Tạ Cửu Tiêu ngũ liễu râu dài, vĩnh viễn là hình tượng quân tử khiêm tốn, cho đến lúc này cũng không thất thố Hắn sửng sốt mất mấy giây, sắc mặt xám xanh từ từ đứng lên, bỗng nhiên truyền âm nói: "Vân Nhi." Không bao lâu sau, ngoài mật thất truyền đến thanh âm của nữ nhi: "Sao vậy cha?" "Con lập tức rời khỏi Vân Tiêu Thành, sớm ra ngoài Đông Hải, đi gặp Sở Thiên Ca..." "Cha đang nói gì vậy phụ thân, đang yên đang lành..." "Không kịp nữa rồi, mau đi... bỏ đi." Tạ Cửu Tiêu bỗng nhiên thở
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.