Mục lục
Siêu Cấp Cưng Chiều Full 4
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!


*********************************


Lê Quân không ngờ sẽ gặp Tông Duyệt ở đây, thậm chí còn cho rằng đây là ảo giác khi say.
Trợ lý ở bên cạnh nhỏ giọng1 nhắc nhở: “Tổng thư ký, phu nhân đã đến từ chiều rồi.”
Lê Quân ngó lơ cậu ta, đi đến trước mặt Tông Duyệt, cụp mắt0: “Sao đến đột ngột mà không báo trước? Không
nghe điện thoại cũng không trả lời tin nhắn, không biết anh sẽ lo sao?”
<1br>Cách thức lo lắng của lão cán bộ trước giờ luôn thẳng thắn bộc trực. Có lẽ vì Tông Duyệt mất liên lạc quá lâu
nên giọng 2anh hơi kích động.
Tông Duyệt tốt tính, tâm trạng lại đang vui nên không so đo với anh, xua tay cho trợ lý đi nghỉ 6rồi đỡ Lê Quân vào
phòng: “Em muốn tạo bất ngờ cho anh, có phải không ngờ em sẽ đến không?”
Dù Lê Quân uống rượu, n9hưng vẫn giữ được lý trí.
Anh tiện tay đóng cửa, bỏ đi vẻ uy nghiêm của Tổng thư ký, thở dài nặng nề: “Đúng là không ngờ đến. Lần sau có
đến phải bảo anh biết, để anh sắp xếp người đi đón
em.”
Tông Duyệt cười, kéo anh đến trước bàn gỗ, đưa ly nước mật ong trên bàn cho anh: “Em mới pha đấy, anh uống
giải rượu đi.”
Lê Quân nhận lấy, thân ly ấm áp, giống hệt cảm giác Tông Duyệt mang đến, săn sóc dịu dàng khéo léo mọi nơi.
Anh nhấp một ngụm, xoay người ngồi ở góc giường, kéo cổ tay Tông Duyệt, hơi ngửa đầu: “Chẳng phải hôm nay
đi dự sinh nhật Tiếu Tiếu à, sao tự dưng lại chạy đến tìm anh? Có việc sao?”
Tông Duyệt đứng trước mặt anh, tuy ánh đèn trên đầu không đủ ấm áp, nhưng vẫn có thể rọi rõ nét mặt đối
phương trong mắt nhau.
Cô cúi đầu, mặt mày dịu dàng: “Vâng, đúng là có chuyện muốn nói anh nghe”
“Là chuyện gì thế?” Lê Quân đặt ly nước trên bàn, kiên nhẫn nhìn Tông Duyệt: “Quan trọng đến mức em phải đích
thân đi một chuyến?”
Tông Duyệt nghiêng đầu nhìn bàn gỗ rồi lại ra hiệu với Lê Quân.
Anh nhìn theo ánh mắt cô, mới chú ý đến một hộp bánh ngọt nho nhỏ ở góc bàn.
Cô nghiêng người cầm hộp bánh ngọt rồi đưa đến trước mặt anh: “Anh mở ra xem thử đi.”
Hộp bánh ngọt lớn tầm hai bàn tay, hơn nữa còn là hình trái tim.
Lê Quân đã quen với những trò lãng mạn nho nhỏ của Tông Duyệt, bóp trán, lắc đầu bật cười: “Chỉ vì muốn anh ăn
bánh ngọt chung với em thôi sao?”
“Cứ cho là vậy đi, anh mở ra nhanh lên”
Tông Duyệt giục anh, má hơi phồng, ánh mắt lo lắng.
Cô nghi ngờ liệu lão cán bộ này có hiểu được dung ý của mình không.
Lê Quân không nghĩ nhiều, mở khuy măng sét, vén tay áo lên cẳng tay rồi thong thả tháo nút buộc hình trái tim bên
trên.
Hầu hết đàn ông không thích ăn ngọt, nhưng vì dỗ vợ vui, anh không ngại ăn cùng với cô.
Sau khi nắp hộp mở ra, hình dáng bánh ngọt bên trong rất đặc biệt, là đôi chân nhỏ màu hồng, ở giữa dựng một cái
thẻ hình trái tim.
Lê Quân ngước mắt nhìn Tông Duyệt, tiện tay cầm dao nĩa trong hộp, gò má ngà say hiện ý cười: “Ăn được rồi
chứ?”
Quả nhiên, anh đã tự động ngó lơ cái thẻ kia…
Tông Duyệt nhìn Lê Quân bất đắc dĩ, hất cằm về phía cái thẻ hình trái tim: “Anh không định xem thử trên thẻ viết gì
sao?”
Lê Quân gật đầu phụ họa cưng chiều: “Được, phải xem”
Anh vừa nói vừa lấy thẻ xuống, ngay khi mở ra, còn chưa thấy rõ chữ phía trên thì một chiếc túi nhựa trong suốt rơi
ra.
“Đây là gì?” Lê Quân cho rằng đây là chút tình thú của Tông Duyệt, nhặt túi rơi trên nắp hộp, nhìn kỹ lại, bên trong
có ba cái hình chữ nhật gì đó.
Lê Quân chưa từng thấy qua mấy thứ này, nhưng cũng có thường thức cơ bản. Đặc biệt là ba cái que hiện rõ hai
vạch, đủ chứng tỏ chúng là gì.


Trong nháy mắt, Lê Quân như ngừng thở, nhìn chằm chằm thứ trong túi một lúc, yết hầu chuyển động càng lúc
càng nhanh.
Anh muốn mở túi nhưng bị Tông Duyệt đè tay lại: “Anh Quân, trên thẻ có chữ đấy”
Một tay Lê Quân cầm túi, tay kia mở thẻ, trên thẻ là hàng chữ viết thanh thoát: Anh Quân, bé con đến rồi.
Năm thứ ba bọn họ kết hôn, khi tình cảm ngày càng mặn nồng gắn bó như keo sơn, Tông Duyệt mang thai,cháu
đích tôn nhà họ Lê – Lê Ân Tứ chào đời.
Cùng lúc đó, biệt thự vòng xoay Nam Dương.
Ban đêm, phòng khách biệt thự ấm áp ánh đèn, trên bàn trà đặt bảy tám hộp quà sinh nhật.
Lê Tiếu dựa tay vịn sofa, thong thả mở quà sinh nhật Tồng Duyệt tặng cô.
Thương Dận vịn bàn trà, hổ trắng cũng gác hai chân trước lên góc bàn, ánh mắt hai đứa nhóc nhất trí nhìn dĩa ổi
trên bàn, muốn ăn quá.
Lê Tiếu chậm rãi mở quà, không ngẩng đầu lên, chỉ nhàn nhạt nói: “Hôm nay con ăn ba quả rồi, không thể ăn thêm
nữa”
Cậu bé chớp mắt, cúi đầu nhìn hổ trắng nhỏ: “Bạch Bạch, có nghe không?”
“Grừm..” Hổ trắng đạp chân sau muốn nhảy lên, nhưng chiều cao hạn chế, sơ sẩy ngã xuống sàn.
Thương Dận trộm nhìn Lê Tiếu, thấy cô không ngẩng đầu, tay này nhanh chóng lấy một miếng ối, tay kia kéo chân
hổ, xoay người đi về phía cầu thang: “Chúc mẹ ngủ ngon”
Chân phải của hổ trắng bị Thương Dận lôi đi, lảo đảo theo sát phía sau.
Lê Tiếu không ngẩng đầu, hơi cong môi cười nhạt.
Số ổi này được vận chuyển bằng đường hàng không từ Myanmar, còn nhiều lắm, không ăn hết nổi.
Cô không cho Thương Dận ăn nhiều vì sợ con nóng trong người.
Dù Thương Dận còn nhỏ nhưng có nhiều thói quen giống hệt Lê Tiếu. Chẳng hạn thích ăn ổi, thích súng đạn, thích
linh kiện chính xác, và thích bám lấy Thương Úc.
Bóng dáng cao ngất của Thương Úc từ ngoài phòng khách đi vào, anh cầm điện thoại, trầm giọng lạnh lùng nói:
“Tối nay không rảnh, mai tính tiếp”
Dường như đối phương nói thêm gì đó, anh ngồi xuống cạnh cô, thản nhiên kéo cô vào lòng: “Cô ta không phải
thuộc hạ của tôi, tôi sẽ không nhúng tay”
Sau khi kết thúc cuộc gọi, anh đặt điện thoại qua một bên, ngửa người dựa lưng ghế thở phào.
Lê Tiếu ném giấy gói lên bàn, nghiêng đầu nhìn anh: “Anh Ba Tông sao?”
Thương Úc nhìn lại cô, mím môi: “Không thấy Tịch La đâu”
“À” Lê Tiếu nhướng mày: “Báo anh hỗ trợ à?”


“Bảo anh đừng nhúng tay vào”Lòng bàn tay ấm áp của anh đặt lên đỉnh đầu cô,sâu trong đáy mắt là bóng dáng của cô:“Em không lo
cho Tịch La sao?”
Lê Tiếu nhàn nhạt lắc đầu:“Tịch La không cần đầu”
Thân là thành viên Viêm Minh,cộng thêm một thân phận khác của cô ta,dù là Hạ Tư Dư và Doãn Mạt trong Thất tử,đối đầu chính
diện cũng chưa chắc là đối thủ của cô ta.
Lê Tiếu không hoài nghi năng lực của Tịch La,thậm chí có thể nói là đã tính hết mọi việc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
T
tram19 Tháng ba, 2023 12:22
Hay
T
tram19 Tháng ba, 2023 12:22
Hay
T
tram19 Tháng ba, 2023 12:21
Hay
H
hhhh06 Tháng ba, 2023 10:52
Hay
TT
Thu Trang21 Tháng hai, 2023 12:31
Hay
KCT
Ko có tên22 Tháng một, 2023 01:17
Hay
KCT
Ko có tên22 Tháng một, 2023 01:17
Hay
L
Linhcut0029 Tháng mười hai, 2022 22:09
Hay
L
Linhcut0028 Tháng mười hai, 2022 21:24
Hay lam
L
Linhcut0028 Tháng mười hai, 2022 21:24
Hay
Ngọc Ánh 27 Tháng mười hai, 2022 16:01
Hay quá
MM
Mộc miên 27 Tháng mười hai, 2022 11:18
Rất hay cuốn quá trời
N
Ngọc25 Tháng mười hai, 2022 21:57
Hay
?
25 Tháng mười hai, 2022 16:46
Hi
?
25 Tháng mười hai, 2022 16:46
.
L
Linhcut0024 Tháng mười hai, 2022 13:53
Hay lam
XT
Xuân Tiên22 Tháng mười hai, 2022 12:03
Hay
L
Linhcut0018 Tháng mười hai, 2022 19:36
Hay lam
V
Vvvvy12 Tháng mười hai, 2022 17:27
❤️
L
Linado03 Tháng mười hai, 2022 03:36
Hay
?
29 Tháng mười một, 2022 13:34
?
29 Tháng mười một, 2022 13:34
A
?
29 Tháng mười một, 2022 13:15
Ok
?
29 Tháng mười một, 2022 12:51
🥰🥰
Y
Yyyygjvg29 Tháng mười một, 2022 12:31
U7
BÌNH LUẬN FACEBOOK