Mục lục
Nữ Chính Từ Trong Sách Chạy Ra Ngoài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Như vậy cũng đúng, kỳ thật mất một phần mười đọc giả đã là chuyện không thể chấp nhận trong tình huống bình thường, chỉ là chính mình dự đoán quá tiêu cực, ngược lại cảm thấy là không tệ lắm. Trong lòng Sở Qua rất bình tĩnh, rời khỏi ghế, bước ra cửa nhìn Thu Vô Tế.

Thu Vô Tế đã không còn ngồi trên ghế sô pha nữa, ngược lại trong gian bếp truyền đến tiếng xào rau và mùi thơm của thức ăn. Sở Qua thăm dò một chút, nhất thời có chút ngốc trệ.

Thu Vô Tế đứng đó tiếp tục đọc sách, cái chảo trước mắt đang tự động xào rau, bên cạnh còn có cái thớt gỗ, một con dao phay đang tự động thái thịt.

Nhìn thấy thức ăn trong nồi đã chín, Thu Vô Tế vung tay một cái, thức ăn trong nồi liền tự động bay vào trong mâm, sắp xếp thật chỉnh tề.

Sau đó tiếp tục cúi đầu đọc sách: “Thế nào, chưa thấy qua người ta dùng tiên thuật xào thức ăn sao?”

“Cái gì mà ta chưa thấy qua… còn cái này thì… ta thật sự chưa từng thấy qua.” Sở Qua dở khóc dở cười: “Sao không trực tiếp biến nó chín luôn đi?”

Thu Vô Tế gấp quyển sách lại, ngẩm nghĩ một chút: “Như vậy sẽ cảm thấy thiếu mất một chút cảm giác. Việc này tốt nhất vẫn nên tinh tế một chút, vả lại ta còn muốn ăn.”

Sở Qua yên lặng.

Những món ăn hôm nay rất đơn giản, chỉ có sườn xào cải trắng với trứng tráng, Sở Qua cũng không biết rõ Thu Vô Tế sẽ làm đồ ăn gì, Thu Vô Tế cũng không hiểu rõ những thức ăn ở hiện tại cho lắm, liền tùy tiện mua một chút trong siêu thị.

Kết quả khi đem đồ ăn lên bàn, Sở Qua ăn đến nỗi xém chút nuốt luôn cái đầu lưỡi của mình.

Quá ngon… cải trắng này vẫn là cải trắng trong tưởng tượng của ta sao?

Thuật khống hỏa, khống vật của tiên gia dùng để làm đồ ăn ở phàm thế là trải nghiệm như thế nào?

Trải nghiệm chính là đồ ăn ngoài tiệm trong nháy mắt đã biến thành thức ăn cho heo.

Chính Thu Vô Tế cũng ăn đến cười tủm tỉm: “Ta đi làm đầu bếp cũng có thể kiếm tiền đúng không?”

“Đúng vậy.” Sở Qua cảm thấy Thu Vô Tế nếu như có được cái căn cước công dân, mặc kệ nàng làm cái gì cũng có thể kiếm lời lớn, người tu tiên chính là một sự gian lận.

Hắn thờ dài một hơi nói: “Ta đã hỏi qua nhiều người, cảm thấy trường hợp như ngươi làm căn cước công dân quả thực tương đối khó khăn.”

Thu Vô Tế dường như đã sớm biết trước: “Đương nhiên, đổi lại là trong tông môn của ta xuất hiện một bộ mặt lạ hoắc nói là đệ tử của chúng ta, cũng sẽ không ai tin, vì vốn dĩ là không phải.”

“Ta thấy thao tác tương tự của người khác là từng bước lưu lại vết tích trong cuộc sống, thậm chí là ở những thành thị khác tạo dựng một bản ghi chép về sự tồn tại nửa thật nửa giả kia.”

“Ừm, cách suy nghĩ rất hợp lý.” Thu Vô Tế cười cười: “Nhưng ta cũng không quá mong muốn chôn chân trong một cái thân phận như vậy, ngươi nói ra khỏi biên giới đi đến vùng đất chiến loạn còn hợp tâm ý ta hơn. Dù sao nếu việc này khó làm thì không cần làm, bây giờ không phải ta đã trả được tiền thuê phòng sao… đợi đến khi hiểu rõ hơn tình huống ở thế giới này, ta sẽ đi ra ngoài.”

Đã biết rõ sẽ thế mà.

Sở Qua bất đắc dĩ bới cơm: “Sách xem được bao nhiêu rồi? Có chỗ nào khó hiểu cần phải giải thích hay giới thiệu gì không?”

“Tạm thời thì không… thời xưa của thế giới này so với sách ngươi viết có rất nhiều điểm tương đồng, ngươi còn áp dụng rất nhiều truyền thuyết thần thoại, ví như tứ tượng vậy… theo ta thấy càng dễ thích nghi hơn với hoàn cảnh bây giờ, cũng rất thú vị.” Thu Vô Tế nói nói, thần sắc liền có chút giật mình lo lắng: “Ta luôn cảm thấy, cái thế giới này của các ngươi vốn dĩ phải có linh khí…”

Sở Qua nói: “Rất nhiều sách cũng có kiểu thiết lập này, ví như Tuyệt Địa Thiên Thông sau này cũng tiêu tán, ví như Trảm Long Mạch về sau cũng tan mất, các loại v…vv..”

Thu Vô Tế lắc đầu: “Mặc dù nói là triệt để tiêu tán, nhưng cũng không đến nỗi như thế, vẫn còn luồng linh khí tương đối mỏng manh…hơn nữa…”

Nàng dừng lại một lát, có chút chần chờ nói: “Không biết có phải là ảo giác hay không, ta cảm thấy lần này tới đây cảm giác được linh khí ở đây so với lần trước nồng đặc hơn một chút. Số lượng này quá mức mỏng manh, ta cũng không cách nào xác định rõ.”

Sở Qua ngẩng đầu, trong mắt có chút nghiêm túc.

Đây là nói…. Linh khí khôi phục sao?

Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân nàng từ trong sách chạy ra sao?

Nếu là như thế, vậy tình trạng đặc thù của thế giới này, có lẽ không chỉ riêng mình ta có.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK