi.



Chỉ là, trên đời này không có nếu như, ngoài việc thương tiếc hắn, sau đó nên sống thế nào, hay là phải sống thế nào.



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Quyền lực của thành Thiên Hồ đã thay đổi, hắn với tư cách là một thế lực, cũng chỉ có thể làm theo xu hướng.



Vương Tư Mẫn tức giận, căm phẫn liếc nhìn Phù Thiên trên khán đài: “Thật sự không biết cha ngươi sẽ làm gì với loại người bán mạng xấu xa này."





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Vương Đống than thở, ngừng nói.



Chính tại lúc này, Phù Mi đang đi cùng với Diệp Thế Quân, nhẹ nhàng đứng dậy, từ từ đi tới.



Con mắt khinh thường nhìn qua linh vị trên mặt đất, Phù Mi nhìn Phù Thiên, cười nhẹ: “Phù tộc trưởng không cần xin lỗi, ta sao có thể vì một đôi cẩu nam nữ phế vật mà tức giận chứ.”



Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


“Nói rất đúng, phu nhân ta là con cưng của trời, sao lại tính toán với lũ chó mèo đó chứ?" Diệp Thế Quân lúc này cũng cao ngạo, lạnh lùng nói.



“Phu quân, tuyệt đối đừng nói như vậy, thực ra thiếp cũng không được nuông chiều cho lắm, chỉ là, so với tiện nhân Phù Dao kia, con mắt của thiếp chuẩn hơn nhiều, mới tìm được long phượng như chàng.”





Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Ha ha, phu nhân nói gì vậy, ta chẳng qua cũng như người bình thường, có thể cưới được phu nhân vừa xinh đẹp vừa thông minh như nàng là phúc phận ba đời mà Diệp Thế Quân ta tu được."



Kẻ hát người xướng của phu thế bọn họ khiến người dưới khán đài nổi hết da gà, Tô Nghênh Hạ lại càng tức giận và buồn cười, nhìn Hàn Tam Thiên và nói.Đọc truyện full trên truyen88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK