Mục lục
Siêu Cấp Cưng Chiều Full 4
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!


*********************************


Trong phòng sách, khói thuốc lượn lờ.
Lê Quân hút hai điếu thuốc rồi gọi điện thoại cho trợ lý: “Sắp tới tôi bận, gác l1ại công việc từ ngày mai, chờ qua Tết
đi làm lại tôi sẽ xử lý một thể”
Trợ lý không hỏi nhiều, chỉ làm theo yêu cầu. <0br>
Sáng hôm sau, Tông Duyệt không phải đi làm, nằm lười trên giường đến chín giờ rưỡi mới vào phòng ăn.
Lê Quân đã1 đến đơn vị, cố định mở tủ lạnh lấy bánh mì và sữa như thường ngày, nhưng mới đi được hai bước đã
phát hiện nước đọng quanh lồ2ng giữ nhiệt trên bàn.
Cô hoài nghi mở nắp ra, thấy sữa ẩm và sandwich trứng trong đĩa thức ăn mà mở to mắt ngạc nhiên6.
Từ đó đến giờ đây là lần đầu tiên.
Cô cắn môi, lấy điện thoại chụp ảnh, mở WeChat gửi cho Lê Quân.
D9uyệt Nhĩ Tâm An: Anh Quân, anh chuẩn bị sao?
Lê Quân không nhắn lại ngay, nhưng cũng chỉ ba bốn phút sau anh đã trả lời: Ừ, tranh thủ ăn khi còn nóng.
Tông Duyệt cầm đũa chọc bánh mì mềm, là thật, không phải đồ trang trí.
Hừm… anh sao thế nhỉ?
Tông Duyệt uống ngụm sữa, điện thoại lại vang lên.
Anh Quân: Chiều tranh thủ thời gian sắp xếp hành lý đi.
Duyệt Nhĩ Tâm An: Đi đâu vậy? [khó hiểu]
Anh Quân: Hải đảo.
Duyệt Nhĩ Tâm An: Đơn vị của anh không bận à?
Anh Quân: Nghỉ lễ.
Tông Duyệt hoài nghi nhìn mấy chữ trên màn hình điện thoại, cảm thấy quá khác thường.
Năm nào anh chẳng bận đến Ba mươi Tết, năm nay… nghỉ sớm vậy sao?
Tông Duyệt chau mày khó xử, ăn sáng xong bèn gọi điện cho Tông Trạm: “Chú Ba, mai cháu không về Thủ đô
được”
Dường như Tông Trạm đang ở ngoài, có tiếng gió lớn vang trong điện thoại: “Sao thế? Học được cái thói cho chú Ba
của cháu leo cây rồi?”
Nói vậy nghe nghẹn họng thật.
Tông Duyệt bĩu môi nói không dám, do dự mấy giây lại bổ sung: “Do trong nhà có việc đột xuất thôi.”
Tông Trạm chỉ à một tiếng: “Cháu chắc chắn không phải Lê Quân có chuyện chứ?”
Tông Duyệt: “..”
Trong phút chốc, cô vẫn chưa tìm được cái cớ phù hợp, nhưng yên lặng xem như ngầm thừa nhận.
Tông Trạm đẩy hàm trong: “Tông Tiểu Duyệt, sớm muộn gì cháu cũng cưng chiều nó thành đồ bỏ đi.”
Không đợi Tông Duyệt đáp lời, điện thoại đã ngắt kết nối.
Tông Trạm đang ở Thủ đô, khom người chui vào xe Jeep, vừa nghiêng đầu đã thấy Tịch La đang kẹp điếu thuốc
hút.
“Ai cho cô hút thuốc trong xe?”
Ngón tay sơn móng màu đen của Tịch La bụng tàn thuốc ra ngoài cửa: “Thủ trưởng, anh nói cấm hút thuốc trong
xe lúc nào nhỉ?”
Tông Trạm đen mặt, nhấn từng chữ “Dập thuốc đi.”
Tịch La làm như không nghe, nhả khói thuốc lên mặt anh ta: “Nếu anh khó chịu việc tôi hút thuốc, thì cứ bảo tôi cút
đi, sao phải tự làm khó mình?”
“Khích tướng?” Tông Trạm cướp điếu thuốc, hạ cửa kính xe ném ra ngoài: “Tôi đã chán nhắc tới hợp đồng tinh thần
rồi”
“Cốc cốc cốc..”
Có người gõ bên ngoài cửa kính ghế lái, nhân viên vệ sinh giơ kẹp nhỏ bằng gỗ lên: “Tên oắt, có biết ở đây cấm hút
thuốc không, nếu còn dám vứt đầu thuốc linh tinh, phạt năm mươi tệ đấy nhé”
Tịch La cười ranh mãnh và nghiền ngẫm. Tông Trạm cắn răng xin lỗi, vội rời khỏi đường gom.


Nhân viên vệ sinh nhìn biển số xe năm chữ số 1: “Ôi chao, biển số A của Thủ đô, mà từ chất lại kém thế”
Cửa kính xe của Tịch La vẫn chưa kéo lên, nghe được lời giễu cợt của nhân viên vệ sinh, cô gác chân chống trán, tặc
lưỡi: “Chậc, chậc, tôi những tưởng thủ trưởng Tông ngầu đến mức ai ở Thủ đô cũng biết cơ, hóa ra không phải à?”
“Tịch La, nếu cô không lên tiếng, đúng là một cô nàng tốt đẹp”
“Vậy sao?” Tịch La hất mái tóc dài: “Định nghĩa về phụ nữ của anh thật nông cạn, có phải chưa từng gặp một quý
cô kiệm lời nào không?”
Cách gọi “quý cô” mang hai tầng hàm nghĩa.
Tông Trạm liếc cố khinh miệt: “Quý cô tốt đẹp nào cứ nhắc mãi trai bao nhỉ?”
Tịch La trầm ngâm mấy giây, nghiêng người tựa vai vào lưng ghế, cười càng tươi hơn: “Thủ tướng Tông, tôi thấy
đàn ông các anh hay chụp mũ linh tinh cho phụ nữ nhỉ? Trong mắt các người, không hút thuốc, không uống rượu,
ngày nào cũng vây quanh các người sẽ là người con gái tốt sao?”
“Không khác mấy” Tông Trạm trả lời như thể đương nhiên.
Tịch La lập tức cười giễu: “Vậy thì đàn ông các anh thật chẳng biết ngại, nói câu nào cũng lộ ra sự tự đại và tự cho
là đúng, tự tin ở đầu ra thế?”
Tông Trạm thắng gấp, dừng xe ven đường, lạnh lùng nhìn Tịch La: “Cô chanh chua cay nghiệt như vậy, mấy thằng
cún con kia chịu được à?”
“Chẳng cần biết có chịu được hay không, chí ít họ ngoan ngoãn hiểu chuyện, chẳng thảo luận với tôi mấy đề tài
buồn nôn như phụ nữ tốt phụ nữ xấu thế nào”
Yết hầu Tông Trạm chuyển động, giọng càng ngạo mạn: “Cô đúng là biết giữ thể diện.”
Tịch La mò bao thuốc lá trong túi, ngó lơ cảnh cáo của Tông Trạm, thoải mái hút một hơi: “Đàn ông không nhìn
thuận mắt một người phụ nữ sẽ áp đặt đối phương là người xấu. Dù họ có làm gì, trong mắt các người cũng là xấu
hết. Tôi nói anh nông cạn mà anh còn không thừa nhận”
“Nói thế này vậy, cháu gái Tông Duyệt của anh được nhiều người xem là một cô gái tốt, thế anh thấy kết cục của cô
ấy tốt không? Gả cho một gã đàn ông ngay thẳng cứng nhắc, suốt ngày chỉ biết đối phương, các người thích loại
con gái này sao?”
Tông Trạm im lặng, chủ yếu vì chưa nghĩ ra cách bác bỏ.
Tịch La cũng chẳng cần anh ta lên tiếng, hút thuốc chế giễu: “Lê Tiếu hút thuốc, uống rượu, đánh nhau, cái gì cũng
tiếp xúc, anh nói xem cô ấy có phải là con gái hư không? Thủ trưởng Tông, tranh thủ tỉnh ngộ đi, phụ nữ chỉ phụ
thuộc vào đàn ông chưa chắc là tốt, tự lực cánh sinh chưa hẳn không ai thèm lấy.”
Nói xong, Tịch La vẫn chưa thấy hết giận, lại nhả khói vào mặt anh ta: “Nhớ chưa? Lần sau anh còn phê phán phụ
nữ tốt hay xấu gì với tôi, tôi không ngại ghi âm cho Lê Tiếu nghe, tiện để Tổng giám mục nhà cô ấy mở rộng tầm
mắt luôn
Tông Trạm nheo mắt nguy hiểm, nụ cười bên môi lành lạnh: “Cô còn có mặt mũi so với Tông Duyệt?”
“Đúng là không so được” Tịch La dựa lưng ghế, lắc chân: “Với tính cách lặng thầm trả giá vì đàn ông của cô ấy thì
tôi tự thẹn không bằng rồi. Nếu cô ấy điển hình cho phụ nữ tốt trong mắt các người, vậy tôi chịu thôi.”
Tịch La chẳng có cảm xúc gì với Tông Duyệt, nói đúng ra là khinh thường tính cách mềm mại quá mức của đối
phương.
Cô thích những người và chuyện mang tính khiêu chiến và thách thức, chẳng hạn như Lê Tiếu hay Bạch Viêm.


Chuyện ngốc nghếch như đốt cháy mình để thắp sáng người khác,Tịch La cô không làm được.Thế nên cô thà rằng mình ngang
ngược xảo trá,chí ít cũng được tự do thoải mái.
Thế giới này không công bằng với phụ nữ,cứ áp đặt họ trong những quy tắc đạo đức,thậm chí chẳng ai buồn cân nhắc như vậy có
đúng không.
Như Tông Duyệt,khiếm khuyết cơ thể cũng không dám nói thăng,sợ hãi người ta ghét bỏ và nói ra nói vào.
Tịch La cô điên rồi mới chọn làm một người phụ nữ tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
T
tram19 Tháng ba, 2023 12:22
Hay
T
tram19 Tháng ba, 2023 12:22
Hay
T
tram19 Tháng ba, 2023 12:21
Hay
H
hhhh06 Tháng ba, 2023 10:52
Hay
TT
Thu Trang21 Tháng hai, 2023 12:31
Hay
KCT
Ko có tên22 Tháng một, 2023 01:17
Hay
KCT
Ko có tên22 Tháng một, 2023 01:17
Hay
L
Linhcut0029 Tháng mười hai, 2022 22:09
Hay
L
Linhcut0028 Tháng mười hai, 2022 21:24
Hay lam
L
Linhcut0028 Tháng mười hai, 2022 21:24
Hay
Ngọc Ánh 27 Tháng mười hai, 2022 16:01
Hay quá
MM
Mộc miên 27 Tháng mười hai, 2022 11:18
Rất hay cuốn quá trời
N
Ngọc25 Tháng mười hai, 2022 21:57
Hay
?
25 Tháng mười hai, 2022 16:46
Hi
?
25 Tháng mười hai, 2022 16:46
.
L
Linhcut0024 Tháng mười hai, 2022 13:53
Hay lam
XT
Xuân Tiên22 Tháng mười hai, 2022 12:03
Hay
L
Linhcut0018 Tháng mười hai, 2022 19:36
Hay lam
V
Vvvvy12 Tháng mười hai, 2022 17:27
❤️
L
Linado03 Tháng mười hai, 2022 03:36
Hay
?
29 Tháng mười một, 2022 13:34
?
29 Tháng mười một, 2022 13:34
A
?
29 Tháng mười một, 2022 13:15
Ok
?
29 Tháng mười một, 2022 12:51
🥰🥰
Y
Yyyygjvg29 Tháng mười một, 2022 12:31
U7
BÌNH LUẬN FACEBOOK