Thủy tinh lấp lóe, nhất tầng, nhị tầng, tam tầng, tứ tầng... Thất tầng.
Hợp cách.
Dùng hai mươi bảy phù văn ngưng tụ thành nghê hồng thái hành phù ấn ẩn chứa được thất tầng ảo diệu đã là thành tích kinh người, ngang ngửa với các quan chứng thực có mặt. Nhưng không chỉ thế, bạch ngọc thủy tinh tiếp tục nhấp nháy, đến đệ bát tầng là đám người Tuần lão sư đã trợn tròn mắt. Khi đệ cửu tầng sáng lên, các quan chứng thực nín thở.
Xoẹt!
Thập tầng lấp lóe.
Đám người Tuần lão sư ngây ngốc tại chỗ.
Dùng hai mươi bảy phù văn ngưng tụ thành nghê hồng thái hành phù ấn thập tầng ảo diệu đại viên mãn, nếu không thấy tận mắt thì đám quan chứng thực không thể tin điều này đến từ một đệ tử mười tám tuổi. Người ta chỉ phụ tu luyện bảo, khoa trương hơn là mười ba ngày trước hắn vừa trở thành học đồ luyện bảo.
Nghe sao cũng như chuyện cổ tích.
Nhưng sự thật xảy ra trước mắt, bọn họ không tin cũng không được.
Đá, quan chứng thực Tuần lão sư kinh hoàng, cuồng nhiệt lên. Giờ phút này, ánh mắt sáu quan chứng thực nhìn Trần Lạc như thấy tuyệt thế mỹ nhân. Tuần lão sư biết các quan chứng thực định làm cái gì, gã vội ngăn lại.
Tuần lão sư nói:
- Ta hiểu ý của mọi người nhưng chúng ta chờ hắn chứng thực xong rồi tính, được không?
Mấy quan chứng thực liếc nhau, gật đầu đồng ý, cố nén nỗi lòng kích động, lại ngồi xuống ghế.
Buổi chứng thực tiếp tục diễn ra, Tuần lão sư nêu đề thi. Trần Lạc đứng trong trận pháp chứng thực, trên bạc ngọc thủy tinh ngưng diễn các phù ấn.
Thăng hoa thổ mộc phù ấn, tiêu chuẩn là bốn mươi hai phù văn. Trần Lạc chỉ dùng ba mươi sáu phù văn, hơn nữa ẩn chứa thập tầng ảo diệu đại viên mãn.
Xích kim song cực phù ấn, tiêu chuẩn ba mươi bảy phù văn, Trần Lạc dùng ba mươi hai phù văn ẩn chứa thập tầng ảo diệu đại viên mãn.
Sáu quan chứng thực từ ban đầu ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, theo thời gian ngưng tụ ra các phù ấn cơ sở thì tập thể đứng ậy. Biểu tình của các quan chứng thực giống y nhau, mắt trợn to, trong con ngươi tràn ngập kinh hoàng, hoảng sợ, không tin được, như thấy chân thần. Giờ phút này, trong lòng các quan chứng thực còn điên cuồng hơn là thấy chân thần.
Mười sáu phù văn cơ bản, Trần Lạc đã ngưng tụ hết, mỗi phù văn đều là số ít ngưng tụ thành, có ẩn chứa thập tầng ảo diệu đại viên mãn. Trời, thật là... Rất khoa trương! Đừng nói khó tin, không thể tin, dù các quan chứng thực thấy rành rành trước mắt vẫn cảm giác như nằm mơ.
Các quan chứng thực không còn giữ sự bình tĩnh nữa. Tuần lão sư luôn trầm ổn chính chắc cũng bị sốc. Tuần lão sư có thể dùng hai mươi bảy phù văn ngưng tụ thành nghê hồng thái hành phù ấn thập tầng ảo diệu đại viên mãn, nhưng bảo ba mươi sáu phù ấn cơ bản đều dùng số ít phù văn ngưng tụ và giữ thập tầng ảo diệu thì... Trước mắt Tuần lão sư không làm được, nói đúng hơn là gã chưa từng thử. Bởi vì cái này tốn nheìu thời gian tham ngộ, phải hiểu biết luyện chế phù văn đến trình độ nhất định mới được.
Lý do các quan chứng thực hoảng hốt là vì bọn họ hiểu rõ hơn bất cứ ai sử dụng phù văn số ít, mười sáu phù ấn ngưng tụ ra và giữ thập tầng đại viên mãn là chuyện kinh thế hãi tục cỡ nào. Điều này đánh vỡ thường quy, sử dụng phù văn số ít ngưng tụ ra phù ấn, không phải nói ngươi dùng phù văn cụ thể là có thể ngưng tụ ra được.
Ví dụ nghê hồng thái hành phù ấn, tiêu chuẩn là ba mươi ba phù văn, nếu có người dùng hai mươi bảy phù văn ngưng tụ ra, dù cho ngươi biết cụ thể hai mươi bảy phù văn là cái gì thì ngươi vẫn không thể ngưng tụ được nghê hồng thái hành phù ấn. Bởi vì hình dạng lớn nhỏ, sử dụng bao nhiêu tinh thần lực, biên độ sóng nhiều ít, tinh thần lực mạnh yếu trong mỗi phù văn ẩn chứa ảo diệu khác nhau. Ngoài ra tinh thần lực, biên độ sóng, thể tích, hình dạng vân vân và vân vân giữa các phù văn có liên kết nhất định.
Chỉ người có tạo ngehẹ lĩnh vực luyện chế phù văn rất sâu mới làm được.
Nhưng bây giờ một đệ tử mười tám tuổi đã làm được điều kỳ diệu đó.
Làm sao các quan chứng thực không rung động, không hoảng hốt?
Các quan chứng thực cố nén tâm tình dậy sóng, kêu Trần Lạc biểu thị xong hết tám trận pháp luyện chế cơ bản.
Chúc đỉnh luyện chế trận là một trong tám trận pháp luyện chế cơ bản.
Giờ phút này, Trần Lạc đang ngưng diễn phù văn bày chúc đỉnh luyện chế trận. Tốc độ bấm đốt năm ngón tay của Trần Lạc vẫn không nhanh không chậm, cách làm này không mấy ưu nhã, xinh đẹp nhưng cho người nhìn cảm giác mây bay nước chảy, nhẹ ngàng tự nhiên, như thể hắn tùy tiện ngưng diễn ra.
Từng phù văn như bông tuyết bay. Không biết qua bao lâu, đám quan chứng thực Tuần lão sư thật tình không biết, vì bọn họ chìm đắm trong những phù văn Trần Lạc ngưng diễn ra. Nói thật là đám quan chứng thực nhìn sững sờ, xem mà không hiểu, mơ màng. Thứ tự Trần Lạc bày trận pháp rất hỗn loạn, giống như xây nhà, người bình thường giộng nền rồi tọa khuông, thêm cột, gạch. Trần Lạc thì khác, hắn xây nhà tùy tiện, thật sự tùy tiện, cảm giác như cầm gạch vứt vào.
Một quan chứng thực nhíu mày hỏi:
- Hắn đang làm cái gì? Sao ta nhìn chóng mặt quá.
Mấy quan chứng thực khác đồng cảm, bộ dạng không hiểu ra sao. Các quan chứng thực lắc đầu ý bảo mình không biết, Tuần lão sư cũng vậy. Tuần lão sư nhíu chặt mày, trong mắt tràn ngập nghi hoặc.
Khi Trần Lạc ngừng ngưng diễn phù văn, đám quan chứng thực Tuần lão sư liếc nhau như đang hỏi:
- Đã xong sao?
- Chắc xong rồi.
Quả nhiên, khi các phù văn ngưng tụ xong thì một trận tượng quái dị hình thành. Đám quan chứng thực giương mắt nhìn, trận tượng đó là trận tượng chúc đỉnh luyện chế trận, tuy hơ ivặn vẹo, xấu xí chút nhưng đúng là trận tượng chúc đỉnh luyện chế trận.
Nếu là bình thường thì dựa vào trận tượng rất khó điều tra kết cấu trong chúc đỉnh luyện chế trận, nhưng trên bạch ngọc thủy tinh lại khác.
Khi bạch ngọc thủy tinh anháp nháy, trận tượng bị phân giải từng tầng, kết cấu, trận vị, trận điểm của chúc đỉnh luyện chế trận bày ra rõ ràng.
Thấy hình ảnh này Trần Lạc thầm ngạc nhiên, không biết bạch ngọc thu tinh là bảo khí gì mà thần kỳ đến thế.
Tuy nhiên mấy quan chứng thực càng kinh ngạc hơn Trần Lạc. Sau khi trận tượng bị phân giải, bão rung động lại nổi lên. Đám quan chứng thực Tuần lão sư nhìn kết cấu chúc đỉnh luyện chế trận bị phân giải, thật khó tin tưởng. Các quan chứng thực phát ra linh thức cẩn thận điều tra, càng dò xét thì biểu tình càng vặn vẹo, có giật mình, hoảng sợ, không tin nổi, khó tin.
Tuần lão sư hít sâu thốt ra bốn chữ:
- Tác phẩm nghệ thuật.
Tuần lão sư nói tác phẩm nghệ thuật không phải trận tượng, mặc dù trận tượng Trần Lạc bày ra không xấu nhưng cũng không đẹp. Tuần lão sư bình luận tác phẩm nghệ thuật không phải nói về trận tượng mà là độ kết cấu hoàn mỹ của trận pháp đúng là tác phẩm nghệ thuật.