Mục lục
Siêu Cấp Cưng Chiều Full 4
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - TruyenOnl


*********************************


Nhưng Hạ Kình đã thấy chiếc Cayenne ở phía sau, khép áo khoác nheo mắt, đi đến.
Cửa kính xe từ từ hạ xuống, hai anh3 em đều cười nhạt: “Anh đến đây làm gì?”
Hạ Sâm đeo kính râm, nghiêng đầu liếc hỏi: “Đây là nhà cậu sao?”
1“Không phải anh không biết đây là nhà ai” Hạ Kinh cau mày, mịt mờ đánh giá trang trí trong xe: “Không nhìn ra,
sau khi rời9 khỏi nhà họ Hạ, anh sống cũng không tệ nhỉ”
Anh ta những tưởng rằng Hạ Sâm sẽ sống khổ sở đói nghèo, mãi không ng3óc đầu được.
Hạ Sâm gác khuỷu tay lên cửa xe, gương mặt anh tuấn cúi xuống, xuyên qua gọng kính râm liếc Hạ Kình: 8“Ngoại
trừ thích xen vào chuyện của người khác ra, bao nhiêu năm chẳng thấy cậu tiến bộ gì nhỉ? Chỉ một chiếc Cayenne
rách nát cậu đã nói là sống không tồi? Có phải chưa trải đời không thế?”
Luận về tranh cãi, Hạ Kình mãi mãi không phải là đối thủ của Hạ Sâm.
Nhưng anh ta tự xưng là xuất thân chính thống, từng hành động cử chỉ khó tránh khỏi mắt cao hơn đầu, tự cho
mình hơn người.
Hạ Kình cong môi cười nhạt, vỗ nắp cabo, giễu cợt nói: “Hạ Sâm, đừng có nói khoác không biết ngượng. Chiếc
Cayenne rách nát mà anh nói, lại là thứ năm xưa anh ở nhà họ Hạ cầu mà không được đấy.”
Nói xong, Hạ Kình xoay người muốn đi, sau đó lại dừng bước, nhìn gương mặt hơi căng thẳng của Hạ Sâm: “Dù
anh có đến rồi cũng không vào được biệt thự Piper đầu, khuyên anh đừng tự chuốc lấy nhục”
Bá chủ Nam Dương, thiếu chủ Thương thị Parma Thương Thiếu Diễn, số người muốn trèo cao với anh nhiều không
kể xiết.
Hạ Sâm xuất thân thấp hèn cũng có mặt mũi đến kéo quan hệ, đúng là mơ tưởng hão huyền.
Không lâu sau, Lưu Vân ra khỏi biệt thự, thấy Hạ đình thì cúi đầu: “Anh Hạ”
Hạ Kinh đút một tay vào túi, nhếch môi cười nhạt: “Nghe nói Thiếu Diễn quay lại rồi?”
Sáng nay, mọi người ở Parma nhận được tin, có người thấy một đoàn xe Bentley lái về phía biệt thự Piper.
Parma lớn như vậy, khu vực biệt thự Piper chỉ có đoàn xe của Thương Úc và Tù trưởng Ninh Viễn Hàng có thể ra
vào tùy ý.
Mà dạo này Thủ trưởng Ninh xuất ngoại thăm viếng, mà một trong bốn trợ thủ là Lưu Vân ra mặt nữa, chắc chắn là


Thiếu Diễn trở về.
Lưu Vân không chú ý đến chiếc Cayenne ở phía sau, cho rằng xe đi theo Hạ Kình, gật đầu, khách sáo nói: “Đúng
vậy, anh Hạ có việc tìm lão đại sao?”
Trong thời gian này, người ngoài không biết Thương Úc vẫn luôn chữa bệnh ở Bệnh viện Hoàng Gia. Tin tức của
anh đều bị Thương Tung Hải phong tỏa toàn diện.
Hạ Kinh cũng không nghi ngờ, hất cằm về phía biệt thự sau lưng Lưu Vân: “Không có chuyện gì, vừa hay đi ngang
qua, tiện thể thăm hỏi Thiếu Diễn”.
Lưu Vân cười áy náy: “Xin lỗi anh Hạ, hôm nay lão đại không được tiện, chắc phải để anh uổng công đi một
chuyển rồi”
“Thiếu Diễn bận lắm sao?” Hạ Kình cau mày, thường thì anh ta ra vào biệt thự Piper rất hiếm khi bị ngắn ngoài
cửa.
Lẽ nào… vì tai họa do Hạ Khê gây ra lúc trước?
Trong ấn tượng, Thiếu Diễn không nhỏ nhen như vậy mới phải.
Đương nhiên Lưu Vân nhìn thấu hoài nghi của Hạ Kinh, tiếp tục nghiêm túc nói: “Đúng là hơi bận, lát nữa lão đại
còn phải đến nhà chính, chi bằng hôm khác anh Hạ lại ghé?”
Anh ta cũng đâu thể nói thẳng với Hạ Đình rằng lão đại với mợ Cả đang tán tỉnh nhau?
Mặc dù Lưu Vân không thể xác định thật giả, nhưng mười phút trước Lạc Vũ lên tầng đưa nước trái cây, thẹn
thùng bưng nguyên vẹn ly nước xuống, chắc… hết tám chín phần là thật. Việc này cũng dễ hiểu, dù gì cũng hơn hai
tháng rồi, dù hòa thượng cũng phải nghẹn, huống hồ là lão đại đang tràn trề sinh lực.
Hạ Kình gật đầu hơi cụt hứng: “Cũng được, vậy hôm khác tối ghé”
Hạ Kình vẫn rất để ý đến người bạn Thiếu Diễn này.
Anh ta đứng ngay cửa trò chuyện thêm đôi câu với Lưu Vân rồi tạm biệt lên xe.
Đợi xe Hạ Kình quay đầu, Lưu Vân mới phát hiện trong chiếc Cayenne phía sau là Hạ Sâm.
Anh ta bước nhanh đến, nhìn thấy Hạ Sâm thì cười hỏi: “Anh Sâm, đến rồi sao lại không vào?”
Hạ kình nhìn thấy một màn này nhưng không nghe rõ họ đang nói gì.
Anh ta ngồi trong xe giễu cợt, yết hầu chuyển động rồi yêu cầu tài xế: “Đi điều tra thử, dạo này Hạ Sâm làm gì ở
Parma.”
“Được, cậu Cả”
Hai tiếng sau, Lê Tiếu ngủ trong phòng. Thương Úc sáng láng ngồi bên bờ hồ sân sau hút thuốc. Hạ Sâm gác chân,
nhìn bờ hồ không biết đang nghĩ gì.
Xa xa, Mạc Giác đứng bên lùm có buồn chán than thở: “Lưu Vân, bao giờ chúng ta về Nam Dương?”


Cô tựu trường lâu rồi, nhưng Lê Tiếu vẫn luôn không cho người đưa cô về.
Lưu Vân cụp mắt nhìn: “Mợ Cả chưa nói, nhưng chắc sắp rồi”
Họ nhận được tin, mấy hôm nữa phía Anh sẽ công bố kết quả điều tra và chứng cứ phạm tội liên quan của gia tộc
Childman. Khi đó viện tù trưởng Parma sẽ đồng thời phát thông báo.
Vụ án nhà họ Mộ mấy năm qua chưa phá, mợ Cả để Mạc Giác ở lại Parma vì muốn trả lại công bằng cho toàn bộ
nhà họ Mộ.
Mạc Giác nghe vậy bĩu môi: “Được rồi, tôi chờ thêm một thời gian”
Lưu Vân nhìn gương mặt khó phân biệt nam nữ của Mạc Giác, thử hỏi: “Cô Mạc, cô học xong buổi học online hôm
nay do trường sắp xếp chưa?”
Mạc Giác ngửa đầu, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc: “Mai học tiếp”
“Chắc… không được” Lưu Vân lui ra sau một bước, chỉ tay về phía biệt thự. “Cậu Hai Lê đã thông báo với tôi, phải
gửi bài tập của cô về mỗi ngày, cô Mạc, về thôi”
Mạc Giác gãi mũ nỉ, ôm đầu lẩm bẩm: “Phiền ghê, rốt cuộc ai phát minh ra bài tập vậy?”
Bên này, Mạc Giác bị ép về phòng khách làm bài tập, bên kia Lê Tiếu ở trong phòng ngủ chính bị tiếng chuông điện
thoại đánh thức.
Gò má cô đỏ bừng, gương mặt mơ màng xinh đẹp.
Điện thoại dưới gối không ngừng vang lên, cô gác tay lên trán, mò điện thoại ra nheo mắt nhận: “Nói đi” Bên tai
vang tiếng rừng ực“.
Bạch Viêm uống hơn nửa lon bia rồi ạ, mơ hồ hỏi: “Nghe nói mấy người xuất viện rồi?”
“Ừ” Lê Tiếu vuốt mặt, chậm rãi dựa lên đầu giường: “Có chuyện sao?”
Bạch Viêm vuốt quai hàm, tức giận nói: “Không có chuyện thì không được gọi cho em à?”
Lê Tiếu đáp lại bằng sự yên lặng.
Ngẫm nghĩ, vì bầu bạn với Thương Úc chữa bệnh, quả thật cô đã bỏ quên rất nhiều người. Dù là Bạch Viêm hay
Tịch La, cũng như những người ban đầu được cô điều đến Myanmar đều bị cô lãng quên.


Nghĩ thì nghĩ vậy, Lê Tiếu cũng không mấy tự trách. Cô sẽ dùng những cách thức khác để biểu đạt cảm ơn.
Nhưng Thương Úc chỉ có một.
Bạch Viêm mãi không nghe Lê Tiếu đáp lại, bắt đầu nghĩ có phải mình nói nghe nặng quá không?
Anh ta ho khẽ, chủ động tìm đường lại cho mình: “Không có việc gì đương nhiên sẽ không làm phiền em. Phía Anh báo tin, tám giờ
sáng ngày mùng Năm theo giờ địa phương sẽ công bố chi tiết phạm tội của Childman.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
T
tram19 Tháng ba, 2023 12:22
Hay
T
tram19 Tháng ba, 2023 12:22
Hay
T
tram19 Tháng ba, 2023 12:21
Hay
H
hhhh06 Tháng ba, 2023 10:52
Hay
TT
Thu Trang21 Tháng hai, 2023 12:31
Hay
KCT
Ko có tên22 Tháng một, 2023 01:17
Hay
KCT
Ko có tên22 Tháng một, 2023 01:17
Hay
L
Linhcut0029 Tháng mười hai, 2022 22:09
Hay
L
Linhcut0028 Tháng mười hai, 2022 21:24
Hay lam
L
Linhcut0028 Tháng mười hai, 2022 21:24
Hay
Ngọc Ánh 27 Tháng mười hai, 2022 16:01
Hay quá
MM
Mộc miên 27 Tháng mười hai, 2022 11:18
Rất hay cuốn quá trời
N
Ngọc25 Tháng mười hai, 2022 21:57
Hay
?
25 Tháng mười hai, 2022 16:46
Hi
?
25 Tháng mười hai, 2022 16:46
.
L
Linhcut0024 Tháng mười hai, 2022 13:53
Hay lam
XT
Xuân Tiên22 Tháng mười hai, 2022 12:03
Hay
L
Linhcut0018 Tháng mười hai, 2022 19:36
Hay lam
V
Vvvvy12 Tháng mười hai, 2022 17:27
❤️
L
Linado03 Tháng mười hai, 2022 03:36
Hay
?
29 Tháng mười một, 2022 13:34
?
29 Tháng mười một, 2022 13:34
A
?
29 Tháng mười một, 2022 13:15
Ok
?
29 Tháng mười một, 2022 12:51
🥰🥰
Y
Yyyygjvg29 Tháng mười một, 2022 12:31
U7
BÌNH LUẬN FACEBOOK