Thế giới hiện thực. Thu Vô Tế cẩn thận rút thìa canh đang cắm ở trong miệng của Sở Qua, lặng lẽ trở về chỗ ngồi của mình, vùi đầu ăn cơm, để tránh bị hắn phát hiện vừa rồi mình cầm thìa canh đâm hắn. Đôi mắt của em bé si ngốc Sở Qua dần dần sáng rõ linh động, thần hồn quy khiếu. "Thịt kho trộn cơm à." Sở Qua liếm môi, ánh mắt chờ mong nói: "Thu Thu, đói đói, cơm cơm..." "Cút, chết đi uống rượu với Thiên Thiên đi." "Ả? Đó không phải là em nhắc nhở anh đi sao?"
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.