Máu, lửa, tiếng súng và bụi đất tràn ngập trong không khí, tiếng gầm rú của súng máy hạng nặng, pháo chống tăng và bệ phóng tên lửa liên tục vang lên, tạo
thành một bức tranh hoàn hảo về địa ngục nhân gian.
Những âm thanh gào thét chói tai vang vọng khắp chiến trường, không khí tràn ngập mùi tanh tưởi của thịt cháy.
Nhìn về phía bắc, tứ chi gãy vụn và hài cốt nằm rải rác khắp vùng đất cháy xém, máu tươi nhuộm đỏ!
Vô số thương binh Hoa Hạ đã được chở từ tiền tuyến về căn cứ để điều trị.
Các bác sĩ và y tá khắp căn cứ quân sự đều vô cùng bận rộn, nhiều người thậm chí còn không được ngủ trong suốt ba ngày qua.
Bắt đầu từ hôm qua, rất đông phóng viên truyền thông đã đến chụp ảnh, ghi hình và gửi thông tin về công ty.
Cùng lúc đó, các phương tiện truyền thông khắp Hoa Hạ cũng đồng loạt đưa tin về các diễn biến của cuộc chiến tranh biên giới.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ người dân Hoa Hạ đã biết được sự thật tàn khốc. của cuộc chiến tranh biên giới.
Trên Internet, chủ đề “chiến tranh biên giới' chiếm vị trí đầu tiên trong danh sách tìm kiếm nổi bật.
Các diễn đan liên tục thảo luận.
“Nước E quá dã tâm, trước đây vẫn luôn âm thầm quấy rối Hoa Hạ chúng ta, bắt nạt Hoa Hạ chúng ta không có người sao?”
“Tôi sẵn sàng nhập ngũ lần nữa để bảo vệ biên giới Hoa Hạ chúng tai”
“Tại sao chiến tranh đã diễn ra được mấy ngày mà quốc chủ vẫn chưa phái quân đến hỗ trợ?”
“Là người Hoa Hạ, tôi sẽ làm tiên phong, ai muốn theo tôi ra tiền tuyến!”
“Những người lính ở biên giới Tây Bắc nên được ghi nhớ, quốc chủ nhanh khởi binh trợ giúp tiền tuyến đi.”
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Vương thị.
Vương Tư Kỳ lạnh lùng liếc nhìn tin tức truyền thông, trong lòng càng lúc càng bất an.
Quả nhiên bên phía chị hai đã xảy ra chuyện, chỉ là cô ấy không ngờ mọi chuyện lại nghiêm trọng như vậy.
Lúc này, điện thoại di động gần đó đổ chuông. Cô ấy trả lời điện thoại, ngay lập tức cứng người trên ghế. “Anh nhắc lại lân nữa xeml”
Vương Tư Kỳ nghiến răng nghiến lợi nói, khuôn mặt xinh đẹp phủ một tầng sương giá.
Người ở đầu bên kia điện thoại sợ hãi lặp lại.
“Cô chủ, cậu chủ ngồi trực thăng rời khỏi Ma Đồ rồi, có lẽ đang đi về phía Tây
Bắc... Vương Tư Kỳ đá đổ bàn ghế bên cạnh, không nhịn được chửi ầm lên. “Mẹ kiếp, sao anh dám để cậu chủ lên trực thăng!”
“Đám vô dụng các người, đến một đứa trẻ cũng không trông chừng nổi, nhà họ Vương nuôi các người có ích lợi gì?”
“Lập tức chuẩn bị máy bay!” Rầm!
Cô ấy đá tung cánh cửa văn phòng tổng giám đốc, nhanh chóng chạy vào thang máy, lúc này trong lòng cô ấy như có một ngọn lửa đang hừng hực.
Một lúc sau.
Vương Tư Kỳ vội vàng lao tới sân bay, Vương Tâm Như và Vương Nhạc Nhạc đều đã ở trên trực thăng.
Cô ấy tức giận bước tới trước mặt chủ nhiệm quản lý, tát hai cái thật mạnh. “Nếu cậu chủ xảy ra chuyện gì, anh cứ chờ chết đi.”
Lời nói lạnh lùng truyền đến bên tai, khiến anh ta run rẩy, suýt nữa đã bật khóc.
Lúc này, trong lòng anh ta đã có ý nghĩ muốn giết chết hai nhân viên kia. Anh ta mới vắng mặt có nửa ngày mà đã phạm sai lầm lớn như vậy.
Ba cô gái lên trực thăng, nhanh chóng đi về hướng Tây Bắc.
Cùng lúc đó, mạch nước ngầm bắt đầu dâng cao khắp Hoa Hạ.
Quân khu Bắc Cảnh nhận được quân lệnh của Vương Nhạc Hạo, nhanh chóng điều động 100 ngàn quân tinh nhuệ đến hỗ trợ Tây Bắc.
Hiệp hội võ giả lại phái người chạy đến quân khu Tây Bắc.
Cư dân mạng khắp Hoa Hạ mạnh mẽ lên án nước E có dã tâm, quấy phá biên giới Hoa Hạ.
Vô số đàn ông nhiệt huyết ầm ï kêu gọi nhập ngũ! Mặt khác, bên phía quốc chủ lại mãi không có tin tức gì.
Phải đến lúc chạng vạng, thông tin chính phủ mới được tuyên bố trên các phương tiện truyên thông.
Quốc chủ tỏ vẻ sẽ gửi quân tiếp viện, cũng kêu gọi nhân viên y tế trong nước ra tiền tuyến hỗ trợ.
Ngoài ra, phía chính phủ Hoa Hạ còn công khai tuyên bố lý do tại sao nước E lại liên tục quấy phá biên giới Hoa Hạ, kích động chiến tranh.
“Tổ chức Hòa bình Thế giới” đã tố cáo những hành động tàn bạo mà nước E đã gây ra, đồng thời cũng yêu cầu nước E chấm dứt chiến tranh và rút quân!
Nhưng nước E vẫn không có phản hồi gì, chiến tranh vẫn cứ tiếp diễn... Buổi tối, một tin tức khác được đưa ra ánh sáng. Tướng quân quân khu biên giới - Vương Anh.
Không rõ tung tích!