Nhìn về phía trước, cậu thấy các vị chủ nhiệm ngồi trên ghế ban giám khảo, chỗ ngồi giữa dành cho hiệu trưởng hiện vẫn trống.
Cô Lưu hỏi Tiểu Kha:
"Tiểu Kha, em cần chuẩn bị gì cho phần trình diễn của mình không, có thể lên sân khấu trực tiếp không?"
Tiểu Kha suy nghĩ rồi đáp:
"Em chỉ cần một chiếc mũ đen thôi, nếu có thêm kính râm sẽ càng tốt."
Cô Lưu lập tức chạy ra sau sân khấu, không lâu sau quay lại với một chiếc mũ và một cái kính râm.
Cô ấy nhẫn nại dặn dò:
"Lát nữa lên sân khấu đừng căng thẳng quá, cứ thoải mái nhé…"
Tiểu Kha nhận lấy đồ vật và gật đầu.
Sau khi sân khấu chuẩn bị xong, tiếng loa vang lên:
"Để chào mừng… "
"Tiếp theo, xin mời các bạn học sinh hãy đón xem các tiết mục tài năng đặc sắc của các lớp."
"Mỗi tiết mục biểu diễn sẽ được ban giám khảo là các lãnh đạo nhà trường chấm điểm."
"Lớp nào có số điểm cao nhất sẽ nhận được phần thưởng bí mật đấy!"
Học sinh phía dưới vỗ tay reo hò, chờ đợi màn trình diễn bắt đầu.
"Được rồi, hãy chào đón Hà Hoan Hoan lớp 6/1, với tiết mục nhảy hip-hop đường phố!"
Trong tiếng hò reo, một cậu bé gầy gò mảnh khảnh mặc quần hip-hop bước ra sân khấu.
"Âm nhạc, lên!"
Âm nhạc sôi động vang lên, Hà Hoan Hoan bắt đầu nhảy theo nhịp điệu hip-hop.
Chỉ với một động tác mở màn của điệu nhảy đường phố, đã làm đám đông phấn khích reo hò.
Sau đó, cậu ta nhanh chóng biểu diễn màn ‘xoay vòng Thomas’, cánh quạt lớn, con bọ cạp vẫy đuôi trên sân khấu.
Thậm chí các thầy cô cũng không ngăn nổi việc vỗ tay tán thưởng.
Cuối cùng, cậu ta kết thúc màn trình diễn bằng một động tác trồng cây chuối.
Sau khi bàn bạc, ban giám khảo đưa ra điểm số 90.
“Tiếp theo, mời học sinh lớp 6/2 Trương Hạo mang đến tiết mục ‘Nhảy Thanh Hải’.”
???
Hàng nghìn học sinh đồng loạt nổi lên dấu chấm hỏi trên đầu.
. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
..
Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Trương Hạo cười tủm tỉm bước lên sân khấu, hôm nay cậu ta mặc quần bó sát và giày thể thao, chỉ vì muốn khoe tài năng nhảy của mình.
Không lâu sau, âm thanh DJ vang lên.
Trương Hạo trên sân khấu nhảy lắc lư, mặc dù đã bắt nhịp được, nhưng cảnh tượng ấy…
Mọi người đột nhiên co rút ngón chân, cọ xát sàn nhà.
Quá xấu hổ!
Cuối cùng, ban giám khảo chấm 59 điểm.
Trương Hạo nhăn mặt không hài lòng, như muốn nói, các người có biết thưởng thức không thế?
Tiếp theo, các bạn học sinh còn lại đều hát hoặc lộn nhào, chổng ngược.
Điểm cao nhất của ban giám khảo cũng không vượt quá 90 điểm.
“Tiếp theo, mời học sinh lớp 2.1, Cố Thiển Nguyệt biểu diễn độc tấu piano.”
Tiểu Kha cũng tò mò nhìn về phía cô gái trên sân khấu.
Cố Thiển Nguyệt hôm nay mặc bộ váy trắng xinh xắn, đầu búi hai chùm tóc, rất dễ thương.
Cô bé đi những bước nhỏ đến bên cây đàn piano, hít một hơi thật sâu rồi bắt đầu trình diễn.
Tức thì, không gian trong hội trường vang lên giai điệu piano trầm bổng.
Dù còn nhỏ tuổi, nhưng kỹ thuật piano của cô bé đã vượt xa nhiều người.
Âm thanh piano mang chút dư vị du dương và lạnh lẽo.
Mọi người nhắm mắt lại, như có thể thấy hình ảnh tiên nữ uyển chuyển múa dưới ánh trăng tròn.
Bên cạnh cô chỉ có một chung rượu cay, tự rót tự uống, cô đơn mà cũng vui sướng biết bao.
Âm thanh piano dừng lại, không gian im lặng.
Vài giây sau, những tràng vỗ tay nhiệt liệt vang lên từ dưới khán đài.
Ban giám khảo mỉm cười, cuối cùng cho điểm 95 cao nhất.
Cố Thiển Nguyệt mặt đỏ bừng cúi đầu cảm ơn, rồi đi xuống sân khấu.
Cô Lưu lúc này vội nhắc Tiểu Kha chuẩn bị lên sân khấu.
Tiểu Kha đứng dậy đi đến hậu trường sân khấu.
MC hỏi cậu sẽ biểu diễn tài năng gì, cậu nói nhỏ với MC.
Nghe vậy, MC lộ vẻ ngạc nhiên, rồi cầm micro nói:
“Tiếp theo, mời học sinh lớp 1/1 Vương Tiểu Kha mang đến cho chúng ta.”
“Màn trình diễn ảo thuật!”
Ầm!
Khán đài vang lên những tràng vỗ tay nhiệt liệt.
Dù sao, không ai có thể từ chối một màn ảo thuật hấp dẫn cả.