Anh ta thật lòng muốn xin lỗi, nhưng còn chưa nói xong đã bị Ngũ Vận Uyển lạnh lùng cắt ngang.
“Không cần xin lỗi, vì tôi sẽ không tha thứ cho anh” Cô ngước mắt nhìn thẳng vào Nam Bá:
“Cho dù năm đó khi anh nói dối tôi về thân thể của anh, hay hai năm trước anh không chút tin tưởng tôi mà rời đi, hoặc như bây giờ anh sỉ nhục tối hết lần này đến lần khác, tôi đều không tha thứ cho anh”
Những lời này của cô đều là nghiêm túc.
Cô không đành lòng nhìn Nam Bá bị thương, đúng là cô cũng cảm thấy mình nợ anh ta, nhưng sự thật Nam Bá đã mang đến cho cô tổn thương hết lần
này đến lần khác không thể thay đổi.
Chưa bao giờ có người đàn ông nào làm tổn thương cô đến mức này.
Cô không thể tha thứ, càng không muốn qua lại thêm với anh ta nữa.
Cô chỉ mong từ giờ anh ta có thể cách mình càng xa càng tốt.
Khoảnh khắc Nam Bá nghe thấy lời này của Ngũ Vận Uyển, tia máu cuối cùng trên mặt cũng bị rút đi, anh ta đứng sững người tại chỗ.
Nam Bá?
Khâu Duyệt sửng sốt, quay đầu lại nhìn thấy một cô gái trẻ trung xinh đẹp, cô ta đang thử chiếc váy liền có giá bốn con số, mấy cô gái khác thì vây xung quanh.
Với ngoại hình nổi bật như vậy, Khâu Duyệt nhìn thoáng qua đã nhận ra chính
là vợ chưa cưới của tổng biên tập, lần trước cô ta từng đến toà soạn tìm anh, hình như tên là Lâm Tiểu Như?
Nhìn mỗi món đồ trên người Lâm Tiểu Như đều là hàng hiệu nổi tiếng giá mấy chục ngàn, trong mắt Khẩu Duyệt có chút ghen tỵ, nhưng sau đó cô ta lại đảo mắt, đột nhiên nghĩ đến gì đó.
Mặc dù cô ta không làm gì được con điếm Ngũ Vận Uyển, nhưng bạn gái thực sự là Lâm Tiểu Như thì khác chứ?