VietWriter
Nam Bá cười lạnh, lúc này cũng không thèm che đậy nữa.
"Cô nghĩ rằng mình vẫn có thể giả làm Bạch liên hoa trước mặt chú tôi sao? Tôi nói thẳng cho cô biết, tôi đã đưa những bức ảnh bẩn thỉu đó của cô cho chú tôi xem rồi, lẽ nào cô còn--”
"Đủ rồi!"
Đọc nhanh ở VietWriter
Nam Bá chưa kịp nói xong, Nam Ngự đã lên tiếng, mạnh mẽ ngắt lời anh ta.
Nhưng Ngũ Vận Uyển ở bên cạnh lúc này đã tái mặt.
Cái gì?
Nam Ngự đã xem những bức ảnh đó rồi?
Nhìn thấy vẻ mặt của Ngũ Vận Uyển đột nhiên thay đổi, Nam Bá cảm thấy trong lòng thắt lại, nhưng đồng thời cũng cảm thấy vui vẻ!
“Sao hả, Ngũ Vận Uyển, lẽ nào cô còn muốn giả vờ trước mặt chú tôi sao?” Nam Bá cười tàn nhẫn, “Đừng nói là ngay cả chuyện cô đã kết hôn rồi cũng chưa--
“Nam Bá, cậu nói đủ rồi đấy” Nam Ngự lại lên tiếng, lần này giọng nói mang chút cảnh cáo, lúc này Nam Bá mới hơi đổi sắc mặt nhìn Nam Ngự đang ngồi bên cạnh.
Nhưng Nam Ngự lại không nhìn anh ta, chỉ nhìn Ngũ Vận Uyển mặt không còn chút máu bên cạnh.
Vận Uyển?
Cách xưng hô thân mật và tùy ý như vậy giống như cái gai đâm vào tim Nam Bá.
Còn đưa cô ấy về nhà?
Nam Ngự cũng quá kiêu ngạo rồi đấy, lẽ nào không sợ chồng của Ngũ Vận Uyển nhìn thấy sao?
Nhưng Nam Bá cũng không dám nói gì, đành cắn môi, đứng dậy rời đi, một
mình bước ra khỏi phòng làm việc của Nam Ngự.