Trương Kỳ Nhân nói: “Bất luận cậu có chia rẽ hay không, lời này đối với tôi cũng không có ý nghĩa gì, tôi chỉ có một con đường, chỉ có thể đi tiếp.” Chung Dật nói: “Cậu chắc hẳn cũng biết được rồi, trong nước muốn làm chuyện của các người, hoàn cảnh không đúng, con đường này cậu đi không được, bản lĩnh của cậu càng lớn, chỉ có thể chết càng nhanh.” Trương Kỳ Nhân nhíu mày nhìn hắn. Chung Dật thấp giọng nói: “Ở ngoài lắng nghe sẽ bình an.” Ý chí chán nản uể oải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.