Thật khiến người vô cùng tiếc nuối, rất là thổn thức.
Không biết qua bao lâu, mọi người trong Thất Tinh Tiểu linh giới chậm rãi đứng dậy, rời đi. Bọn họ không biết rằng góc nào đó trong hư không có hai người đứng nhìn chăm chú hình ảnh vừa rồi. Là hai nữ nhân, người bên trái vô cùng thánh khiết, mặc áo trắng liền mũ tùm đầu, chỉ lộ ra khuôn mặt đẹp khiến người nghẹt thở. Đó là nữ nhân bí ẩn khiến thời gian đứng lặng, từ trên trời giáng xuống.
Một thiếu nữ thân hình nhỏ xinh đứng bên cạnh nữ nhân bí ẩn. Thiếu nữ có mái tóc dài màu xanh biếc, khuôn mặt đáng yêu, nàng hơi cúi đầu, ngực ôm quyển sách thủy tinh kỳ lạ, là Mỹ U U của Long Xà viện Trung Ương học phủ.
Giọng Mỹ U U vẫn trong trẻo, lắp bắp:
- Tình... Tình tỷ tỷ, học trưởng Trần... Trần Lạc sẽ chết sao?
Nữ nhân bí ẩn được Mỹ U U gọi là Tình tỷ tỷ lắc đầu, là nàng không biết hay Trần Lạc sẽ không chết?
- Tình tỷ tỷ... Có nói... Thiên nhiên chi mẫu sẽ giúp hắn độ qua đại thương thiên thẩm phán. Có người nguyện ý giúp hắn man thiên quá hải tránh thoát thẩm phán, Tình tỷ tỷ nguyện ý giúp hắn nhảy ra thiên nhiên. Rõ ràng học... Học trưởng Trần Lạc có nhiều con đường để đi nhưng tại sao chọn đường đấu với trời?
Mỹ U U nhỏ giọng nói:
- Không elx vì hư vọng chi thư của học... Học trưởng Trần Lạc?
Tình tỷ tỷ lầm bầm:
- Nếu hắn chọn con đường hư vọng chi thư đưa ra thgì thẩm phán sẽ không tự tan biến mà hắn bị đánh tan.
- Bốn con đường dù chọn đường nào thì học... Học trưởng Trần Lạc sẽ bình yên vô sự, tại sao hắn không chọn mà chiến đấu với trời? Báo hại bây giờ lực lượng tán loạn hết, sống chết không rõ. Học... Học trưởng Trần Lạc thật... Thật đáng thương...
- Hắn đáng thương? Ha ha ha ha ha ha! Hắn đáng thương? Nếu hắn đáng thương thì chẳng phải là tỷ tỷ ta đây vô cùng tội nghiệp?
Cảm xúc của nữ nhân bí ẩn trở nên không ổn định, nàng lắc đầu, nói:
- U U có biết không? Tỷ tỷ bị hắn lừa. Không chỉ là tỷ tỷ, thiên nhiên chi mẫu, người hắn có cảm giác từng quen, tên gian xảo hư vọng chi thư đều bị lừa.
- Sao... Sao có thể? Học trưởng Trần Lạc lừa các ngươi khi nào?
Mỹ U U ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy mờ mịt.
- Thiên nhiên chi mẫu tặng cho hắn một giọt mẫu nguyên chi tinh, người bí ẩn dạy hắn đại vô thượng thủ đoạn hố đen thuâ thiên đổi nhật, hư vọng chi thư gia cố linh hồn hắn, tỷ tỷ cho hắn ngộ bí ẩn nhảy ra thiên nhiên. Dù Trần Lạc chọn con đường nào đều hoàn mỹ thoát thân, nhưng hắn không chọn cái nào, ngươi có biết hắn làm sao không?
- Ngươi cho rằng hắn dựng dục linh tượng thật sự bị thẩm phán làm tán loạn sao? Ha ha ha ha ha ha! Dùng mẫu nguyên chi tinh có thể ngưng tụ linh tượng sao có thể bị thẩm phán tán loạn. Thiên nhiên chi mẫu tặng mẫu nguyên chi tinh cho hắn làm uốn hắn hấp thu, giúp hắn độ qua đại thương thiên thẩm phán. Khi Trần Lạc hâp thu thì sau này phải nghe theo thiên nhiên chi mẫu, nhưng hắn không hấp thu. Trần Lạc dùng... Dùng một giọt mẫu nguyên chi tinh ngưng tụ linh tượng.
- Ngươi nghĩ ba phân thân của hắn bị thẩm phán tán loạn rồi sao? Ha ha ha ha ha ha! Không, phân thân của hắn đã bắt đầu dung nhập vào hố đen, có thể thâu thiên đổi nhật, man thiên quá hải. Người bí ẩn dạy hắn thủ đoạn nghịch thiên vốn muốn kéo hắn trở thành tội đồ hắc ám cùng nhau thành đồng minh, ha ha ha ha ha ha! Người bí ẩn vốn mở hố đen, không kéo được Trần Lạc mà là ba phân thân, không biết có bị tức chết không.
- Ta không biết người bí ẩn có tức chết không, tỷ tỷ chỉ biết hiện tại sắp tức ói máu. Tỷ tỷ không để ý làm trái điều ước xuống dưới một chuyến, không tiếc khiến thời gian đứng lặng, không tiếc nhờ cậy thánh ca chỉ vì truyền dạy cách nhảy ra thiên nhiên cho hắn đi, hoàn toàn rời khỏi. Trần Lạc thì sao? Hắn không nhảy ra thiên nhiên mà ngược lại... Khiến biến dị chi linh của hắn nhảy ra thiên nhiên...
- Còn về hư vọng chi thư... Ha ha ha ha ha ha! Tuy tỷ tỷ không rõ ràng nhưng chắc cũng công dã tràng.
Mỹ U U không nghe hiểu lời của nữ nhân bí ẩn, nghi hoặc hỏi:
- Tình tỷ tỷ nói vậy là sao? Học trưởng Trần Lạc bị thương nặng, thân xác thiên nhiên tử nguyên không còn... Hắn...
Mỹ U U chưa nói xong nữ nhân bí ẩn đã mất kiềm chết rống to:
- Thân thiên nhiên tử nguyên cái con khỉ! Hắn có thiên nhiên mẫu nguyên chi tinh ngưng tụ linh tượng thì còn cần thân thiên nhiên tử nguyên làm cái gì? Ngươi có biết không? Hắn nhờ vào mẫu nguyên chi tinh sáng tạo ra một thân thiên nhiên tử nguyên chỉ trong vài phút!
- Đúng, ngươi nói đúng, tên này đúng là bị thương nặng, nhưng ngươi có biết hắn đợc gì không? Lợi dụng mẫu nguyên chi tinh ngưng tụ ra một linh tượng không biết khủng bố bao nhiêu, ba phân thân không biết bị hố đen xâm nhiễm thành cái gì, biến dị chi linh nhảy ra thiên nhiên chẳng biết sẽ trưởng thành đến trình độ nào, linh hồn không biết cường đại bao nhiêu. Trời, ta đã làm gì vậy, ta đang nối giáo cho giặc, tự tay sáng tạo một ác ma...
Nữ nhân bí ẩn càng nói càng kích động, đau đầu.
Nữ nhân bí ẩn vỗ trán, lầm bầm:
- Tiểu tử khốn kiếp này quá gian xảo. Bốn con đường, mỗi một con đường đại biểu cho một loại ích lợi vô thượng. Ta vốn lo hắn bị lợi dụng, cá tính cứng rắn, không động tâm, không tham tâm. Mãi đến bây giờ ta mới hiểu Trần Lạc không lo bị lợi dụng, cá tính không cứng rắn, càng không phải không động tâm không tham mà là rất tham, rất động tâm, rất gian xảo. Hắn không chọn một con đường mà chọn cả bốn. Hắn lặng lẽ đi bốn con đường, nuốt hết bốn ích lợi.
- Rất gian manh, quá xảo quyểt. Sao tên này gian xảo đến thế?
Mỹ U U cái hiểu cái không lời nữ nhân bí ẩn nói, hiểu nhưng mờ mịt.
Mỹ U U hỏi:
- Tình tỷ tỷ, học... Học trưởng Trần Lạc là loại tồn tại như thế nào? Tại sao các người đều quan tâm sự sống chết của hắn?
- Hắn sao...
Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần biểu tình rất phức tạp, nữ nhân bí ẩn nhắm mắt lại.
Giây lát sau nữ nhân bí ẩn nhỏ giọng nói:
- Hắn là người vốn không nên xuất hiện nhưng lại xuất hiện, còn là trong dự ngôn Ni Nặc, dự ngôn hoàng hôn các thần cũng nhắc đến. Chúng ta chú ý đến hắn là vì mọi người nghi ngờ rất có thể hắn là tai tinh hủy diệt kỷ nguyên này.
- Cái gì?
Lần này thì Mỹ U U nghe hiểu nhưng bị hù giật nảy mình, vốn đã nói lắp giờ càng ngắc ngứ hơn.
Mỹ U U hoảng sợ lầm bầm:
- Hủy... Hủy diệt kỷ... Kỷ nguyên này... Tai tinh...
- Mới chỉ nghi ngờ, chưa khẳng định, nhưng đã có dấu hiệu.