Bên trong mật thất, con rắn khổng lồ cuộn mình lại, lạnh lùng tấn công cậu bé.
Nhát kiếm vừa rồi khiến nó cảm thấy đau đớn, nó muốn tốc chiến tốc thắng rồi phục hồi đến đỉnh cao sức mạnh.
Tiểu Kha vừa né tránh vừa suy nghĩ cách đánh bại quái vật khổng lồ này.
Sư phụ đã dạy, điểm yếu lớn nhất của loài rắn chính là đốt sống thứ bảy, nơi đó cũng là chỗ phòng ngự yếu nhất.
Mật thất không lớn, chỉ khoảng một trăm mét vuông, nên xà yêu khó lòng di chuyển, cũng khó có thể né tránh được đòn tấn công.
Nghĩ đến đây, Tiểu Kha đã có phương pháp đối phó.
Ý niệm vừa động, Kim Ô trực tiếp rời tay tấn công xà yêu.
Cậu đối đầu trực diện với xà yêu, Kim Ô ở bên cạnh quấy nhiễu tấn công nó.
"Lôi minh chưởng!"
Tiểu Kha đẩy nhẹ lòng bàn tay, một luồng lôi quang hình bàn tay lao về phía xà yêu.
Xà yêu trực tiếp phất đuôi đập tan chưởng ấn, nhưng phần đuôi cũng bị điện giật tê dại.
Ở góc phòng, phi kiếm Kim Ô lao thẳng về chỗ đốt sống thứ bảy của xà yêu.
"Có mưu kế!"
Xà yêu cảm nhận được đòn tấn công của phi kiếm, nhanh chóng lùi lại tránh né.
Đáng tiếc là tường đá chặn đứng hành động của nó, Kim Ô trực tiếp rạch một vết máu ở chỗ đốt sống thứ bảy.
"Xịt! Tên nhóc kia, mày chọc giận bổn vương rồi!"
Xà yêu gầm lên, ngay lập tức hai con ngươi phát ra ánh xanh lục, cuồng bạo tấn công Tiểu Kha.
Tiểu Kha làm mặt quỷ, cười ha hả:
"Rắn thối, mau lại đây đánh tao đi!"
Cậu đẩy tốc độ lên cực hạn, lần nào cũng né tránh được đòn tấn công của xà yêu một cách nguy hiểm.
"Xích diễm cửu quyền!"
Tiểu Kha nắm đấm hóa quyền, trực tiếp đẩy về phía con rắn khổng lồ.
"Kim Ô!"
Xích diễm cửu quyền va chạm đầu rắn, Kim Ô nhân cơ hội đâm về phía xà yêu.
"Gàooo!"
Con rắn khổng lồ phẫn nộ, trực tiếp dùng sức mạnh thô bạo phá vỡ đòn quyền, đẩy ngã Tiểu Kha.
Phi kiếm cũng bị nó dùng đuôi đẩy ra.
"Tên nhóc đáng ghét, còn có thủ đoạn gì khác nữa không!"
Tiểu Kha bò dậy, triệu hồi Kim Ô.
Ánh mắt của cậu kiên định nhìn thẳng vào đôi mắt lạnh lẽo của xà yêu:
"Rắn thối, mày làm hại dân lành, tùy tiện tổn thương sinh mạng con người, hôm nay tao nhất định sẽ không tha cho mày!"
"ThínhPhong Kiếm Quyết, kiếm thứ hai."
Khí thế của Tiểu Kha ngày càng mạnh mẽ, quần áo tóc mai đều tự động tung bay dù không có gió.
"Trảm Nguyệt!"
Nhát kiếm này rất nhanh, vết kiếm như vầng trăng khuyết.
Cà yêu cảm nhận được sức mạnh từ nhát kiếm này, nó há miệng phun ra một viên châu xanh thẫm, hình thành một lớp màn bảo vệ quanh thân.
Rầm!
Kim Ô chém vào lớp màn chắn, trực tiếp khiến nó nứt ra một cái lỗ nhỏ, song không thể xuyên thủng thêm được nữa.
Rút lui ra một khoảng cách, Tiểu Kha hổn hển thở dốc.