Bạch Tiểu Thuần híp mắt, hắn nhìn cảnh tượng trước mặt, cũng bội phục Chu Hoành quyết đoán, đồng thời nội tâm thở ra một hơi, suy nghĩ Chu Hoành cũng sợ sự việc lan rộng.
Những người cầm được bồi thường liền thỏa mãn, đôi mắt Bạch Tiểu Thuần xoay tròn, vội ho một tiếng, dùng giọng nói dễ nghe nói với các chủ cửa hàng sau lưng..
- Cửa hàng của chúng ta cũng có tổn thất.
Hắn vừa nói ra lời này, những chủ cửa hàng phía sau vốn nói thầm trong bụng, vào lúc này cũng đồng loạt lên tiếng, Chu Hoành cách đó không xa nghe được liền đau lòng, hắn càng hận ngứa răng, hắn cố gắng làm bản thân bình tĩnh, cho dù biệt khuất cũng phải cắn răng vung tay lên, lập tức có người tới chỗ đám người Bạch Tiểu Thuần đàm luận chuyện bồi thường, sau đó cực kỳ không tình nguyện giao túi trữ vật vào tay Bạch Tiểu Thuần.
Không bao lâu kể cả Bạch Tiểu Thuần cùng mọi người rất thỏa mãn, trên thực tế nội tâm Bạch Tiểu Thuần có áy náy với mọi người, giờ phút này mượn hoa hiến phật, dứt khoát hào sảng giao phần của mình cho những người bị hại, danh vọng Bạch Tiểu Thuần tăng cao không ít.
Nhìn thấy mọi người đang tươi cười, trái tim Chu Hoành đau lòng không dứt, chuyện mở cửa hàng là kế nhắm vào Bạch Tiểu Thuần, hắn không ngờ chuyện còn chưa thành công đã làm bản thân tổn thất lớn như vậy.
- Cũng may giải quyết được vấn đề.
Chu Hoành cũng an ủi bản thân mình, lúc hắn muốn lên tiếng nói gì đó với mọi người, nhưng lại nhìn thấy đám hồn tu cầm được bồi thường bay tới trước mặt Bạch Tiểu Thuần ôm quyền cúi đầu cảm tạ.
- Đa tạ Bạch đại sư bênh vực lẽ phải!
- Bạch đại sư, ngươi là người tốt!
- Bạch Hạo đạo hữu, chuyện này là ta thiếu nợ nhân tình của ngươi.
Những người này cảm kích Bạch Tiểu Thuần cho nên ôm quyền cúi đầu mới rời đi, chẳng những bọn họ như thế, những chủ cửa hàng sau lưng Bạch Tiểu Thuần cũng ôm quyền cảm kích một phen, kể từ đó Bạch Tiểu Thuần cũng cảm động không thôi, trực tiếp mở miệng, sau này mọi người tới cửa hàng của hắn, tất cả đều giảm giá, hắn nói như vậy làm nhiều người vui sướng, lúc nhìn Bạch Tiểu Thuần cũng có hảo cảm hơn nữa...
Chu Hoành cảm giác mình trả giá lớn bồi thường tất cả mọi người nhưng không có ai cảm tạ mình cả, ngược lại đi cảm tạ Bạch Tiểu Thuần, càng giúp Bạch Tiểu Thuần mượn cơ hội tăng nhân khí, đầu óc của hắn như vỡ tung, hắn suýt nữa không khống chế cảm xúc của mình xông lên đấu với Bạch Tiểu Thuần, xem như thù hận khắc cốt minh tâm.
Hắn bị áp chế gắt gao, không muốn chưa xong một chuyện lại xảy ra chuyện khác, sau nửa ngày lúc mọi người rời đi, sương mù cũng biến mất, lần náo động lần này cũng được giải quyết.
Bạch Tiểu Thuần đứng xem náo nhiệt, lúc này mới mang theo vô số cảm kích đắc ý quay về cửa hàng, Bạch Tiểu Thuần vô cùng thỏa mãn với kế sách của Bạch Hạo.
- Chiêu này quá tuyệt, thật xinh đẹp.
Bạch Tiểu Thuần cười ha ha, hắn tán thưởng nhìn về phía Bạch Hạo, Bạch Hạo xấu hổ, trong lòng cũng có chút ấm ám, với hắn mà nói, trong Man Hoang đã không có thân nhân nào khác, sư tôn là thân nhân duy nhất của mình, sư tôn thỏa mãn là hắn vui vẻ.
Bạch Tiểu Thuần trắng trợn khích lệ một phen, sau đó hắn quay về trong phòng, cảm giác lần này mình không ăn thiệt thòi còn có thu hoạch không nhỏ.
Vì vậy hắn xuất phương pháp luyện chế hỏa diễm mười bảy màu ra nghiên cứu một phen.
Thời gian ba ngày trôi qua thật nhanh, trong ba ngày này, Chu Hoành vẫn xử lý hậu quả của vụ việc, hắn chuẩn bị từ trên xuống dưới nên sứt đầu mẻ trán, cuối cùng cũng triệt để hóa giải mới không bị truy cứu.
Vào đêm ngày thứ ba, hắn mang theo mỏi mệt gọi Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm tới, sắc mặt ba người âm trầm ngồi trong mật thất.
- Tìm ra vấn đề chưa? Có phải Bạch Hạo làm hay không?
Chu Hoành cắn răng hỏi.
Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm trầm mặc, sau nửa ngày Tư Mã Đào hít sâu một hơi mới đắng chát nói ra.
- Hai người chúng ta thử rất nhiều phương pháp, thậm chí còn mời một ít đồng đạo trợ giúp cũng không tìm ra dấu vết động tay động chân trên đó.
- Không tìm ra dấu vết? Như vậy hồn dược xảy ra vấn đề là lỗi của các ngươi?
Chu Hoành tức giận nói ra, hắn nói chuyện rất không khách khí, nếu đổi lại lúc khác hắn nói như vậy sẽ làm Tư Mã Đào không vui, sẽ quát tháo, dù sao hắn không phải gia thần của Cửu U Vương, hắn là đại trưởng lão Tư Mã gia thành Cửu U.
Còn có Tôn Nhất Phàm, hắn chỉ hừ lạnh, hắn không giống Tư Mã Đào, hắn là gia thần Linh Lâm Vương, dù Chu Hoành là thế tử thành Cửu U thì hắn cũng dám phản bác.
Lúc này tình hình không giống, tuy hai người không cam lòng nhưng vẫn nhịn xuống.
- Hồn dược bị động tay động chân nhưng chúng ta không tìm ra vấn đề, chúng ta chưa từng nghe nói qua luyện hồn đạt tới tiêu chuẩn này, sợ răng chỉ có bí thuật mới làm được.
Tư Mã Đào chậm rãi nói ra.
- Chúng ta không thể tìm ra hung phạm trên hồn dược, chúng ta lại bắt được manh mối nơi phát ra, số hồn dược này được mua từ trong cửa hàng của chúng ta, ta và Tư Mã huynh sửa sang lại một phen, phát hiện trong háng này có một đám người khả nghi!
Tôn Nhất Phàm cắn răng lên tiếng, hắn hận người giật dâu thấu xương, hắn xuất ra một cái ngọc giản ném cho Chu Hoành.
Ánh mắt Chu Hoành tỏa sáng, sau khi nhận lấy nhìn xem và đứng lên, an bài xong xuôi, phát động thế lực thế tử trong thành Cửu U tìm kiếm, rốt cục chỉ qua vài ngày đã tìm được manh mối.
Mặc dù những người mua sắm hồn dược cải biến tướng mạo nhưng nhân mạch của Chu Hoành rất rộng, lại tra ra được mánh khóe tại Truyền Tống Trận, biết có một nhóm người thông qua Truyền Tống Trận đi thành Cự Quỷ trong ngày xảy ra chuyện!
Hắn lại thông qua thủ đoạn xác minh nhóm người mua hồn dược này chính là những kẻ này, sau đó lại thăm dò ngày đám người này đi tới thành Khôi Hoàng.
Kể từ đó trải qua một ít thời gian cũng chưa có đáp án chuẩn xác nhưng chân tướng rất sinh động.
- Bạch Hạo, bất kể có phải là ngươi hay không, cho dù tìm nhầm người thì ta cũng nhận định là ngươi.
Chu Hoành lửa giận ngập trời hét lớn, lúc này truyền âm cho Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm
Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm ngồi trong cửa hàng, sau khi biết rõ mọi việc, hai người tức giận xung thiên, lửa giận trong mấy ngày qua bộc phát ra xông ra ngoài.