Những người này đều là thiên kiêu tài năng xuất chúng trong thiên hạ ngày này, không thể không khiến người ta kinh thán, thiên kiêu chính là thiên kiêu, quả nhiên đều nắm giữ đại tạo hóa, sau khi tiến vào núi Táng Cổ, mỗi người dĩ nhiên đều hòa tan vào đại tự nhiên, thành tựu linh thể bảy màu, đồng dạng cũng có một vị thiên kiêu may mắn sống sót từ trong tay Trần Lạc, chính là Vũ Hóa Phi, hắn khác biệt với những thiên kiêu khác, sau khi Vũ Hóa Phi thành tựu linh thể bảy màu… Dĩ nhiên trêu chọc tới thẩm phán.
Là… Thẩm phán!
Mọi người đang tụ tập tại vùng biên hoang đều thấy rõ, khi Vũ Hóa Phi thành tựu linh thể bảy màu, nhật nguyệt cùng ra, sau đó giao thái, nhật nguyệt làm nguyên, dẫn tới đại tự nhiên thẩm phán.
Tại sao vừa nãy đám người Mạc Bắc, Mộ Trường Thiên, Vân Thải Tâm hòa vào đại tự nhiên, thành tựu linh thể bảy màu không có dẫn tới đại tự nhiên thẩm phán, hết lần này tới lần khác, chỉ có Vũ Hóa Phi thành tựu linh thể bảy màu lại rước lấy đại tự nhiên thẩm phán đây?
- Linh thể tử nguyên đại tự nhiên bảy màu.
- Vũ Hóa Phi thành tựu chính là linh thể tử nguyên đại tự nhiên bảy màu! Chỉ có linh thể bảy màu chi Vương, đại tự nhiên mới có thể hạ xuống thẩm phán.
Một viên đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời, cũng không biết là ai hô lên một câu như vyaaj, lập tức làm nổ tan toàn trường, ai cũng chưa từng nghĩ đến Vũ Hóa Phi dĩ nhiên thành tựu linh thể tử nguyên bảy màu, linh thể bực này nhưng là bảy màu chi vương, cũng được xưng là con trai đại tự nhiên, nếu như có thể vượt qua thẩm phán, như vậy từ nay về sau, Vũ Hóa Phi này có thể nói là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, tuy rằng không cách nào nắm giữ pháp tắc tự nhiên, nhưng tuyệt đối có thể xoay tay thành mây, lật tay thành mưa.
Hắn, có thể vượt qua sao? Không ai rõ, cũng không ai biết!
Nếu như là trước đây, không có ai sẽ cho rằng Vũ Hóa Phi có thể vượt qua đại tự nhiên thẩm phán, nhưng hiện tại ai cũng không nói chắc được, bởi vì núi Táng Cổ xuất hiện đưa tới quá nhiều kỳ tích, không biết Vũ Hóa Phi này có thể sáng tạo ra kỳ tích kinh người hay không đây?
Người nghe qua cái tên Vũ Hóa Phi đều biết hắn cũng không tính là thiên kiêu gì, bởi vì hắn vừa không có thức tỉnh chân thân, cũng không có bất kỳ dấu ấn kim thân, ngay cả linh tượng cũng không phải là tài năng xuất chúng. Nhưng hết lần này tới lần khác, một người như hắn lại có thể thành tựu linh thể tử nguyên bảy màu, đây thực sự là ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, thể hiện ra rõ nét phong vân biến hóa trong cuộc đời.
Gặp được Vũ Hóa Phi thành tựu tử nguyên thân bảy màu, đám người Mạc Bắc tự nhiên là không phục, quát lên:
- Hừ! Không nghĩ tới bại tướng dưới tay ta năm đó dĩ nhiên thành tựu tử nguyên thân bảy màu. Vũ Hóa Phi, ngươi thật đúng là khiến cho ta được mở rộng tầm mắt, bất quá ngươi đừng có đắc ý, đại tự nhiên sẽ không cho phép người như ngươi thành tựu tử nguyên thân bảy màu, nhất định sẽ thẩm phán ngươi, ngươi cứ chờ chết đi!
Vũ Hóa Phi lẳng lặng đứng ở trên hư không, chắp tay sau lưng, trên mặt không hề có chút hoang mang sợ hãi nào, khiến cho người ta một loại cảm giác cao thâm khó dò, ngay cả một đôi mắt cũng trở nên thâm thúy, hắn liếc mắt nhìn Mạc Bắc một cái, thản nhiên nói:
- Tự nhiên to lớn, ngươi mới biết được bao nhiêu?
Một câu nói rất phổ thông, một câu nói rất bình thản, thần tình và giọng điệu Vũ Hóa Phi đều nhàn nhạt, như không hề coi Mạc Bắc ở trong mắt, tựa hồ ngay cả đại tự nhiên thẩm phán cũng không để vào trong mắt.
- Ngươi!
Mạc Bắc muốn xông qua giáo huấn Vũ Hóa Phi một chút, bất quá nhìn đại tự nhiên thẩm phán trên hư không, suy nghĩ một chút vẫn là quên đi, cười lạnh nói:
- Ta ngược lại muốn nhìn xem, một tên ở trước mặt Trần Lạc liền sợ hãi đến mức không khống chế nổi tiểu tiện, sẽ vượt qua đại tự nhiên thẩm phán như thế nào!
- Vậy ngươi cứ xem thử đi!
Vũ Hóa Phi nhàn nhạt nói như trước, hắn đứng đó, chắp tay sau lưng, vẫn không nhúc nhích, dù cho khi đại tự nhiên thẩm phán giáng xuống tới rồi, hắn vẫn không nhúc nhích như trước, thần tình bình thản, mắt tĩnh lặng, thậm chí ngay cả mí mắt cũng không hề nháy lên một cái, mọi người đều tập trung tinh thần chăm chú nhìn vào, bởi vì khi đại tự nhiên hạ xuống thẩm phán, một tràng cảnh tượng khó tin liền xảy ra.
Đại tự nhiên thẩm phán xuống, bao phủ trên người Vũ Hóa Phi, hắn vẫn chắp tay đứng như cũ, thần tình không kinh không sợ, thờ ơ, không hề giãy dụa sắp chết như trong tưởng tượng, cũng không có kịch liệt chống lại như tưởng tượng, Vũ Hóa Phi cứ đứng như vậy, cao thâm khó dò, tùy ý cho đại tự nhiên thẩm phán bao phủ chính mình, ngũ hành diễn biến trên người hắn, Âm Dương diễn hóa trên người hắn, nơi đây Vũ Hóa Phi phảng phất như hòa thành một thể với đại tự nhiên, tuy hai mà một, hắn là đại tự nhiên, đại tự nhiên cũng là hắn.
Không biết qua bao lâu, cho đến khi đại tự nhiên thẩm phán biến mất, đếm không hết người tụ tập tại biên hoang vẫn không có phản ứng lại.
Chuyện gì xảy ra? Không có ai biết, mọi người chỉ biết đại tự nhiên thẩm phán biến mất rồi, Vũ Hóa Phi không có chết, hắn vẫn bình tĩnh đứng ở nơi đó như trước.
Đến cùng là vượt qua, hay là đã chết?
Khi mọi người còn đang kinh nghi, rào! Trên người Vũ Hóa Phi lập lòe ra một đạo ánh sáng chói mắt, ánh sáng này đại biểu cho hành Kim, theo đó lại một đạo, đại biểu cho hành Mộc, theo đó nữa là hành Thủy, hành Hỏa, hành Thổ, ánh sáng ngũ hành theo đó tỏa ra, âm dương luân phiên xuất hiện trên người, đại tự nhiên quanh thân lấy hắn làm trung tâm, bắt đầu diễn biến diễn hóa.
Thành công? Vũ Hóa Phi dĩ nhiên thành công vượt qua đại tự nhiên thẩm phán! Trời ạ!
Mọi người bắt đầu ồ lên, không ai nghĩ tới một Vũ Hóa Phi không tính là thiên kiêu, dĩ nhiên thành tựu linh thể tử nguyên bảy màu, hơn nữa còn thuận lợi vượt qua đại tự nhiên thẩm phán, đúng vậy, rất thuận lợi, thuận lợi tới mức hầu như không gặp bất kỳ cản trở nào, trong lúc thẩm phán cho dù ngay cả một vệt sóng lớn cũng không hề phát sinh, cứ tự nhiên như vậy, phảng phất như từ lúc sinh ra, Vũ Hóa Phi đã là con trai của đại tự nhiên rồi.