Mục lục
Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thu Vô Tế nhất thời nghe không hiểu cái gì là pdf, cái gì mười mấy Gb, nghe có vẻ rất nhiều, nhất thời cũng không vội, quay về vấn đề chính nói: “Vừa rồi ta truyền cho ngươi chính là công pháp, bây giờ lại truyền cho ngươi phương pháp vận khí, ngươi phải nghiêm túc nhớ rõ, nếu có xảy ra chút vấn đề sai lầm gì, ngươi hẳn là hiểu rõ kết cục. Phương pháp tu hành của tông môn bọn ta, là quang minh chính đại nhất, 12 chính kinh làm chủ, kỳ kinh làm phụ, là vì…”

“Chờ đã chờ đã…” Sở Qua cẩn thận nghiêm túc hỏi: “12 chính kinh cụ thể ở đâu, làm sao ta có thể vận khí?”

Thu Vô Tế mở to hai mắt nhìn hắn.

Yên lặng.

Đây là ngươi viết ra! Ngươi viết phương pháp tu hành của chúng ta là đi theo 12 chính kinh!

Sau đó ngươi quay lại hỏi ta 12 chính kinh ở đâu!

Ta tưởng rằng ngươi xem mười mấy Gb của đạo kinh kia sẽ hiểu rất rõ, ngươi hỏi ta kinh mạch ở đâu! Thế giới của chúng ta là người như vậy sáng tạo ra thật sao?

Thu Vô Tế rất muốn đánh hắn.

“Đừng bảo là ta không nói đạo lý ức hiếp ngươi! Nếu là người khác cũng sẽ đánh ngươi!” Thu Vô Tế rốt cục nhịn không được, ném Sở Qua lên ghế sô pha đánh cho một trận: “Ở đâu, ở đâu, ngươi nói ở đâu!”

Sở Qua ôm đầu chịu đòn, ngược lại lần này hắn không có cảm giác bị đánh đau, mà nàng đánh lên người hắn, mùi thơm nhè nhẹ, cảm giác kia….ừm…

Thu Vô Tế thu hồi lực đánh hắn, bản thân đánh một lúc cũng cảm thấy chán, liền tức giận đứng dậy, hừ một tiếng đi ra ban công hít thở.

Liếc mắt thấy quần áo của bản thân trước đó đang phơi bên ngoài, tung bay theo gió.

Thu Vô Tế há hốc mồm, chỉ ngây ngốc nhìn vớ da nhăn nhó của mình bay trong gió, cảm giác dường như bị người khác dùng tay vò qua vậy…

Còn có mấy món nội y kia… lúc đó đều là rơi trực tiếp trên người mình xuống, cái này xem ra có vẻ rất dâm đãng.

Hai gò má nàng nhanh chóng ửng đỏ lên.

Thời điểm rời đi cũng không nghĩ tới còn phải như thế, quần áo trên người quay đầu liền bị hắn cầm trên tay… còn không biết bị làm qua cái gì…

Đã làm cái gì bản thân cũng không thể hỏi, dù sao nhìn qua chỉ là rửa giúp ngươi, có lòng tốt, chẳng lẽ ngươi còn muốn đánh người sao?

Thu Vô Tế nhẫn nhịn cả buổi, môi run run một lúc lâu, mới nói ra một câu: “Về sau không cần giúp ta giặt quần áo, ta... ta sẽ tự làm.”

Sở Qua cũng chạy đến nhìn thoáng qua thăm dò, mặt có chút đen lại.

Cái vớ da bị nhăn thành một cục kia là sao, rốt cục đã xảy ra chuyện gì, sao có cảm giác giống như là đã bị mình làm gì đó vậy, Sở Qua xác định bản thân không hề làm qua chuyện gì cả?

Chẳng lẽ trong giấc mộng cô đơn đã xem đó là đồ chơi tình ái?

Xong rồi, lại sắp bị đánh nữa rồi… Sở Qua cẩn thận từng chút lui người về phía sau.

Thu Vô Tế nghiêm mặt trừng hắn nửa ngày, không đánh hắn, trong lòng ngược lại là nổi lên ý nghĩ như vậy: Cô nam quả nữ sống chung một chỗ, thật sự cứ nói một câu tấm lòng rộng mở liền không thành vấn đề sao?

Ừm, không thành vấn đề, không thẹn với lòng là được.

Nàng hít một hơi thật sâu: “Về sau ta tự huyễn hóa ra loại quần áo này là được, lần trước tâm tư rối loạn, không nghĩ rõ ràng… vốn dĩ có thể tiết kiệm được số tiền kia.”

“Không phải là chưa suy nghĩ rõ, là do ngươi cố ý muốn nếm thử hình thức sinh hoạt của thế giới này mà thôi.” Sở Qua đã lui người vào trong phòng khách, âm thanh còn đang đáp trả: “Cho nên cần gì phải dùng huyễn hóa, đã dung nhập vào thế giới này thì làm triệt để chút.”

“Tiết kiệm tiền ngươi còn không vui sao? Cho dù là mượn cũng không biết phải khi nào mới có thể trả cho ngươi. ”

“Tiền thù lao của ta hôm nay đã vào tài khoản, không có túng quẫn như vậy, phải nói thu nhập một tháng hơn vạn đã có thể sống tốt hơn so với rất nhiều người, chỉ cần có thể ổn định là được.”

Thu Vô Tế rốt cục nhịn không được cười lạnh: “Ta thấy ngươi là muốn có số quần áo thực này để làm chút gì đó đúng không!”

Sở Qua nhảy dựng: “Ta! Không!Phải! Là! Biến! Thái!”

Kỳ thực chính bản thân hắn cũng không biết rõ phải chăng muốn làm chút gì đó, theo lý là không nghĩ đến, nhưng mơ hồ cảm giác… nếu không có những vật phẩm thấy được sờ được, tất cả đều là huyễn hóa, vậy còn là một người chân thật hay sao?

Cái ngày mà nàng để lại quần áo kia, so với lần biến mất trước đó, khiến người ta xúc động hơn rất nhiều. thời điểm trước đó giống như là một giấc mơ, mà lần này lại là cảm nhận được sự ly biệt.

Nhưng vẫn còn may, nàng trở về rất nhanh, dường như chỉ ra ngoài một chút.

Lần này nàng trở về càng sinh động hơn, càng giống như tiên nữ được miêu tả trong không gian hai chiều, toàn diện lập thể giáng xuống nhân gian.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK