"Vừa rồi chị suýt nữa bị em giết rồi."
“Xí! Xong ván, ván này không tính.”
“Chị tư, chị không chơi nổi đâu…”
Trong Trang viên nhà họ Vương, ô tô ầm ầm lao ra khỏi cổng. Truyện Mỹ Thực
Tiểu Hắc trong chuồng chó ngẩng đầu nhìn ra ngoài biệt thự, sau đó tiếp tục ngủ say.
Tại thời điểm này nó đang dần trải qua một số thay đổi.
Cơ thể to lớn bắt đầu co lại từng chút một, những đường đen và vết sưng nhỏ trên trán ngày càng rõ ràng.
Trên một con phố nào đó trong Ma Đô.
Phố đi bộ sôi động lúc này nhộn nhịp người qua lại, các quán đồ nướng, quầy ăn vặt trên phố cũng sẵn sàng đón khách từ sớm.
"Cô chú, nhường đường chút!"
Một âm thanh non nớt khá lớn từ trong đám đông vang lên khiến mọi người ngơ ngác.
Tiểu Kha nhanh nhẹn bước qua đám đông người.
Mọi người trên phố đi bộ chưa kịp phản ứng thì tiếng bước chân nặng nề đã truyền đến từ xa.
"Nhanh, nhanh, ở phía trước!"
"Ối trời, đuổi tận hai con đường rồi, tiểu tổ tông không thể yên tĩnh chút sao?"
"Ở trên con đường này, nhanh lên!"
Mọi người trên phố đi bộ ngơ ngác, nhìn thấy hơn ba trăm người đang lao về phía mình.
Mẹ kiếp!!!
Mọi người đều né tránh vì sợ bị nhiều người như vậy đánh bay.
Tiếng bước chân ầm ầm vang vọng khắp phố đi bộ.
Sau khi đám đông ùa tới, mọi người vừa thở phào nhẹ nhõm thì lại có tiếng bước chân ầm ầm truyền đến.
Còn nữa à?
Nhìn quanh thì thấy những vệ sĩ mặc đồ đen đang chạy về phía mình thành một hàng ngay ngắn.
"Đám cậu chủ ở phía trước, mau đuổi theo!"
"Phía sau bám sát, nếu cậu chủ có gì sơ xuất thì sẽ hỏi tội các người!"
Mọi người vội vàng tránh né vệ sĩ, không khỏi thầm phàn nàn.
Hôm nay thật quái quỷ, đang chơi trò mèo vờn chuột à?
Mặt trời dần lặn xuống, tấm màn đỏ rực dần dần treo ở phía chân trời.
Trong một con hẻm tối, một cặp chuột đang ăn trái cây thối nằm rải rác bên ngoài thùng rác.
Mặt đất khẽ rung chuyển, đám người đông nghìn nghịt lăn thẳng về phía chúng.