“Hôm nay ta sẽ đưa ngươi ra ngoài mua một cái điện thoại, chọn một cái second hand vậy.”
Sau buổi ăn, cả người Sở Qua đau nhức, hữu khí vô lực tiếp tục ngồi đánh chữ, sau khi đăng tải một chương mới, thì liền nhe răng trợn mắt lần nữa đưa Thu Vô Tế ra ngoài.
Hắn còn chưa phát hiện áo ngủ của mình đã bị biến dạng.
Nhìn bóng dáng hắn miễn cưỡng đi lại, Thu Vô Tế trong lòng cũng có chút phức tạp: “Ngươi có thể ở nhà nghỉ ngơi và viết sách, những thứ khác không cần vội.”
“Ta lại cảm thấy gấp vô cùng, ngươi tìm hiểu thế giới này quá chậm. Sách đã xem được bao nhiêu?”
“Đã xem được một người rất giống ngươi.”
“Ai?”
"Đường Huyền Tông Lý Long Cơ."
Sở Qua: “?”
Sao lại có thể liên tưởng như vậy, giống ta ở chỗ nào?
Là muốn nói sự anh minh thần võ lúc trẻ hay sao, ừm, có nhãn quang.
Thu Vô Tế nghiên đầu: “Điện thoại, chính là cái pháp bảo ngươi dùng để trò chuyện cách ngàn dặm đó sao? Gọi người giao gas gì đó ấy hả.”
“Đúng, cái đồ vật này bây giờ không chỉ có ý nghĩa trò chuyện vạn dặm mà thôi, quá nhiều đồ vật tập trung vào một thứ, người hiện đại không thể thiếu được, chờ đến khi tới tay, ngươi có thể từ từ nghiên cứu.”
“Đắc không?”
“Nạp tiền điện thoại sẽ được tặng một cái loại thường, đủ dùng là được.”
“Vậy second hand là ý gì?”
“Second hand pc, mac book tiện lợi chút, thích máy kiểu như của ta cũng được, second hand là bởi vì giá rẻ, bây giờ mua không nổi đồ tốt… dù sao đến nơi nhìn qua rồi hẳn nói.” Sở Qua nói: “PC của ta là công cụ để làm việc, không có cách nào tặng cho ngươi xài, nếu không từ sớm nên để ngươi lên mạng lướt web, tốc độ tiếp nhận tin tức sẽ càng tốt hơn, vả lại nếu như ngươi muốn đánh chữ để kiếm tiền, thì đây chính là tiền đề.”
Thu Vô Tế do dự nói: “Nghe có vẻ tốn không ít tiền, ngươi dùng tiền như vậy, tiền công mới đến đủ dùng mấy ngày?”
“Không phải tính là ngươi mượn hay sao?”
“Có phải ngươi cố ý muốn cho ta thiếu ngươi càng nhiều, đến thời điểm không thể trả thì làm cái gì chứ gì?”
“A, sao cả cách lừa người này ngươi cũng biết rõ vậy?”
“Xìii.” Thu Vô Tế hừ lạnh nói: “Biện pháp báo ân đơn giản nhất, ngươi có biết là gì không?”
“Hả?”
Thu Vô Tế làm ra vẻ mặt nghiêm nghị tràn đầy sát khí: “Ngươi chết đi, ta sẽ không cần trả.”
Sở Qua nhếch miệng một cái, cười: “Đó không phải là Thu Vô Tế của ta.”
Vì sao ta nhất định phải là Thu Vô Tế của ngươi?
Lời nói còn ngập ngừng trong miệng của Thu Vô Tế còn chưa kịp nói ra, liền bị Sở Qua kéo vào nơi buôn bán điện máy.
Cái của Sở Qua là thẻ di động, dùng căn cước công dân của mình mở thêm một cái thẻ điện thoại là rất bình thường, thuận tiện cũng làm một cái, nạp tiền điện thoại còn được tặng kèm một cái máy loại thường. Hắn tiện tay nhét cho Thu Vô Tế.
“Nhớ cho rõ, đây là số điện thoại của ngươi.” Sở Qua ghé tai nàng nói nhỏ.
Cái hơi thở lúc hắn ghé sát vào tai kia, thổi đến nỗi lỗ tai nàng hơi ngứa, Thu Vô Tế rất muốn đẩy hắn ra, lại sợ động tác quá mạnh gây chú ý cho mọi người.
Nàng nắm chặt cái điện thoại di động màu hồng trong tay, nhớ kĩ số điện thoại thuộc về mình, trong lòng biết rõ mình càng ngày càng tiếp cận người của thế giới hiện đại này…
Nhưng mà bên trong danh bạ chỉ có mỗi cái tên của hắn, ngay cả phía sau dãy số này của mình, đều là dấu ấn thân phận của hắn.
Cùng tâm ý “Ta có trách nhiệm trợ giúp ngươi” của hắn, là đang rõ ràng thực hiện từng bước một, mặc dù hắn cũng không dư giả gì.
__ Đó là Thu Vô Tế của ta.
Trong lòng nàng có chút cảm giác, hắn sẽ lại nói muốn trị liệu để lưu thông máu huyết, có nên hay không giúp hắn trị liệu một chút…nhìn cái dáng đi đường nhe răng trợn mắt của hắn, thực sự có chút khó chịu…
Bỗng nhiên có cảm giác muốn trở về… lại cảm giác này… có chút không tốt lắm.
Nhưng thời gian ở lại của thần hồn lần này đã dài hơn, mãi đến sau khi theo Sở Qua mua một cái máy second hand về nhà, Thu Vô Tế cũng không cảm giác thấy hiện tượng nào đó không chịu được cần phải về gấp.
Chủ động trở về hay sao?
Dường như cũng không có gì cần phải chạy?
Giúp hắn làm thêm nhiều món ăn ngon là được rồi…
“Cái này gọi là wechat, ta có thể chuyển tiền như vậy cho ngươi.” Sở Qua đang giúp nàng cài đặt các loại phần mềm, nhân tiện chuyển cho nàng vài trăm đồng: “Ngươi ra ngoài mua đồ ăn, thì quét cái này, nhìn ta quét nhiều lần chắc cũng biết chứ?”
“Ừm.”
“Đúng rồi, tạo một cái ID wechat nha.” Sở Qua suy xét nhìn cái wechat trong tay nàng: “Thu tông chủ của chúng ta có muốn đặt cái nick name uy võ nào không?”
Thu Vô Tế thực ra muốn đặt một cái nick name, không phải vì uy phong, mà là cố ý làm khác với “Thu Vô Tế của hắn”.
Thế nhưng suy đi nghĩ lại rất lâu rất lâu, cái gì cũng không nghĩ ra được, ngón tay học theo cách đánh chữ của hắn, từ từ mà tìm, nhưng cái ID cuối cùng vẫn bất tri bất giác mà biến thành:
“Thủy Tùy Thiên Khứ Thu Vô Tế”.