'Video không có dấu hiệu chỉnh sửa, đây là quay thực tế, không phải cắt ghép.'
'Không thể không nói, cậu ấy thực sự khiến người ta phải nói một câu, quá trâu bò!'
…
Nhìn chằm chằm chiếc điện thoại trong tay, Tiểu Kha cảm thấy da đầu tê rần.
Hỏng rồi, mọi người sắp phát hiện ra mình rồi, liệu các nhà khoa học có bắt mình đi nghiên cứu không?
Đóng điện thoại lại, Tiểu Kha gối đầu xuống bàn nhắm mắt nghỉ ngơi.
Nhân cơ hội này, cậu hồi tưởng lại lời Giang Nam nói.
Tong truyền thuyết tông sư võ đạo có thể phi hoa hái lá đả thương người ta, nhổ cỏ làm kiếm, lấy vật từ xa…
Nhưng những điều này, khi cậu tu luyện đến luyện khí hậu kỳ cũng có thể làm được.
Vậy nghĩa là hiện tại cậu đã mạnh hơn cả tông sư võ đạo trong truyền thuyết!
Nhưng tại sao Nhàn Vân đạo trưởng có tu vi Ngưng Nguyên Cảnh cũng chênh lệch rất lớn so với cậu?
Những chuyện này đối với cậu không quan trọng, cái quan trọng là phải nghĩ cách dẫn dắt gia đình tu luyện.
Gần đến giờ học, cô Lưu rạng rỡ bước vào thông báo một tin:
Ngày mai do có sự kiện lớn tại Ma Đô nên tất cả trường tiểu học, trung học cơ sở được nghỉ một ngày (ngoại trừ các trường trung học phổ thông).
Đồng thời, chiều mai cô ấy sẽ dẫn lớp đi xem biểu diễn pháo hoa!
"Tuyệt vời!"
Các học sinh hân hoan vui mừng, ngày mai không chỉ được ăn bánh ngọt miễn phí mà còn được xem biểu diễn pháo hoa hoành tráng.
"Ngày mai tớ sẽ mặc bộ váy đẹp nhất!"
"Cha tớ mua cho tớ bộ váy công chúa trắng đó, mai tớ sẽ cho các bạn xem."
"Biễu diễn pháo hoa chắc chắn rất đẹp, lúc đó tớ sẽ rủ anh trai cùng đi với tớ."
…
Trong tiếng hò reo náo nhiệt, Tiểu Kha giơ tay lên ra hiệu với cô giáo.
Cô ấy nghi hoặc hỏi cậu có việc gì.
"Thưa cô, mai em có thư mời tham gia sự kiện."
Ồ~
Các bạn đều nhìn cậu với vẻ ghen tỵ.
. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Nghe nói những người được chọn sẽ nhận được quà tặng giá trị, thậm chí còn có cơ hội lên sân khấu nữa.
Tiểu Kha liếc nhìn Đỗ Tử Mặc bên cạnh, mỉm cười rồi nói tiếp:
"Hơn nữa, suất của em có thể mời thêm ba người, nên Đỗ Tử Mặc cũng có thể đi cùng em."
Một tràng la ó kinh ngạc vang lên, Đỗ Tử Mặc ngỡ ngàng lắc đầu, không ngờ anh Kha lại dành cho cậu ấy một suất.
Đỗ Tử Mặc vô cùng xúc động, chu môi chuẩn bị hôn Tiểu Kha thì bị một cái tát vô tình đánh bay đi.
"Xin lỗi, không kiềm chế được~"
Tiểu Kha cười xòa, thu tay lại, vỗ nhẹ lên vai Đỗ Tử Mặc.
Buổi chiều hôm nay thật sự dài đằng đẵng.
Có lẽ vì ngày mai được nghỉ, tâm trí của các bạn học đều đã trôi về phía gia đình rồi.
Reng reng reng…
Tiếng chuông tan học vang lên, các bạn học sinh hối hả thu dọn cặp sách, chạy ùa ra khỏi lớp.
Ngồi hàng cuối, Giang Nam duỗi người một cái, than thở đi học thật nhàm chán.
Ở hàng ba, Tiểu Kha và Đỗ Tử Mặc đang viết vẽ gì đó trên giấy.
Giang Nam tò mò đi tới xem, thấy trên giấy ghi một địa chỉ rất lằng nhằng.
"Đây là nhà của tớ đấy, anh Kha, cậu thật sự muốn đến đón tớ sao?"
Đỗ Tử Mặc gãi đầu, nhìn Vương Tiểu Kha với ánh mắt mong đợi.
"Tất nhiên rồi, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, cậu cứ đợi đó."
"Bốn con ngựa đuổi cái gì?"
"Khụ khụ, không có gì đâu."
Tiểu Kha gấp địa chỉ cho vào cặp, cùng Giang Nam rời khỏi trường.
Ở cổng trường, sau khi Tiểu Kha lên xe, từ xa, một chiếc Maybach từ từ lăn bánh đi.
Vương Tâm Như mỉm cười nói với người đàn ông lái xe:
"Bây giờ, có thể đăng tải một số thông tin nóng lên rồi, càng nhiều người càng náo nhiệt."
Nghe xong, người đàn ông lấy điện thoại ra gọi điện.
Vương Tâm Như cởi kính râm nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
"Ngày mai gặp lại nhé, em trai ngoan~"