Chu Manh Manh kỳ quái quay đầu nói: "Chuyện gì còn có thể quan trọng hơn công ty vừa mở chứ? Cậu ngay cả mặt của nhân viên cũng không nhận biết một chút." "Buổi trưa rồi, mình phải về nhà nấu cơm cho anh ấy." Chu Manh Manh: "Đù." Bên đó Sở Qua có hai ba ngày không gõ chữ rồi, vừa bắt đầu lại có chút cảm giác xa lạ không thích ứng được, sau này muốn gõ tình tiết gì cũng quên rồi, vừa nhìn đại cương tìm cảm giác, vừa vào trong nhóm xem người ta tán gẫu,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.