VietWriter
Nam Ngự cầm bức ảnh lên và suy tư, Ngũ Vận Uyển cũng không kìm được lòng hiếu ký bèn ngó xem.
Tuy không thể thấy rõ diện mạo của cô gái trong ảnh, nhưng có thể nhìn ra được đối phương khoảng mười lăm tuổi, thứ được chụp rõ ràng nhất là quần áo của cô ấy, váy bồng màu đỏ rực với kiểu dáng rất đặc biệt.
Ngũ Vận Uyển bỗng nhíu mày, rồi cô thốt lên: “Chiếc váy này.”
Đọc nhanh ở VietWriter
Nam Ngự nhướng mày: “Em biết chiếc váy này à?”
“Trong quen quen” Ngũ Vận Uyển cắn môi, sau đó cô sực nhớ ra:
“A, chiếc váy này hình như là chiếc váy mà nữ chính mặc trong một bộ phim hoạt hình chiếu khi tôi học cấp hai, khi đó Disney cho ra mắt phiên bản giới hạn, tất cả các cô gái đều mơ ước có được một chiếc
Dương Tá ở bên cạnh nghe vậy thì nhớ ra gì đó:
“Đúng vậy, kể ra cô gái mà cậu Nam tìm xêm xêm tuổi vợ chủ nhỉ?”
Vụ án bắt cóc Nam Ngự xảy ra từ mười năm trước, mà Ngũ Vận Uyển khi ấy cũng vừa khéo là mười lăm tuổi.
“Em cũng có chiếc váy này à?” Nam Ngự bỗng ngước
mắt lên.
Ngũ Vận Uyển cười gượng: “Chiếc váy này là hàng limited đấy, hơn mấy nghìn tệ, làm sao tôi mua nổi”
Nam Ngự gật đầu, cất ảnh vào phong bì rồi nói với Dương Tá: “Nếu là váy phiên bản giới hạn, xác định là hàng chính hãng thì việc tìm kiếm sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
Dương Tá gật đầu rồi đi luôn.
Nam Ngự và Ngũ Vận Uyển lại tiếp tục ăn pizza.
Không biết có phải là ảo giác của Ngũ Vận Uyển hay không mà cô cảm thấy sau khi Dương Tá rời đi, hình như Nam Ngự ăn không được ngon miệng như trước, mấy lần cô vô tình nhìn anh đều thấy anh có vẻ hơi mất tập trung.
Nam Ngự... đang nghĩ đến vụ bắt cóc năm xưa ư?
Vụ án bắt cóc khi ấy bởi vì dính dáng đến nhà họ Nam nên cánh truyền thông không công bố chi tiết, nhưng mà khiến chân anh thương nặng như thế thì đó chắc hẳn là một vụ án bắt cóc rất đáng sợ nhỉ?