Cái này... Có thể không?
Không! Tuyệt đối không có khả năng!
Chắc chắn là tình cờ, chắc chắn!
Đám người Vũ Hóa Phi, Lạc Anh, Tiết Thường Uyển ngồi bên cạnh phát hiện biểu tình của năm người Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh, Bạch Kiếm, Vạn Lập Quần, Mộ Hạo là lạ thì thắc mắc hỏi:
- Các ngươi sao vậy? Sao biểu tình là lạ?
Đinh Tử Hiên trợn tròn mắt nhìn kỹ Vân linh Ngọc Hồn Trụy, thỉnh thoảng liếc Diệp Thanh rồi lại nhìn Vân linh Ngọc Hồn Trụy.
- Diệp... Diệp Thanh!
Bạch Kiếm ngồi bên cạnh không hiểu sao mặt vặn vẹo, lắp bắp nói:
- Vân... Vân linh Ngọc Hồn Trụy này sao trông giống dây chuyền Trần Lạc tặng cho ngươi?
Vạn Lập Quần ngây ngốc gật đầu, nói:
- Ta thấy hơi giống.
Đinh Tử Hiên xoay người nhìn Diệp Thanh mong được xác nhận.
Đám người Vũ Hóa Phi, Lạc Anh, Tiết Thường Uyển thấy tình hình này thì ngu ngơ. Có ý gì? Cái gì gì mà giống y như dây chuyền Trần Lạc tặng?
Diệp Thanh lắc mạnh đầu, sắc mặt khó xem nói:
- Không! Tuyệt đối không có khả năng!
- Sao không thể? Ta thấy nó giống y. Chẳng lẽ ngươi đã quên? Lcúy trước ngươi theo đuổi Trần Lạc, nào là tặng linh đan, đồ ăn. Trần Lạc tặng lại sợi dây chuyền từ chối ngươi, mặt trên có khắc chữ của hắn. Ta nhớ rõ là chữ hoa rơi có ý, nước chảy vô tình. Đoạn ngày Trần Lạc bị bắt bỏ tù ngươi còn bán đấu giá sợi dây chuèn này trong học viện, ta có mua chơi mấy ngày, chữ giống y như trên Vân linh Ngọc Hồn Trụy.
Có lẽ vì quá giật mình nên tư duy của Bạch Kiếm, nói chuyện lắp bắp.
Bạch Kiếm nói xong đẩy Vạn Lập Quần ngồi bên cạnh:
- Vạn Lập Quần, ngươi từng mau lại dây chuyền từ tay ta, hình như ngươi giữ nó rất nhiều ngày. Ngươi không cảm thấy dây chuyền đó rất giống với Vân linh Ngọc Hồn Trụy sao?
Vạn Lập Quần gật mạnh đầu. Đúng như Bạch Kiếm đã nói, Vạn Lập Quần có mau sợi dây chuyền chơi vài ngày, tuy về sau lại bán qua tay nhưng gã nhớ kỹ hình dạng, phẩm chất, chữ khắc trên dây chuyền, đúng là giống y như Vân linh Ngọc Hồn Trụy.
Bạch Kiếm quay đầu hỏi:
- Đinh Tử Hiên, ta nhớ Trần Lạc vào tù không lâu thì Diệp Thanh tặng dây chuyền này cho ngươi, hình như ngươi cũng giữ nó vài ngày, có phải giống y như Vân linh Ngọc Hồn Trụy không?
Đinh Tử Hiên không đáp vì gã không biết nên nói sao. Đinh Tử Hiên có giữ dây chuyền mấy ngày, cũng thấy chữ khắc trên đó. Đinh Tử Hiên cảm thấy sợi dây chuyền giống y hệt Vân linh Ngọc Hồn Trụy, gã nghi ngờ rất có thể đúng là nó nhưng làm sao gã tin tưởng, chấp nhận được?
Khi câu hỏi của Bạch Kiếm lọt vào tai Vũ Hóa Phi, Tiết Thường Uyển, Lạc Anh thì biểu tình của ba người rất lạ. Trần Lạc vì từ chối Diệp Thanh theo đuổi mà tặng cho nàng một sợi Vân linh Ngọc Hồn Trụy? Đây chính là Vân linh Ngọc Hồn Trụy! Có đồ ngu mới tặng cho người.
Có thể không?
Không!
Tuyệt đối không có khả năng!
Vũ Hóa Phi không tin, Tiết Thường Uyển không tin, Lạc Anh không tin, đám người Mộ Hạo, Bạch Kiếm, Đinh Tử Hiên, Vạn Lập Quần cũng không tin. Diệp Thanh càng thêm không tin, nàng không ngừng lắc đầu, lầm bầm không thể nào.
Có lẽ chỉ là trùng hợp.
Mọi người đều nghĩ vậy.
Mọi người trong đại sảnh chìm trong hưng phấn, kích động không chú ý đến bàn Vũ Hóa Phi, Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Mộ Hạo, Diệp Thanh, Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm, Vạn Lập Quần xảy ra biến động. Đám Ngụy lão cẩn thận giám định Vân linh Ngọc Hồn Trụy, rất là thắc mắc về tám chữ khắc trên dây chuyền.
Ngụy lão nghi hoặc hỏi:
- Hình như tám chữ này về sau mới khắc lên, có lẽ không phải do Huyền Cổ đại sư khắc. Không biết Lâm lão có biết ý nghĩa dòng chữ đó không?
- A! Ý ngươi nói tám chữ hao rơi có ý, nước chảy vô tình sao? Ha ha ha ha ha ha! Đúng vậy, không phải do Huyền Cổ đại sư khắc.
Lâm lão thong dong cười giải thích rằng:
- Thật ra khi ta thấy Vân linh Ngọc Hồn Trụy thì cũng ôm nghi hoặc như các ngươi, còn tưởng là chuyện tình cảm của Huyền Cổ đại sư. Sau này ta hỏi lão bản của chúng ta mới biết chuyện không phải như vậy.
- A? Có chuyện gì? Nói nghe đi.
- Ha ha ha ha ha ha! Chuyện này nói đến khá buồn cười. Theo lão bản của chúng ta nói thì chủ nhân trước của Vân linh Ngọc Hồn Trụy từ chối tình cảm một nữ nhân nên mới khắc tám chữ này lên Vân linh Ngọc Hồn Trụy sau đó tặng cho nàng.
- Từ chối tình cảm nữ nhân, tặng Vân linh Ngọc Hồn Trụy để từ chối? Trời, ai xa hoa vậy? Không biết Lâm lão có thể tiết lộ thân phận chủ nhân trước của Vân linh Ngọc Hồn Trụy không?
- Không phải lão hủ không muốn nói mà chính ta cũng không biết.
Lâm lão nói thật, lão có hỏi lai lịch của Vân linh Ngọc Hồn Trụy nhưng Úy Thiên Long chỉ cười cười.
Lâm lão cười nói:
- Các vị đừng hỏi thêm, ta thật sự không biết. Câu chuyện về tám chữ này khá thú vị. Nghe nói có một nữ nhân thích một nam nhân, mỗi ngày tặng linh đan, năm lần bảy lượt bày tỏ. Nam nhân không có tình cảm với nàng nên mới khắc tám chữ từ chối trên sợi dây chuyền, ha ha ha ha ha ha! Sau này hình như nam nhân bất ngờ gặp suy sụp, nữ nhân kia vô tình cắt đứt quan hệ với hắn, còn trả dây chuyền lại, cảnh cáo nam nhân về sau đừng nói có quen nàng.
- Nữ nhân đó thật đáng ghét, sao có thể vô tình như vậy? Thấy người ta tốt đẹp thì theo đuổi, khi người ta a sút liền cắt đứt quan hệ ngay. Nữ nhân này quá vô sỉ, ham hư vinh, tồi tệ.
- Nữ nhân đó có biết sợi dây chuyền là Vân linh Ngọc Hồn Trụy không?
- Chắc nàng ta không biết, nếu biết thì với tính cách của nữ nhân đó sao có thể trả lại cho nam nhân? Nhưng mà... Ha ha ha ha ha ha! Trời rất công bình, nếu nữ nhân đó biết dây chuyền nam nhân từng tặng nàng là Vân linh Ngọc Hồn Trụy báu vật vô giá không biết có phát điên không?
Nếu nói lúc trước đám người Vũ Hóa Phi, Tiết Thường Uyển, Lạc Anh, Bạch Kiếm, Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh, Vạn Lập Quần, Mộ Hạo còn nghi ngờ thì Lâm lão kể ra câu chuyện về tám chữ khắc trên Vân linh Ngọc Hồn Trụy làm bọn họ hết hồn, hóa đa.s tuy Lâm lão không kể thẳng tên nam nữ trong câu chuyện nhưng bọn họ Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh, Bạch Kiếm, Vạn Lập Quần, Mộ Hạo biết Lâm lão kể nam nhân là Trần Lạc, nữ nhân chính là Diệp Thanh, sợi dây chuyền đó là Vân linh Ngọc Hồn Trụy.
Trời ạ, là thật, cái tên Trần Lạc vì từ chối Diệp Thanh mà... Mà tặng Vân linh Ngọc Hồn Trụy vật báu vô giá!
Rầm!
Diệp Thanh mất hồn hóa đá trên ghế, lầm bầm ba chữ không thể nào. Ba người Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm, Vạn Lập Quần như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng không suy nghĩ được gì.
Ba người Vũ Hóa Phi, Lạc Anh, Tiết Thường Uyển biểu tình rất kỳ lạ. Vũ Hóa Phi còn đỡ, chỉ trợn to mắt ngơ ngác nhìn Diệp Thanh. Tiết Thường Uyển thì biểu tình gặp quỷ thần, môi mấp máy.
- Trời ơi... Trời ơi... Cái tên Trần Lạc quá... Quá là...