Nhưng ngay khi thấy sắc mặt hơi tái của Ngũ Vận Uyển khi thấy cô ta ở cùng Nam Ngự thì cô ta dần đắc ý.
Ho.
Ngũ Vận Uyển, niềm tự hào duy nhất mà con khốn như
mày không phải chỉ có người chồng tên Nam Ngự này sao? Giờ thấy chồng mày ở cùng tao chắc đang khó chịu lắm nhỉ?
Tao muốn mày phải thử cái cảm giác khó chịu trong lòng tao mỗi khi nhìn thấy mày ở cạnh Nam Bá đấy!
Nghĩ thế, Lâm Tiểu Như cười quyến rũ nhích lại gần Nam Ngự, ngọt ngào hỏi: “Chị cũng đến à?”
Nam Ngự gần như không chú ý đến Lâm Tiểu Như lại gần mình, toàn bộ sự chú ý của anh đều dồn vào Ngũ Vận Uyển và Nam Bá ở đối diện!
Chết tiệt.
Ngũ Vận Uyển dám vừa cười vừa nói với bạn trai cũ của
mình, đúng là cả gan làm loạn.
Ngọn lửa giận dâng lên trong lòng Nam Ngự.
Nam Ngự ngồi xe lăn ra lệnh cho Ngũ Vận Uyển: “Lại đây.”
Ngũ Vận Uyển nhíu mày, đứng im không nhúc nhích.
Anh cũng ở cùng Lâm Tiểu Như đấy thôi, cô còn chưa nói gì đâu mà anh đã không vui.
Lâm Tiểu Như nhìn Ngũ Vận Uyển bằng ánh mắt ác độc rồi khịt mũi, nhanh chóng đi qua khoác tay Nam Bá: “Nam Bá, anh mua quà xong chưa, chúng ta vào thôi.”
Nam Bá lo lắng quay đầu nhìn Ngũ Vận Uyển nhưng anh ta buộc lòng phải đi theo Lâm Tiểu Như vào trước.
Nam Ngự và Ngũ Vận Uyển vẫn đứng ở cổng, Nam Ngự lạnh giọng hỏi: “Sao em lại ở cùng Nam Bá?”
Ngũ Vận Uyển lạnh nhạt đáp: “Không phải anh cũng ở cùng Lâm Tiểu Như à? Em còn chưa thèm nói gì đâu.”
“Sau này em không được ở một mình với Nam Báo Nam Ngự kiên quyết không nói lý.
Khi thấy Nam Ngự và Lâm Tiểu Như ở cạnh nhau, trong lòng cô rất khó chịu. Những tổn thương tinh thần mà Lâm Tiểu Như gây ra cho cô thời niên thiếu vẫn luôn ảnh hưởng cô.