Rốt cục vào ngày hôm nay, hai nữ cũng bộc phát mâu thuẫn.
- Trần Mạn Dao, ngươi là tiện nhân, vừa rồi ngươi nói cái gì?
- Hứa San, đừng có dùng thân phận của mình áp người, trong mắt của ta thì ngươi chính là nha đầu ngu xuẩn chỉ biết đánh giết mà thôi.
Hứa San và Trần Mạn Dao nhìn chằm chằm vào nhau, lập tức muốn ra tay, trong cửa hàng hiện tại có không ít hồn tu cũng lui sang một bên xem náo nhiệt, thậm chí ngoài đường cũng có người dừng chân đứng xem, rất nhiều người thường xuyên tới cửa hàng Bạch Tiểu Thuần để xem chuyện này, bởi vì xem thật đã ghiền.
Bạch Tiểu Thuần ở trong phòng nghiên cứu hỏa diễm mười bảy màu, nghe bên ngoài ồn ào thì hắn run rẩy sắp khóc, lúc này lao ra ngoài đứng giữa Hứa San cùng Trần Mạn Dao, tận tình khuyên bảo hai nàng, nhưng lúc này hắn khuyên bảo cũng vô dụng, vào lúc hai nữ muốn ra tay, Bạch Tiểu Thuần bị áp lực hơn nửa tháng đè nén, rốt cục hắn không thừa nhận nổi nên hét to.
- Đủ rồi!
Tiếng quát của Bạch Tiểu Thuần lớn như sấm sét truyền ra khắp bốn phương, lúc này không ít khách hàng và hồn tu đứng ngoài cửa hàng giật mình, tinh thần bọn họ vô cùng hưng phấn, thầm hô trò hay sắp bắt đầu, lúc này dùng ánh mắt sáng ngời nhìn vào.
Hứa San và Trần Mạn Dao cũng bị Bạch Tiểu Thuần hét to chấn nhiếp, lập tức nhìn sang hắn.
- Hứa San, ngươi nói cho ta biết, ngươi yêu thích ta điểm nào?
Bạch Tiểu Thuần thở sâu, đầu tiên nhìn về phía Hứa San.
Hứa San vốn hùng hổ, sau khi nghe lời này liền xấu hổ, cúi đầu xuống một cách hiếm có.
- Nhiều người nhìn như vậy...
Nàng thấp giọng nói ra.
Bạch Tiểu Thuần lại nhức đầu, hắn bắt lấy bả vai Hứa San, nhìn thẳng vào mắt Hứa San, lại nghiêm túc hỏi:
- Nói cho ta biết, ngươi yêu thích ta điểm nào, ta nhất định sẽ sửa...
Hắn vừa nói ra lời này đám người bên ngoài cười vang, sau đó dùng ánh mắt hứng thú nhìn xem thế nào.
Hứa San ngây ngốc nhìn Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt thâm thúy làm Bạch Tiểu Thuần cũng cảm cảm thấy không đành lòng đỗi đãi với tiểu nữ tử yêu thích mình như vậy, nhưng vào lúc này Hứa San bỗng nhiên cười lớn.
- Ta thích điểm này của ngươi.
Nghe xong câu này, Bạch Tiểu Thuần trợn mắt há hốc mồm.
Thậm chí Hứa San nói xong, nàng nâng hai tay lên, không còn là Bạch Tiểu Thuần cầm bả vai của nàng, mà là nàng ôm lấy vai Bạch Tiểu Thuần sau đó hôn lên má của hắn một cái, lúc này mới lui ra phía sau, sau đó nói lớn.
- Từ nay về sau, ngươi chính là người của ta.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần lập tức kêu trời trách đất, bị Hứa San đánh bại triệt để, chỉ có thể quay đầu nhìn về phía Trần Mạn Dao, lúc muốn lên tiếng, chú ý tới Trần Mạn Dao dùng vẻ mặt như cười mà không cười nhìn hắn, Bạch Tiểu Thuần cảm giác nội tâm biến thành yếu ớt...
- Muốn đánh... Các ngươi ra ngoài đánh đi.
Bạch Tiểu Thuần thở dài, sắc mặt đau khổ, hắn cảm giác mình không có biện pháp với tình yêu nam nữ, lúc này buồn rầu lắ đầu quay về trong phòng, nội tâm hắn thề, cho dù bên ngoài đánh hung ác hơn nữa cũng không đi ra.
Nhắc tới cũng kỳ, Bạch Tiểu Thuần hạ quyết tâm không bước ra khỏi phòng, Trần Mạn Dao cùng Hứa San lại không đánh, bọn họ tự mình chiếm cứ một góc trong cửa hàng, dường như niềm vui thú của các nàng không nằm trên người Bạch Tiểu Thuần nữa, lúc này tỷ thí với nhau.
Phương thức tỷ thí rất đơn giản... Xem ai bán được nhiều hồn dược hơn... Vì vậy khách hàng đi vào cửa hàng liền phải lựa chọn, là lựa chọn mua sắm của ái đồ Đại Thiên Sư hay ái nữ của Vương gia.
Bọn họ xoắn xuýt thì xoắn xuýt, cũng may trong cửa hàng còn có hồn Bạch Hạo, vì vậy những người này lập tức chạy tới chỗ hồn Bạch Hạo mua sắm.
Thời điểm này Bạch Hạo cũng chờ đợi trong lo lắng, hắn xem như dời đá nện chân mình, lúc trước hắn không tham dự vào, bày ra bộ dạng chết lặng, làm hồn bộc chỉ biết tuân theo chủ nhân phân phó, nếu vào lúc này học Bạch Tiểu Thuần đi vào trong phòng lập tức lòi đuôi, vì vậy đành phải kiên trì thừa nhận ánh mắt như lưỡi kiếm của hai nữ, hắn không thể không run rẩy đi tiếp đãi khách.
Có thể nói sinh ý rối loạn... Trần Mạn Dao và Hứa San cũng nhao nhao với nhau, lại phát động nhân mạch và thế lực của mình, bọn họ gọi người trong thành Khôi Hoàng, lại gọi từ thành Linh Lâm, cho nên có nhiều hồn tu vốn không tới vẫn phải tới mua sắm hồn dược của hai nữ, hơn nữa bộ dạng sảng khoái, ra tay hào phóng.
Điều này cũng gián tiếp gia tăng tiền lời cửa hàng của Bạch Tiểu Thâần, tiền lời tăng vọt, mỗi ngày trong đêm, Bạch Tiểu Thuần nghe Bạch Hạo nói tiền lời thì hắn kinh hãi không thôi, cuối cùng thở dài, tùy ý việc này phát triển như vậy, chính mình sẽ ở trong phòng không bước ra ngoài, ngày đêm nghiên cứu hỏa diễm mười bảy màu, hắn dần dần nắm giữ hỏa diễm mười bảy màu, thậm chí ngẫu nhiên còn có thể thử luyện chế, mặc dù đều thất bại nhưng Bạch Tiểu Thuần tin tưởng mình sắp luyện ra hỏa diễm mười bảy màu.
Nhưng càng có phiền toái xuất hiện sau khi xảy ra chuyện này, vào lúc Trần Mạn Dao và Hứa San tới nơi này hơn nửa tháng, chuyện này đã truyền ra, nhất là hai nàng vì bán hồn dược nên đối chọi gay gắt, việc này cũng truyền ra ngoài oanh động quyền quý cả thành Khôi Hoàng.
Phải biết rằng Trần Mạn Dao và Hứa San chính là thiên chi kiều nữ trong quyền quý Man Hoang, cho dù thân phận hay gia thế hoặc thực lực bản thân, tài tình tướng mạo đều là số một số hai, nữ tử như thế có vô số người theo đuổi.
Thậm chí có người đặt hai nàng song song với Hồng Trần Nữ, được xưng là tam đại thiên nữ của Man Hoang, cũng không phải không có nữ tử khác xinh đẹp như các nàng, hiển nhiên bởi vì ba người các nàng là đỉnh cấp trong mắt người khác.
Ngay cả hoàng tử cũng bị hấp dẫn thì có thể thấy được một hai.
Có quá nhiều người theo đuổi các nàng, trước đây Bạch Tiểu Thuần bởi vì dây dưa với Hồng Trần Nữ nên có không ít người nhìn hắn không vừa mắt, biết rõ hắn là người Cự Quỷ Vương khâm định đạo lữ của Hồng Trần Nữ nên cũng khắc chế, chỉ là hôm nay Trần Mạn Dao và Hứa San xuất hiện, hơn nữa đám người theo đuổi các nàng không bỏ qua, liên tục tìm hiểu, thậm chí còn có một chút người tự đi tới khu tám mươi chín và chứng minh việc này là đúng.