Mục lục
Siêu Cấp Cưng Chiều Full 4
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - TruyenOnl


*********************************


Doãn Mạt ngồi trong lòng Hạ Sâm, cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ của đối phương, ba giây sau bắt đầu cúi đầu cởi
cúc áo sơ mi của 3hắn.
Hạ Sâm nheo mắt, dựa ra lưng ghế, trêu chọc: “Babe, ở đây… có phù hợp không vậy?”
Dù hắn phóng túng,1 nhưng không đến mức mặc kệ hoàn cảnh.
Bộ dạng phóng túng nhất, chính là lần đầu tiên gặp cô.
Hắn bỗng nghĩ9 đến lần gặp cô ở con hẻm Tỉnh bang Ida, cùng những chuyện vô liêm sỉ mà mình đã làm với cô.
Nếu không yêu, hắn sẽ 3chỉ xem đó là một cuộc gặp gỡ nóng bỏng không quan trọng.
Nhưng giờ đây, lòng hắn có bao nhiêu âm u, tự trách và kh8ó chịu bủa vây.
Xưa nay hắn chơi đùa thỏa thích, giờ đã bắt đầu lo lắng những hành động khi đó của mình sẽ khiến cô chán ghét.
Hạ Sâm nhắm mắt, hơi sốt ruột ngăn lại động tác của Doãn Mạt, khàn giọng hỏi: “Đội trưởng Doãn, em có biết
mình đang làm gì không?”
Doãn Mạt cau mày, lòng bàn tay trái còn đang áp lên ngực hắn, yêu cầu cố chấp: “Cho em xem thử”
“Muốn xem đến vậy sao?” Giọng Hạ Sâm rất thiếu đứng đắn, thậm chí còn nắm cổ tay cô chà lên ngực mình, hành
động lộ rõ phóng túng tùy tiện.
Dù là vậy, Doãn Mạt vẫn cố chấp kéo áo sơ mi của hắn: “Anh buông tay đi”
Hạ Sâm không nhúc nhích, nhìn cô thật chăm chú, sau đó từ bỏ phản kháng, mặc đối phương muốn làm gì thì làm.
Doãn Mạt mím môi, kéo cổ Hạ Sâm như sợ hắn hối hận vậy, cúc áo sơ mi lần lượt bung ra.
Yết hầu hắn chuyển động, đôi mắt nhuốm lửa dục vọng, nghiêng người về phía trước muốn hôn cô: “Babe, giương
cung không.”
Còn chưa nói hết, hắn đã nhận ra điều khác thường.
Bốn cúc áo trên cùng của hắn bị tháo hết, cơ ngực hiện ra rõ ràng, xuống chút nữa là cơ bụng đều đặn.
Hạ Sâm là vai rộng hông hợp tiêu chuẩn, từng tấc bắp thịt tràn đầy mỹ cảm và co giãn.
Trước cảnh đẹp như vậy, tầm mắt Doãn Mạt lại chỉ nhìn vào vết thương trên ngực trái hắn.


Hạ Sầm nhìn theo tầm mắt cô, như chợt hiểu ra nên kéo lại sơ mi bên trái: “Vết thương nhẹ thôi”
Doãn Mạt kéo tay hắn, lại vén cổ áo tập trung nhìn vào. Đầu ngón tay cô chạm vào vết sẹo lồi kia, màu hồng nhạt
chứng tỏ vừa lành không lâu.
“Đây là vết dao” Doãn Mạt nói thẳng, cau mày hỏi: “Mũi dao đâm vào còn vặn nửa vòng theo chiều kim đồng hồ,
đúng không?”
Hạ Sâm không nói gì, là sự yên lặng tương đương với ngầm thừa nhận.
Sở dĩ Doãn Mạt lột áo hắn, là vì bàn tay vô tình chạm vào vết sẹo này.
Cô sờ vết sẹo chướng mắt, giọng bình tĩnh lạnh nhạt: “Nhà họ Hạ làm sao?”
“Một nửa thôi” Hạ Sâm không giấu giếm, siết tay cô trong lòng bàn tay mình: “Đau lòng sao?”
Doãn Mạt ngước mắt đối mặt với hắn, ánh mắt có vẻ bình tĩnh nhưng lại tràn đầy âm u khó nhận biết: “Người ra
tay đã chết chưa?”
Hạ Sâm thở dài, kéo mặt cô hướng ra ngoài cửa: “Babe, ngày lành cảnh đẹp, không ngắm thì tiếc quá”
Doãn Mạt đẩy tay hắn ra, chuyển tầm nhìn về, kéo áo sơ mi hắn: “Em hỏi anh, người đó chết chưa?”
Hạ Sâm cắn răng nghiến lợi nói: “Doãn Mạt, anh thấy em muốn anh chết thì đúng hơn!”
Lửa dục thiêu chết người!
Bàn tay cô mềm mại cứ sờ tới sờ lui trên ngực hắn, thật sự xem hắn là thái giám sao?
Doãn Mạt cắn môi, muốn đứng dậy khỏi người hắn: “Vậy tự em tra”
Phục luôn.
Hạ Sâm bất đắc dĩ ôm eo cô, dịu giọng dỗ dành: “Vẫn chưa chết, nhưng cũng sắp chết rồi, hài lòng chưa?”
Doãn Mạt nhìn hắn, gật đầu đã hiểu: “Em giúp anh báo thù”
Hạ Sâm ghì chặt gáy cô hôn thật mạnh: “Sớm muộn gì ông đây cũng bị em tức chết”
Mạch suy nghĩ của Doãn Mạt hoàn toàn không cùng tần số với hắn. Ánh mắt cô nhìn ngực hắn không chút tạp
niệm, cũng không biết đang nghĩ gì.
Hơi thở của hắn càng lúc càng nặng nề, quyết đoán thấp giọng cám dỗ bên tại cô: “Đau lòng như vậy, chi bằng em
hôn nó đi?”
Đôi mắt Doãn Mạt lập lòe, dường như đang ngẫm nghĩ có nên hôn hay không.
Hạ Sâm từ bỏ suy nghĩ này đầu tiên, ôm chặt eo Doãn Mạt, bế cô ngồi sang bên cạnh mình.
F*ck!
Không được hôn, một số nơi đã bắt đầu đau nhức rồi.


Năm phút sau, hai người nắm tay nhau ra khỏi vòng đu quay.
Gương mặt anh tuấn của Hạ Sâm lộ rõ phức tạp, trên đường đi thỉnh thoảng hắn lại đánh giá Doãn Mạt.
Thật khó tưởng tượng, ở trước mặt Doãn Mạt, hắn lại kích động như thằng trẻ trâu chưa trải sự đời.
sức quyến rũ của cô đối với hắn còn mãnh liệt hơn bản thân hắn tưởng tượng.
Cô không cần làm gì cả, đứng yên đó cũng có thể gợi lên dục vọng nguyên thủy của hắn.
Đây là nét riêng không người phụ nữ nào có được.
Không lâu sau, Doãn Mạt dừng chân, nhìn quanh, nhàn nhạt nói: “Em muốn vào phòng vệ sinh”
Hạ Sâm nhướng mày, hất cằm về phía bên trái: “Đi đi, đừng có chạy lung tung”
Doãn Mạt cười với hắn, đi vào phòng vệ sinh rồi lấy điện thoại ra gọi cho Lê Tiếu.
Cùng lúc đó, Lê Tiếu vẫn đang ở cữ trong Bệnh viện tư nhân Diễn Hoàng.
Thấy tên người gọi, cô thong thả ấn nghe: “Chị Hai?”
Doãn Mạt không trò chuyện dư thừa, đi thẳng vào vấn đề: “Tiếu Tiếu, chị nhớ lúc trước ở biên giới, em và Năm Hạ
có nghiên cứu thuốc đặc trị cho vết thương ngoài da, giờ còn không?”
“Còn” Lê Tiếu nheo mắt, giọng nặng nề đi: “Ai bị thương?”
Doãn Mạt liếm môi: “Hiện thì chưa, nhưng chị muốn giữ lại đề phòng”
Lê Tiếu thoáng ngừng, lắc đầu bật cười: “Ngày mai em bảo Vệ Ngang đưa cho chị, mười lọ có đủ không?”
“Chắc là đủ” Doãn Mạt lại ngẫm nghĩ mấy giây: “Thuốc đặc trị đó có thể xóa vết sẹo không?”
Lê Tiếu nói có thể.
Doãn Mạt vô thức sở cánh tay phải của mình: “Vậy… cho chị hai mươi lọ đi”
Lê Tiếu:”..”
Cô muốn cười mà không được, trêu chọc: “Trên người cả hai có bao nhiêu vết thương cũ thế?”
Doãn Mạt “à” lên: “Không nhiều, trước ngực anh ấy có..”
Còn chưa nói hết, cô đã buồn bực ngậm miệng.
Dường như đã để lộ gì đó rồi.
Lê Tiếu cũng không hỏi thêm, giọng mang ý cười: “Xem ra hai mươi lọ cũng chưa chắc đủ. Dạo này phòng thí
nghiệm của Năm Hạ có nghiên cứu thuốc trị ngoại thương mới, đến lúc đó em bảo Vệ Ngang đưa cho chị luôn”


Doãn Mạt nói càm ơn rồi nhanh chóng cúp máy.
Trong phòng bệnh, Lê Tiếu nhìn điện thoại rồi lại nghiêng đầu liếc Thương Úc đứng trước cửa sổ: “Chị Hai và anh Sầm tiến triển
nhanh thật”
Thương Úc dựa bệ cửa số đút một tay vào túi đứng ngược sáng, nhếch môi cười: “Vui mừng khi thấy thành quả à?”
“Đương nhiên” Lê Tiếu đặt điện thoại xuống, ngừa đầu nhìn lại anh, cười nói: “Hai Doãn đáng giá mà”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
T
tram19 Tháng ba, 2023 12:22
Hay
T
tram19 Tháng ba, 2023 12:22
Hay
T
tram19 Tháng ba, 2023 12:21
Hay
H
hhhh06 Tháng ba, 2023 10:52
Hay
TT
Thu Trang21 Tháng hai, 2023 12:31
Hay
KCT
Ko có tên22 Tháng một, 2023 01:17
Hay
KCT
Ko có tên22 Tháng một, 2023 01:17
Hay
L
Linhcut0029 Tháng mười hai, 2022 22:09
Hay
L
Linhcut0028 Tháng mười hai, 2022 21:24
Hay lam
L
Linhcut0028 Tháng mười hai, 2022 21:24
Hay
Ngọc Ánh 27 Tháng mười hai, 2022 16:01
Hay quá
MM
Mộc miên 27 Tháng mười hai, 2022 11:18
Rất hay cuốn quá trời
N
Ngọc25 Tháng mười hai, 2022 21:57
Hay
?
25 Tháng mười hai, 2022 16:46
Hi
?
25 Tháng mười hai, 2022 16:46
.
L
Linhcut0024 Tháng mười hai, 2022 13:53
Hay lam
XT
Xuân Tiên22 Tháng mười hai, 2022 12:03
Hay
L
Linhcut0018 Tháng mười hai, 2022 19:36
Hay lam
V
Vvvvy12 Tháng mười hai, 2022 17:27
❤️
L
Linado03 Tháng mười hai, 2022 03:36
Hay
?
29 Tháng mười một, 2022 13:34
?
29 Tháng mười một, 2022 13:34
A
?
29 Tháng mười một, 2022 13:15
Ok
?
29 Tháng mười một, 2022 12:51
🥰🥰
Y
Yyyygjvg29 Tháng mười một, 2022 12:31
U7
BÌNH LUẬN FACEBOOK