Mục lục
Ăn Mày Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù sao nguồn dự trữ linh khí trong cơ thể cậu không nhiều, tiêu hao rất nhanh.

Suốt cả đêm đó.

Tiểu Kha không tu luyện, cũng không ngủ, cậu thực sự rất lo lắng cho cha.

Sáng hôm sau, dì Lam đến gọi cạu chủ nhỏ dậy ăn điểm tâm như thường lệ.

Bà ấy cứ gọi mãi nhưng không thấy động tĩnh gì từ trong phòng.

Khi bà ấy mở cửa bước vào, nhìn quanh cũng không thấy bóng dáng cậu chủ nhỏ đâu cả.

Trên bàn học có để lại một lá thư.

Dì Lam bối rối thấp thỏm cầm lên đọc:

"Chị à, em muốn đi chơi với bạn một lát, chị đừng lo, tối nay em sẽ về - Tiểu Kha."

Dì Lam vội nói nội dung lá thư này cho Vương Tư Kỳ.

Còn Vương Văn Nhã thì đã sớm lên máy bay trực thăng để tới thủ đô đoàn tụ với cha.

Một bên khác...

Tiểu Kha đã cùng chú Phó đến khu tập thể bình thường của khu Nhạn Bắc.

Ban đầu chú Phó không muốn đưa cậu chủ nhỏ đến, nhưng khi thấy cậu chủ nhỏ hầm hầm bước về hướng khu Nhạn Bắc, anh ta cũng không thể quan tâm nhiều như vậy được nữa.

Dù sao có hai anh em anh ta trông chừng cậu chủ nhỏ thì sẽ không có vấn đề lớn xảy ra.

Ba người dưới sự dẫn đường của Tiểu Kha, men theo một lối đi đến trước cửa nhà một gia đình.

Sau khi gõ cửa, Lâm Hiểu Hiểu nhìn thấy ba người đứng trước cửa, vội vã mời họ vào nhà.

Hai anh em chú Phó ngồi trên ghế salon với vẻ mặt không biểu cảm, ánh mắt quan sát căn phòng.

Họ không hiểu cậu chủ nhỏ quen biết cô gái này từ khi nào.

Không lâu sau, cha Lâm và mẹ Lâm cũng đi ra chào đón ba người một cách nồng nhiệt.

Mẹ Lâm vui mừng bảo Lâm Hiểu Hiểu mang trái cây, nước trà nóng ra.

Sau khi kiểm tra, Tiểu Kha phát hiện khối u của mẹ Lâm đã nhỏ đi rất nhiều, sức khỏe cũng hồi phục khá tốt.

Không chỉ khí huyết phục hồi một phần, mà còn có thể đi lại hoạt động nhẹ nhàng.

Cha Lâm thậm chí phấn khích đến nỗi chạy vào bếp làm vài món nóng, sợ Tiểu Kha đói bụnh.

Trong lòng ông đã xem Tiểu Kha như ân nhân cứu mạng, tràn đầy lòng biết ơn.

Lần này Tiểu Kha đến là muốn hỏi Lâm Hiểu Hiểu xem gần đó có còn lò luyện đan hay không, đồng thời tiếp tục châm cứu cho mẹ Lâm.

Sau khi châm cứu xong cho mẹ Lâm, Tiểu Kha mới nói với Lâm Hiểu Hiểu về việc chính.

Khi nghe Tiểu Kha đang tìm lò luyện đan, Lâm Hiểu Hiểu lúc đầu rất ngạc nhiên.

Sau đó cô ấy nghĩ lại xem mình từng nhìn thấy lò luyện đan ở đâu.

Suy nghĩ một lúc, Lâm Hiểu Hiểu cho Tiểu Kha biết ở Nhàn Vân Đạo Quan có một lò đan.

Tiểu Kha nhíu mày nói lò đan đó đã bị bán đi và hỏng rồi.

Sau một lúc suy nghĩ, cô ấy nhớ lại câu chuyện Diệp Hưng kể cho mình.

Cô ấy kể lại câu chuyện đó cho Tiểu Kha.

Nghe đồn trước khi tọa hóa, Nhàn Vân đạo trưởng có lò luyện đan, nhưng đã bị mất trong lúc chiến đấu với yêu ma.

Sau đó các vị đạo sĩ đã làm một cái mô phỏng để đặt tại Nhàn Vân Đạo Quan...

Nghe xong, ánh mắt Tiểu Kha lóe lên một tia sáng.

Nếu vậy thì lò luyện đan thật của Nhàn Vân đạo trưởng còn ở Nhàn Vân Đạo Quan không?

Cô ấy lắc đầu, nói sau đó chẳng còn biết gì nữa, không ai biết nó thật sự ở đâu.

Sau khi nhận được tin tức này, Tiểu Kha vội vã rời khỏi nhà Lâm Hiểu Hiểu cùng chú Phó.

Ngồi trở lại xe, Tiểu Kha bảo chú Phó đi đến Nhàn Vân Đạo Quan.

Trong xe, Tiểu Kha rất phấn khích, ban đầu nghĩ không có cơ hội luyện đan nữa, nhưng không ngờ vẫn còn một chút hi vọng.

Nếu không có sự hỗ trợ của đan dược, cậu muốn đột phá Trúc Cơ kỳ có lẽ phải mất khoảng một năm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK