Tiểu Ly thấy Trần Lạc luôn nhìn mình chằm chằm thì xấu hổ cúi đầu, nhỏ giọng nói:
- Sao công tử nhìn Tiểu Ly chằm chằm hoài vậy?
- A! Nàng đừng hiểu lầm.
Trần Lạc cười nói:
- Ta chỉ cảm thấy hai năm xảy ra quá nhiều chuyện. Nhìn xem nàng, hai năm không gặp ta suýt không nhận ra, còn tưởng là mỹ nữ nào nhận lầm người.
- Đâu có, công tử nói đùa.
Mặt Tiểu Ly đỏ rực, gò má hồng hào, giọng càng nhỏ hơn.
Thấy Trần Lạc im lặng, Tiểu Ly hỏi:
- Lần này công tử trở về định ở đâu?
- Đến chừng đó rồi tính, ta muốn quay về Tiểu Kim Câu học viện xem thử.
Lúc này Trương Hoài, Tạ Bằng chạy theo, cố ý muốn điều tra thân phận Trần Lạc nhưng bị Tiểu Ly ngăn cản. Hai người không từ bỏ ý đồ.
Trương Hoài cười nói:
- Tiểu Ly làm vậy là không đúng, chúng ta dù gì là dồng hương, còn học chung học phủ. Vị này là bằng hữu của nàng tất nhiên cũng là bằng hữu của chúng ta, quen biết nhau có gì sai?
- Các ngươi thật đáng ghét.
Trước kia Tiểu Ly đã không thích Trương Hoài, Tạ Bằng giờ càng ghét hơn.
Trương Hoài mỉm cười, định nói gì thì sau lưng vang tiếng kêu.
- Trương Hoài học trưởng, Tạ Bằng học trưởng!
Một thiếu niên cưỡi ngựa lao nhanh tới, trên người có vết thương, biểu tình nóng nảy. Thiếu niên chạy tới gần ghìm cương ngựa.
Thiếu niên vội nói:
- Ta tìm các người muốn chết đây!
- Tiểu Đông, đã xảy ra chuyện gì? Ngươi đánh nhau với ai?
Thiếu niên tên Tiểu Đông thở hổn hển, định nói gì nhưng thấy Tiểu Ly có mặt thì do dự.
Tiểu Ly băng tuyết thông minh, nhận ra Tiểu Đông khó xử, nàng cùng Trần Lạc rời đi.
Chờ Tiểu Đông, Trần Lạc đi xa Tiểu Đông lên tiếng:
- Phi Hồng học viện chúng ta bị người ăn hiếp.
- Rốt cuộc là sao? Ngươi nói rõ ràng xem bị ai khi dễ?
- Vẫn là vì khối bảo địa tài nguyên Kỳ sơn, lần này Tiểu La Thiên lại mang người đến cướp địa bàn.
Trương Hoài, Tạ Bằng xuất thân từ Phi Hồng học viện, lần này ra ngoài rèn luyện không quá thuận lợi nên hai người định về nhà ở một thời gian. Trước kia Phi Hồng học viện, Tiểu La Thiên học viện có xung đột, Trương Hoài, Tạ Bằng là thiên tài của Phi Hồng học viện đương nhiên có nghĩa vụ bênh vực cho trường cũ.
- Có phải đệ tử Tiểu La Thiên học viện chán sống rồi không? Chẳng phải hôm trước đã dạy một bài học rồi sao? Bọn họ dám đến nữa?
- Ta cũng bực mình, nhưng lần này bọn họ mang đến hai chỗ dựa.
- Chố dựa? Tiểu La Thiên học viện có chỗ dựa gì?
- Là Đinh Tử Hiên và Diệp Thanh, dường như bọn họ rèn luyện trở về.
- Đinh Tử Hiên? Diệp Thanh?
Nghe hai tên này, Trương Hoài, Tạ Bằng bật cười, khinh thường nói:
- Là Diệp Thanh, Đinh Tử Hiên hai năm trước không được Trung Ương học phủ tuyển chọn sau này vào Thiên Hạ học phủ sao?
- Đúng là bọn họ, còn mang theo nhiều cao thủ Thiên Hạ học phủ.
- Thiên Hạ học phủ chỉ là học phủ hạng hai, có cao thủ gì?
Nói đến thì Thiên Hạ học phủ là học phủ cường đại nhất thế giới hiện nay trừ Trung Ương học phủ ra, được gọi là số hai. Tuy lực lượng lão sư, tài nguyên tu hành không thể sánh bằn Trung Ương học phủ nhưng lịch sử, nội tình của Thiên Hạ học phủ có bề dày. Đặc biệt là mấy năm nay Thiên Hạ học phủ phát triển khá nhanh, có xu hướng đuổi kịp Trung Ương học phủ. Đương nhiên ở trong mắt các thiên tài Trung Ương học phủ thì Thiên Hạ học phủ chỉ là hạng hai.
- Đừng nói là Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh mang đến một nhóm cao thủ, dù có là cao thủ toàn Thiên Hạ học phủ đến chúng ta cũng không sợ.
- Nghe nói Mộ Hạo cũng trở về nhưng không xuất hiện, chỉ nghe nói.
Mộ Hạo, từng là thiên tài Tiểu La Thiên học viện, một trong năm người Kim Thủy Vực hai năm trước thi đậu vào Trung Ương học phủ. Điều này khiến Trương Hoài, Tạ Bằng kiêng dè nhưng chỉ có thế.
- Chỉ là Mộ Hạo, sau khi chúng ta vào Trung Ương học phủ chưa từng nghe tên hắn, không đáng nhắc đến.
Tạ Bằng hỏi:
- Ta thấy mới rồi ngươi ngại Tiểu Ly có mặt, hay chuyện này liên quan đến nàng?
- Nói đến thì cũng dính dáng đến Tiểu Ly, vì không chỉ Tiểu La Thiên học viện đến còn có người Tiểu Kim Câu học viện, Úy Lam học viện, Trục Lộc học viện. Bọn họ nói... Nói là lần trước Phi Hồng học viện chúng ta bá chiếm đất tài nguyên công cộng, muốn chúng ta nhường lại.
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta mau qua xem.
Trương Hoài, Tạ Bằng biết chuyện gấp gáp nên vội giục lựa lao nhanh đi.
Cách biệt hai năm, khi Trần Lạc lại đứng trước cửa Tiểu Kim Câu học viện thì ngẩn ngơ. Nguyên Kim Thủy Vực biến đổi trời long đất lở, chỉ mình Tiểu Kim Câu học viện là giống như hai năm trước. Vẫn mộc mạc đơn sơ, bia đá trước cửa Tiểu Kim Câu học viện vẫn để chữ to do Đồ lão đầu nhi khắc.
Tiểu Ly đứng bên cạnh nhìn ra Trần Lạc thắc mắc, giải thích rằng:
- Úy thúc thúc, gia gia nuôi mấy lần khuyên Đồ viện trưởng xây dựng lại học viện nhưng đều bị từ chối. Viện trưởng nói quan niệm dạy học của Tiểu Kim Câu học viện là tự do tự lực cánh sinh, mỗi mái ngói của học viện, mỗi một gốc cây ngọn cỏ là đệ tử dùng máu và mồ hôi đổi lấy, trước kia là vậy, bây giờ cũng vậy, về sau vẫn sẽ như thế.
- Đồ lão đầu nhi đi đường khác lạ và cố chấp thật.
Trần Lạc rất đồng ý quan niệm dạy học của Đồ lão đầu nhi. Tất nhiên công nhận thì không nhận nhưng Trần Lạc không nghĩ Tiểu Kim Câu học viện sẽ phát triển lớn mạnh, dù sao đây là thời đại truy cầu vật chất, tài nguyên. Học viện một nghèo hai trắng như Tiểu Kim Câu học viện nói thật ra không có sức hấp dẫn gì, sẽ mất nhiều đệ tử có tiềm lực.
Nói đến thì Tiểu Kim Câu học viện cũng có biến đổi, lúc vào học viện sẽ thấy bên trong có rừng cây cổ kính, sơn mạch nhỏ, mảng lớn bụi hoa.
Tiểu Ly giới thiệu:
- Rừng cây này là một năm trước đám chúng ta tìm hạt giống mộc tử thụ trong Tiểu Tùng Lâm linh giới gieo trồng, mọi người dùng trận pháp tẩm bổ, vun trồng. Xem những cây cối lớn lên từng ngày chúng ta rất vui.
Tiểu Ly biết rõ ràng mọi thứ trong Tiểu Kim Câu học viện, cây gì, trận pháp gì, hoa cỏ trồng khi nào. Trần Lạc thấy áy náy, ngẫm lại hắn ở trong Tiểu Kim Câu học viện một năm nhưng trừ ăn uống này nọ ra không cống hiến chút gì.
Tiểu Ly rất được yêu thích, từ khi bước vào Tiểu Kim Câu học viện hễ học đồ nào đi ngang qua sẽ chào hỏi nàng, tôn kính gọi Tiểu Ly học tỷ.
Học tử trong Tiểu Kim Câu học viện nhiều hơn trước rất nhiều, nhưng Trần Lạc không quen biết ai.
Trần Lạc nghi hoặc hỏi:
- Đồng học hai năm trước thế nào rồi? Ngưu Manh đã trở về chưa?