Đếm kỹ mới biết Trần Lạc chẳng những đánh hết thiên kiêu giới trận pháp, vu pháp, cũng đùa giỡn nữ thần của hai giới. Tuy Trần Lạc như sao băng vụt tắt nhưng trước khi rơi hắn làm hét những chuyện một nam nhân muốn làm, có thể làm được.
Trần Lạc làm sự kiện dù trăm năm, ngàn năm trôi qua cũng không ai làm được chỉ trong một năm ngắn ngủi như hắn.
Chớp mắt ba ngày qua đi. Ba ngày qua hầu như người trong thiên hạ sôi nổi bàn tán về Trần Lạc. Nhiều người không thể quên bên ngoài Thanh Đế thành Trần Lạc nghịch thiên, cảnh tượng kinh thiên động địa.
Đặc biểt là mấy nữ nhân có yêu hận tình thù với Trần Lạc như Tiết Thường Uyển cả ngày thẫn thờ, mất hồn mất vía. Tiết Thường Uyển vốn cảm thấy nàng đã lãng quên Trần Lạc, nhưng khi thấy hắn lại gặp đại thương thiên thẩm phán nàng mới nhận ra nàng luôn lừa mình dối người. Tiết Thường Uyển chưa từng quên Trần Lạc, nàng không biết có còn hận hắn không, thật sự không biết. Tiết Thường Uyển chỉ biết là bây giờ nàng rất muốn gặp Trần Lạc, làm bạn bên hắn.
Lạc Anh luôn thô thần kinh mấy ngày nay nhốt mình trong nhà, tuy nàng không thẫn thờ như Tiết Thường Uyển nhưng cũng không ngủ yên, ăn cơm không ngon.
Không biết là Lạc Anh hối hận, tự trách hay sao mà mỗi lần bình tĩnh lại trong đầu nàng luôn hiện lên bóng dáng Trần phú ông, làm nàng bứt rứt. Lạc Anh lo lắng an toàn của Trần phú ông, nàng rất muốn đi tìm Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ để tìm hiểu tin tức về Trần Lạc.
Lạc Anh không thích loại cảm giác này. Lạc Anh có kinh nghiệm đặc biệt hơn nữ nhân khác, nàng biết rõ nếu để mặc cảm xúc phát triển sẽ có ý nghĩa gì.
Không chỉ Tiết Thường Uyển mất hồn mất vía, không chỉ Lạc Anh không ăn cơm ngon, không ngủ yên, còn có Hạ Mạt.
Mấy ngày nay Hạ Mạt sắp điên, các đoạn ký ức về Trần Lạc không ngừng hiện lên, không thể xua đuổi.
Hạ Mạt cảm thấy từ khi nàng quen Trần Lạc luôn bị hắn lừa. Lúc trong Trung Ương trận tháp, tại Thanh Đế thành đều như thế. Trần Lạc đùa giưỡn tình cảm của nàng, Hạ Mạt nên hận hắn, ghét hắn mới đúng. Nhưng không, khiến Hạ Mạt đau khổ là những kỷ niệm tệ hại giờ nhớ lại khiến nàng thấy rất vui.
Giờ Hạ Mạt nhớ cảnh tượng dạy Trần Lạc học trong Trung Ương trận tháp, ngẫu nhiên nàng sẽ mỉm cười dù bản thân không biết.
Bạch Phiêu Phiêu nhìn ra được bí ẩn, chất vấn Hạ Mạt:
- Mạt Mạt, không lẽ ngươi đã thích tên khốn kia rồi?
- Không có, làm sao có thể?
Hạ Mạt chối ngay, nói:
- Trần Lạc là tên khốn vô sỉ, lưu manh, lừa đảo, sao ta có thể thích hắn?
Hạ Mạt đổi giọng:
- Hơn nữa Trần Lạc có quan hệ mập mờ với Lạc Anh, Thường Uyển, Mạc Khinh Sầu, sao ta có thể...
Hạ Mạt đang nói chợt thauyá ánh mắt Bạch Phiêu Phiêu nhìn mình là lạ, nàng cúi đầu, bất an im lặng.
- Mạt Mạt, mới rồi giọng điệu của ngươi rất ai oán như đang ghen, không lẽ ngươi... Trời!
- Ta không có, không hề!
Hạ Mạt rất muốn chứng minh, nhưng càng giải thích nàng càng phát hiện không thích hợp. Bạch Phiêu Phiêu không tin Hạ Mạt thanh minh, nhất quyết cho rằng nàng thích Trần Lạc.
Bạch Phiêu Phiêu nói:
- Được rồi, thích thì thích, không phải chuyện xấu xa gì, xấu hổ làm gì? Nhưng nói đi phải nói lại, dù Mạt Mạt thích tên khốn kia thì sao? Bây giờ Trần Lạc ở đâu, sống hay chết, không ai biết. Này Mạt Mạt, lúc đó ngươi thật sự không biết chúng ta làm sao hôn mê? Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Hạ Mạt có chuyện giấu Bạch Phiêu Phiêu. Lúc ấy Hạ Mạt không xỉu, nàng biết người mang Trần Lạc đi là Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ nổi tiếng như cồn. Nhưng chuyện này dính đến nhiều bí mật, Hạ Mạt luôn do dự có nên nói ra hay không.
Khi đó Ma Quân Thất Dạ giết người vân đoan, hình như gã là đại ca của Trần Lạc. Hai sự kiện này nói ra cái nào cũng sẽ dẫn đến náo động.
Hạ Mạt không biết Trần Lạc làm sao xưng huynh gọi đệ với Ám Dạ Quân Vương, Ma Quân Thất Dạ, cũng không biết Ma Quân Thất Dạ mang hắn đi đâu, vết thương của Trần Lạc có nặng không? Trần Lạc có thể thức tỉnh sao?
Hạ Mạt nói thầm trong bụng, bỗng nghe tiếng chuông cổ kính vang lên. Mặt Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu cứng ngắc, đưa mắt nhìn, tiếng chuông vọng từ Trung Ương trận tháp.
- Đây là chuông cổ của trận tháp, không lẽ xảy ra chuyện khẩn cấp gì?
Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu là trận sư của Trung Ương trận tháp, biết khi chuông cổ vang lên thì dù ngươi ở đâu, đang làm cái gì phải chạy đến Trung Ương trận tháp ngay.
Bạch Phiêu Phiêu, Hạ Mạt vội vàng rời khỏi trang viên, quả nhiên thấy nhiều trận sư vội vàng chạy hướng Trung Ương trận tháp.
- Tiểu Bắc, có biết lý do gióng chuông không?
- Xảy ra chuyện lớn, tháp chủ trở lại.
- Tháp chủ? Là tháp chủ nào?
- Đại tỷ, ngươi cảm thấy tháp chủ nào trở về khiến Trung Ương trận tháp chúng ta gióng chuông cảnh báo?
- Ý ngươi nói... Bà điên Đường Bỉnh Nhiêm trở lại?
- Trừ nàng ra còn ai nữa? Đi mau, nếu đến muộn sẽ xui xẻo.
Khi xác nhận Đường Bỉnh Nhiêm trở về thì mặt Bạch Phiêu Phiêu xanh như tàu lá chuối, tim đập nhanh, sởn gai ốc. Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Mạt trở nên mất tự nhiên
Trong Huyền Hoàng thế giới có mấy tồn được mọi người công nhận là không thể trêu vào, cũng không dám chọc, Đường Bỉnh Nhiêm nằm trong số đó.
Đường Bỉnh Nhiêm là tháp chủ của Trung Ương trận tháp, là trận hành giả ít ỏi trên thế giới. Tạo nghệ trận pháp của Đường Bỉnh Nhiêm thâm sâu không người sánh kịp, đặc biệt sở trường nhất là những lĩnh vực kỳ lạ như trận pháp nguyền rủa, trận pháp linh hồn, trận pháp mê cung. Đường Bỉnh Nhiêm tạo ra tinh thần bí kỹ càng là độc bộ thiên hạ.
Đường Bỉnh Nhiêm là kỳ nữ đương thời, không ai biết tuổi của nàng, trong ấn tượng nàng vĩnh viễn thanh xuân mười tám tuổi.
Đường Bỉnh Nhiêm là trận sư giàu nhất thế giới, Trung Ương học phủ có chín Tiểu linh giới thì một Tiểu linh giới thuộc về nàng. Nghe đồn trang sức nào trên người Đường Bỉnh Nhiêm đều là báu vật vô giá. Có người nói giá trị trang sức trên người Đường Bỉnh Nhiêm bán đi có thể mua một trong mười thương các.
Đường Bỉnh Nhiêm là nữ trận sư dũng cảm nhất, từng xông thâm uyên, đi cửu u, lên cửu thiên, dạo chơi trong hư không vô tận. Hư không thú khủng bố, khổng lồ bị Đường Bỉnh Nhiêm sai khiến như gia súc.
Nếu chỉ có bấy nhiêu chưa đủ khiến mọi người công nhận Đường Bỉnh Nhiêm là tồn tại không thể trêu vào. Đường Bỉnh Nhiêm minh tưởng ra tinh thần hải là đại tinh thần chi hồn khủng bố nhất, cường đại nhất, đẳng cấp cao nhất, tên gọi 'Medusa'. Nghe nói bị Đường Bỉnh Nhiêm nhìn một cái là ai cũng sẽ hóa đá.