- Thiên Tà, Vân Khởi nhận chân mệnh.
- Gia Cát Thiên Biên là chân mệnh thiên tử, chân mệnh cũng là thiên mệnh.
- Ngạo Phong, Tần Phấn nhận mệnh biến số.
- Ngoài ra hai hoàng tử, thái tử điện hạ, mấy nữ nhân kia số mệnh khá phức tpạ.
Thiên Duyên Nương Nương lắc đầu, nói:
- Tại sao đột nhiên hỗn loạn, phức tạp quá vậy?
Chúng Tinh Chi Mẫu lên tiếng:
- Có lẽ bởi vì hắn tự tay hoàn thành tái tạo Nhân Quả chi thư. Ngươi đừng quên tiểu tử này ra ngoài thiên mệnh, chân mệnh, chưa biết, biến số, hắn là một dị số, một dị số mang theo nguyền rủa. Thứ gì bị hắn xâm nhiễm thì đều loạn, đều phức tạp. Ngươi nên khắc sâu cảm nhận điều này mới đúng.
Thiên Duyên Nương Nương sửng sờ, ngẫm nghĩ lại thấy Chúng Tinh Chi Mẫu nói đúng. Tên kia là dị số bị nguyền rủa, pháp tắc gì mà bị hắn xâm nhiễm thì sẽ hỗn loạn. Thiên Duyên Nương Nương chấp chưởng thiên duyên pháp tắc bị như thế, tinh tọa pháp tắc của Chúng Tinh Chi Mẫu mãi mà không thể thành công cũng tại tiểu tử này. Vận Mệnh cũng vậy.
Hiện tại Nhân Quả chi thư bị hắn tự tay hoàn thành tái tạo, sẽ càng hỗn loạn hơn, nếu không thì tại sao đột nhiên xuất hiện nhiều thiên mệnh, chân mệnh, mệnh chưa biết, mệnh biến số? Thật khó tin, nhìn chung đại vũ trụ vô tận hải không có thế giới nào hỗn loạn, phức tạp như phương thế giới này.
- Ta rất tò mò, nếu Nhân Quả Nương Nương khiến Nhân Quả chi thư thuận lợi tái tạo thì nhân quả pháp tắc cũng không đến mức hỗn loạn như vậy. Nhân Quả Nương Nương biết rõ sau khi bị tên này xâm nhiệm thì nhân quả pháp tắc càng hỗn loạn thêm, vì sao nàng vẫn làm?
- Có lẽ vì Nhân Quả Nương Nương quá mệt rồi, nàng muốn ngủ say, không muốn để Nhân Quả chi thư tái tạo lại, không muốn dây dưa với hắn nữa.
- Có được không? Nếu mất đi nhân quả pháp tắc thì thiên địa sẽ không hỗn loạn sao?
- Có lẽ Nhân Quả Nương Nương chọn cách quá cực đoan, nàng giao quyền lựa chọn cho Trần Lạc. Nhân Quả Nương Nương muốn để tự Trần Lạc chọn, hoặc khiến nhân quả ngủ say, từ nay không dây dưa nữa. Nếu không cho nhân quả ngủ, vậy được, nàng cho Trần Lạc tự tay tái tạo Nhân Quả chi thư.
- Nhưng rốt cuộc là vì sao? Trần Lạc tự tay tái tạo Nhân Quả chi thư sẽ khiến nhân quả pháp tắc càng thêm hỗn loạn, lý do gì khiến Nhân Quả Nương Nương làm như vậy?
- Có lẽ Nhân Quả Nương Nương bất đắc dĩ chăng? Nếu không thể thoát khỏi tiểu tử này, nếu nhân quả pháp tắc đã định trước sẽ hỗn loạn vì hắn, vậy hãy để nhân quả càng thêm hỗn loạn đi. Không biết có phải Nhân Quả Nương Nương mệt mỏi quá nên muốn bỏ gánh, hoặc là gạch ngói đều vỡ, liều mạng tới cùng với hắn?
Thiên Duyên Nương Nương suy tư:
- Không, điều này không thể nào.
Một lúc sau Thiên Duyên Nương Nương nói:
- Theo ta hiểu biết về Nhân Quả Nương Nương thì nàng sẽ không làm chuyện cực đoan như vậy.
- Nếu không phải chính Nhân Quả Nương Nương làm chẳng lẽ còn có ai khác sao? Phương thế giới này ai có thể cướp đi Trái Tim Nhân Quả từ tay nàng?
- Ngươi còn nhớ không? Thời đại thượng cổ tên kia trước khi táng cổ đã từng xâm nhập không gian nhân quả, hình như giết hết các phật tại đây, đại náo tưng bừng. Lúc sắp đi hắn để lại tám chữ, nhân quả không nhân, nhân quả không quá.
- Dù ta chưa trải qua nhưng cũng biết. Là sao? Hay Thiên Duyên Nương Nương nghi ngờ là kiếp trước của hắn làm, cướp đi Trái Tim Nhân Quả? Cái này... Không thể nào, ta công nhận kiếp trước hắn rất... Lợi hại, nhưng bảo là hắn cướp Trái Tim Nhân Quả thì...
Thiên Duyên Nương Nương nói:
- Nếu không tại sao hắn giết hết các phật trong không gian nhân quả?
- Tại sao Nhân Quả Nương Nương thức tỉnh thì điên điên khùng khùng?
- Ta càng nghĩ càng thấy lạ. Vì sao nhất định là Trần Lạc tự tay hàn thành tái tạo Nhân Quả chi thư? Vì sao phải là hắn? Sau khi Trần Lạc trợ giúp Nhân Quả chi thư tái tạo chẳng lẽ chỉ khiến nhân quả pháp tắc hỗn loạn sao?
Chúng Tinh Chi Mẫu không dám nghĩ tiếp:
- Hắn dùng Trái Tim Nhân Quả trợ giúp Nhân Quả chi thư tái tạo, nếu... Nếu nhân quả pháp tắc không chỉ hỗn loạn... Vậy thật đáng sợ. Rất có thể...
Thiên Duyên Nương Nương tiếp tục bảo:
- Hơn nữa hắn để lại tám chữ nhân quả không nhân, nhân quả không quả là có ý gì? Chẳng lẽ vì nhục nhã Nhân Quả Nương Nương? Không, tuyệt đối không phải vậy. Ta không hiểu tám chữ này nhưng ta dám chắc nó chứa huyền cơ lớn, lớn đến nỗi chúng ta không xem hiểu, không thấu hiểu được. Nhưng chắc chắn có một người biết.
Trong lúc Thiên Duyên Nương Nương, Chúng Tinh Chi Mẫu giao lưu, Mỹ U U luôn im lặng chợt mở miệng hỏi:
- Hai vị tỷ tỷ đang nói về Trần Lạc học trưởng sao? Không biết học trưởng bây giờ đang ở đâu?
Thiên Duyên Nương Nương, Chúng Tinh Chi Mẫu nhìn nhau, lắc đầu. Vấn đề này đừng nói đám người Mạc Vấn Thiên không biết, Ngạo Phong và Tần Phấn không biết, nhóm Vân Khởi không biết, Thiên Duyên Nương Nương và Chúng Tinh Chi Mẫu cũng không rõ.
Đừng nói hai nàng, bản thân Trần Lạc cũng không biết hắn đang ở đâu.
Trần Lạc nhớ lúc hắn cướp Trái Tim Nhân Quả từ căn nguyên pháp tắc Vân Đoan đưa vào không gian nhân quả, chờ Nhân Quả chi thư tái tạo. Sau khi Nhân Quả chi thư hoàn thành tái tạo, Trần Lạc cứ nghĩ sẽ được cái gọi là nhân quả nhưng không, không có nhân quả gì hết, như thể hắn vốn không có nhân quả. Trần Lạc không hề bị Nhân Quả chi thư tái tạo ảnh hưởng, không một chút nào.
Tại sao những người khác có nhân quả chỉ mỗi mình Trần Lạc là không?
Trần Lạc không mơ xa Nhân Quả chi thư tái tạo cho hắn biến đổi gì, hắn chỉ muốn biết một số nhân quả của mình. Tiếc rằng không có, dù chỉ một chút ký ức kiếp trước cũng tốt, bất đắc dĩ không có gì hết.
Vậy là sao?
Rốt cuộc là tình huống gì?
Nói là uổng công thì cũng không đúng. Trần Lạc giơ tay lên, xòe năm ngón. Một vệt sáng trắng đen lơ lửng trong lòng bàn tay Trần Lạc, ánh sáng bập bùng như ngọn lửa. Thứ này là Trái Tim Nhân Quả, nhưng không phải cái Trần Lạc cướp trong căn nguyên pháp tắc Vân Đoan. Trái Tim Nhân Quả kia sau khi quay về không gian nhân quả đã dung nhập vào Nhân Quả chi thư, Trái Tim Nhân Quả nhỏ bé này diễn sinh khi Nhân Quả chi thư tái tạo.
Trần Lạc không tin vận mệnh nhưng hắn rất tin nhân quả, sâu trong lòng hắn hơi kính sợ thứ này, biết được chút tí về Nhân Quả chi thư. Trần Lạc biết khi Nhân Quả chi thư tái tạo tuyệt đối sẽ không lại diễn sinh ra Trái Tim Nhân Quả khác. Vấn đề là tại sao quyển Nhân Quả chi thư này khi tái tạo lại sinh ra một viên Trái Tim Nhân Quả mới? Trần Lạc nghĩ mãi không ra, nói đúng hơn không phải hắn không hiểu vì sao Nhân Quả chi thư sinh ra Trái Tim Nhân Quả mới, mà là khó hiểu tám chữ đời trước hắn để lại.
Nhân quả không nhân, nhân quả không quả.