Vì vậy khi Thiên Khải tháp tự do xuất hiện mới được trận sư lang thang yêu thích đến thế.
Úy Thiên Long chơi chiêu này cực kỳ cao mình, lung lạc tim trận sư lang thang. Có nhiều trận sư lang thang ủng hộ, Thiên Khải các muốn phát triển chậm chút cũng khó.
Đây là tình huống hai bên cùng có lợ, không chỉ trận sư lang thang được ích lợi lớn mà Thiên Khải thương các càng có lợi hơn.
- Bây giờ Thiên Khải tháp quá nổi, trận sư lang thang ở trong đó hơn xa bất cứ trận tháp nào trên thế giới. Trận pháp công hội rất nhức đầu về chuyện này, rất hối hận. Đương nhiên có người nhức đầu hơn trận pháp công hội, đó là mười thương các thế giới. Bởi vì mỗi ngày trận sư lang thang tham gia vào Thiên Khải tháp tăng vùng vụt, Thiên Khải các phát triển càng nhanh, mười thương các thế giới sắp không chống nổi nữa. Bọn họ muốn dỡ bỏ Thiên Khải tháp, người trận pháp công hội, mười thương các thế giới, nhiều người khác đều muốn vậy nhưng không có lý do thích hợp.
- Cuối cùng ngươi đona thế nào?
Trần Lạc nhíu mày suy tư:
- Có người cố ý chế tạo dư luận, nhờ cậy mâu thuẫn phe phái cấu kết hắc ám, ký kết khế ước tà ác và trận sư lang thang, dùng lý do này tiêu diệt Thiên Khải tháp.
- Ô, không nhìn ra tiểu tử ngươi có chút thông minh. Đúng vậy, Thiên Khải các đắc tội quá nhiều người, không chỉ mười thương các thế giới muốn tiêu diệt Thiên Khải các mà trận pháp công hội cũng muốn thế. Bây giờ dư luận nổi lên, trận sư nổi tiếng khắp thế giới đều tụ về Trung Ương vực.
Nghe tên mập kể lại xong Trần Lạc chìm trong suy tư, bắt đầu thấy lo cho Thiên Khải các, Úy Thiên Long. Trần Lạc biết rõ dư luận đáng sợ cỡ nào, còn có phân tranh hai phái chính tông và lang thang có từ xưa. Huống chi phe lang thang đã mất ý nghĩa thật sự, có nhiều trận sư lang thang là ác ôn trộm cướp. Trận pháp công hội, Quang Minh Thủ Vệ đoàn đều muốn tiêu diệt trận sư lang thang, bất đắc dĩ không có lý do hợp lý. Bây giờ mười thương các thế giới vì kéo sập Thiên Khải các sáng tạo ra lý do một kích trí mạng cho Thiên Khải thương các.
Nghĩ đến đây Trần Lạc vỗ mông ngựa, quất roi giục ngựa lao nhanh đi.
Lúc hoàng hôn, Trung Ương vực, Thanh Đế thành.
Thanh Đế thành là một thành cổ có lịch sử xa xưa, khắp nơi là không khí dày nặng lịch sử. Tường thành màu đồng cổ, cửa thành thanh đỉnh. Lần đầu tiên Trần Lạc đến thành cổ nổi tiếng thiên hạ này, nhưng bây giờ hắn không có tâm tình ngắm nghía kiến trúc hình tháp trong Thanh Đế thành.
Trên đường rộng rãi phô bằng đá trắng đông nghẹt người, đều mặc y pchụ trận bào chính tông, nhìn là biết đám người là trận sư. Bọn họ tốp năm tốp ba cùng đi, trò chuyện vui vẻ, nói về Thanh Đế thành, về đại tái đấu trận không lâu sau sẽ bắt đầu.
Trần Lạc quét mắt qua. Má ơi, có người của Lê Hoa trận tháp, có người thuộc Bạch Nhật trận tháp, có đến từ Bôn Lôi trận tháp. Đúng như tên mập nói, dường như các trận sư đến từ trận tháp nổi tiếng thế giới đều tụ tập tại Thanh Đế thành Trung Ương vực.
Đương nhiên cũng có vài trận sư lang thang ăn mặc giống Trần Lạc. Dư luận lần này không chỉ hấp dẫn trận sư các đại trận tháp cũng dụ dỗ nhiều trận sư lang thang đến. Dù sao chủ đề dư luận là hai phái chính tông, lang thang. Có lẽ có nhiều trận sư chính tông nhưng phe lang thang không phải không có trận sư thật sự, ví dụ lúc trước Trần Lạc gặp tên mập là một trong số đó.
Mặc dù tên mập Mặt Hồng lão yêu đào hố cướp bảo bối của người ta nhưng Trần Lạc nhìn ra được sâu trong lòng gã có tinh thần tự do còn sót lại của trận sư lang thang. Lần này Mặt Hồng lão yêu mập đến tất nhiên sẽ đại biểu phe trận sư lang thang đấu với phe trận sư chính tông.
- Đúng là nhiều quá trời.
Trên đường đi Trần Lạc thấy trận sư có mặt trong Thanh Đế thành nhiều hơn hắn tưởng tượng, như thịnh hội trận sư hiếm có. Khi Trần Lạc đến Lâm lão đã cho hắn địa chỉ Úy Thiên Long cư trú, dường như ở một trang viên cổ xưa nằm phía tây Thanh Đế thành. Trần Lạc đi dạo ngoài thành một canh giờ, mãi khi mặt trời lặn hướng tây hắn mới đến một tòa trang viên tên Mộc Tê ở thành tây.
Tòa trang viên không biết dùng cái gì xây dựng, trông như khúc gỗ nhưng lóe màu đồng cổ. Hai nam nhân cao to đứng trước cửa, dáng người vạm vỡ, lưng hùm vai gấu, khuôn mặt nghiêm nghị lộ hơi tohử thiết huyết. Hai nam nhân đứng im như pho tượng, hai tay đặt trước mặt, bàn tay to ấn chuôi kiếm, mũi kiếm chĩa xuống đất.
Nhìn hai nam nhân là biết không phải vu sư bình thường, ít nhất không giống các vu sư trong Vinh Diệu đoàn mà nha quân lính thiết huyết. Đặc biểt là khi Trần Lạc đến gần cửa, hai thủ vệ nhìn hắn chằm chằm bằng ánh mắt giết càng làm Trần Lạc khẳng định hai người có bối cảnh uqân nhân.
Thủ vệ đứng bên trái lạnh lùng nói:
- Trang viên tư nhân, người lạ xin đừng vào.
Trần Lạc khách sáo hỏi:
- Làm ơn cho hỏi Úy Thiên Long ở trong này sao?
- Có chuyện gì?
- Là như vầy, ta là người thân của Úy Thiên Long, tìm hắn có chút chuyện, có thể thông báo không?
- Chờ chút.
Thủ vệ bên trái chạm vào sư tử đá trước cửa. Ánh sáng nhạt lấp lóe, không lâu sau cửa cái mở ra. Một lão nhân lùn, lưng khòm bước ra. Lão nhân để râu dài, mắt ti hí nhìn Trần Lạc từ trên xuống dưới.
Lại một cao thủ, nhưng là cao thủ trận pháp, tinh thần lực khổng lồ tựa ao nướcd sâu không lường được, chắc là trận sư lang thang. Không biết cấu kết hắc ám, ký kết khế ước tà ác tìm ở đâu ra nhiều cao thủ quái dị như vậy.
- Ngươi nói ngươi là người thân của lão gia chúng ta?
Lão nhân lưng còng khaỏng một thước bốn, năm, đứng trước cửa vuốt râu. Khi lão nhân lưng còng lên tiếng thì thanh âm khàn khàn làm người khó chịu, mắt hí như rắn độc nhìn chằm chằm khiến Trần Lạc rợn gáy.
Lão nhân lưng còng ngoài cười nhưng trong không cười nói:
- Chàng trai, lão hủ chỉ cho ngươi một cơ hội nói thật, nhớ kỹ, chỉ một lần.
Trần Lạc không biết lão nhân lưng còng nhìn ra điều gì, cười nói:
- Đúng vậy, ta là người thân của Úy Thiên Long, tên là Tiêu Du Tử. Ngươi quay vào thông báo, cứ nói là...
- Khoan, ngươi nói ngươi là ai? Tiêu Du Tử?
Lão nhân lưng còng nghe nói đến Tiêu Du Tử thì mắt hí phát ra tia sáng.
Lão nhân lưng còng thấy Trần Lạc gật đầu vội hỏi:
- Là Tiêu Du Tử đã tăng cường vân xung tụ tập trận?
- Tăng cường vân xung tụ tập trận?
Trần Lạc ngẩn người, ngẫm nghĩ, hình như hắn có làm.
Trần Lạc gật đầu, nói:
- Có lẽ.
- Ngươi thật sự là Tiêu Du Tử?
Lão nhân lưng còng thấy nghi ngờ, nhìn Trần Lạc chằm chằm muốn phân biệt thật giả, bất đắc dĩ không nhìn ra được cái gì.
Lão nhân lưng còng nói:
- Xin chờ giây lát.