“Ta ngốc thật, thật sự ngốc.” trong phòng khách, Sở Qua đội sầu riêng ngồi trên ghế sô pha, hai mắt vô thần lẩm bẩm nói: “Ta chỉ biết bọn họ biết lái xe, lại không biết bọn họ cũng có thể lái xe của ta…” Thu Vô Tế chỉ đứng khoanh tay bên cạnh, dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn hắn một lượt từ trên xuống dưới, trọng điểm chỉ muốn nhìn cái vị trí hoa hướng dương kia lớn đến đâu, đáng tiếc hắn ngồi đó nên không cách nào nhìn được. “Bản tọa sớm đã biết rõ,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.