Nhìn anh ngồi xe lăn đi qua đi lại trong đám người, cả người toát ra sức quyến rũ khó cưỡng, dáng vẻ trò chuyện vui vẻ, cô bỗng cảm thấy trong lòng vô cùng yên tâm.
Cuối cùng cô cũng có người bảo vệ, hơn nữa người này còn đẹp trai phong độ, tràn ngập sức quyến rũ nam tính.
VietWriter
Tuy đôi khi nhìn có vẻ lạnh lùng, khuôn mặt giống như núi băng nhưng thật ra trong lòng rất ấm áp, khi yêu rất mãnh liệt.
Cách đó không xa Nam Ngự đang bắt chuyện với mấy người nước ngoài, anh đột nhiên xoay đầu nhìn về phía Ngũ Vận Uyển, anh nháy mắt với Ngũ Vận Uyển khiến mặt cô chợt đỏ bừng. Cô trao cho anh nụ cười ngọt ngào, giơ ly rượu lên với anh sau đó uống một hớp rượu.
Ánh mắt Ngũ Vận Uyển vẫn dõi theo bóng hình Nam Ngự, đột nhiên cô nghe thấy góc bên cạnh thấp thoáng tiếng cãi vã của Nam Bá và Lâm Tiểu Như.
Lâm Tiểu Như nói: "Nam Bá, anh có biết anh thất thố cổ nào trong buổi đấu giá không, anh bảo vợ chưa cưới như tôi phải giấu mặt vào đâu đây, anh có nghĩ đến chuyện tôi sẽ mất mặt cỡ nào không? Không ngờ chồng chưa cưới của tôi và chồng người ta lại tranh trành một cái bùa bình an rách nát với giá mười triệu, anh điên rồi sao?"
Nam Bá có vẻ rất mất kiên nhẫn, nói: "Sao nào, cô còn giận tôi cơ à? Tôi hỏi cô, chuyện bùa bình an có phải do cô làm không? Ngũ Vận Uyển tuyệt đối sẽ không lấy bùa bình an của mình ra đấu giá! Lâm Tiểu Như, tôi đã đồng ý sẽ không chia tay cô rồi, tốt nhất cô đừng được voi đòi tiên!"
Lòng Ngũ Vận Uyển run lên.
Suy cho cùng, hôm nay Nam Bá muốn bảo vệ cô nên mới trả giá đấu giá.
Bởi vì Nam Bá chắc chắn là người hiểu rõ nhất tầm quan trọng của bùa bình an đối với cô.
Còn nhớ hồi đi học, Ngũ Vận Uyển nâng niu bùa bình an trong lòng bàn tay đưa cho Nam Bá xem, nói: "Nam Bá, anh xem! Đây là bùa bình an mẹ em xin ở núi Ngũ Đài đấy, nghe nói linh nghiệm lắm. Mẹ em nói bà ấy còn ước một nguyện vọng nữa"
Nam Bá mỉm cười ôm Ngũ Vận Uyển vào lòng, cơn gió nhẹ thổi bay mái tóc dài của Ngũ Vận Uyển, tỏa ra mùi hoa nhài thoang thoảng.