Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian trôi qua, ba trăm lò luyện đan này ở dưới sự bảo vệ hết sức chăm chú của Bạch Tiểu Thuần, không xuất hiện chuyện phát nổ nữa. Cho dù là thỉnh thoảng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, hắn cũng lập tức giải quyết. Cuối cùng, ở thời điểm cách dược hiệu Tuyệt Tình Quả phát hủy chỉ còn lại có nửa canh giờ, ba trăm lò luyện đan này đều đặc biệt đỏ đậm. Từng mùi gay mũi tràn ngập khắp nơi.

Ngửi thấy mùi này, Bạch Tiểu Thuần cuối cùng cũng yên lòng.

- Không sai. Lần này vì hóa giải dược hiệu của Tuyệt Tình Quả, ta cố ý tăng thêm Hắc Hải Đường. Loại Hắc Hải Đường này có thể kích thích thất tình lục dục, lại có thêm thảo dược khác phối hợp, có thể giải Tuyệt Tình Quả!

Trong sự kích động, Bạch Tiểu Thuần có chút do dự. Nếu thật sự dựa theo hắn tính toán, dược hiệu của Tuyệt Tình Quả lập tức sẽ bắt đầu. Thậm chí thần thức của hắn đảo qua Tinh Không Đạo Cực Tông, cũng thấy được có không ít đệ tử, thần sắc nghiêm nghị đi về phía đạo lữ của bọn họ...

Cái này khiến cho Bạch Tiểu Thuần sốt ruột. Hắn căn bản không có cách nào tiếp tục chờ đợi nữa. Hắn cũng không có khả năng chờ thành đan xong đưa ra từng cái. Vì vậy trong mắt hắn lộ ra sự quyết đoán. Tay phải hắn chợt giơ lên, vung về bốn phía xung quanh.

Hắn vừa vung lên, một lực mạnh trực tiếp tản ra, ảnh hưởng đến ba trăm lò luyện đan nơi đây. Trong nháy mắt... ba trăm lò luyện đan này bị chấn động, đồng thời phát nổ. Những tiếng nổ ầm ầm ầm phát ra, so với ba ngày trước còn mãnh liệt hơn nhiều. Thậm chí Bạch Tiểu Thuần cũng có cảm giác giống như đất rung núi chuyển. Một trùng kích kinh thiên, trực tiếp lại bạo phát ngập trời!

Ba trăm lò luyện đan đồng thời phát ra tiếng nổ vang!

Âm thanh này quá lớn, khiến cho mọi người bên trong Tinh Không Đạo Cực Tông sau khi nghe được, đều cảm thấy đinh tai nhức óc. Tu vi của bọn họ thiếu một chút nữa bị đánh cho thất điên bát đảo. Bọn họ hoàn toàn há hốc mồm.

- Trời ạ, chẳng lẽ Bạch trưởng lão lại đang luyện đan!

- Ta cái gì cũng không nghe thấy. Các ngươi nói cái gì?

- Ta sắp phát điên rồi!

Ở trong tiếng gào rú của vô số người, dư âm của những lò luyện đan nổ tung cũng truyền ra thật xa. Lam Sắc Thải Hồng cũng chấn động thật nhiều lần. Nhưng cái này cũng chưa tính là cái gì. Điều khiến cho người ta cảm thấy hoảng sợ, là theo lò luyện đan phát nổ, từ khu vực động phủ của Bạch Tiểu Thuần ở Lam Sắc Thải Hồng, ở trong một tích tắc này, khuếch tán về phía bốn phía xung quanh mãnh liệt giống như sóng biển ngập trời... chính là sương mù màu đen nồng đậm!

Trong nháy mắt sương mù màu đen này lại bao trùm Lam Sắc Thải Hồng. Về phần phía trên Tử Sắc Thải Hồng của Bán Thần lão tổ cũng khó thoát khỏi sương mù, trong nháy mắt đã bị chìm ngập. Đồng thời, tất cả Thải Hồng dưới Lam Sắc Thải Hồng đều ở dưới ánh mắt trợn trừng của tất cả mọi người, rất nhanh đã bị sương mù màu đen tràn ngập.

Toàn bộ Tinh Không Đạo Cực Tông từ trên xuống dưới, tất cả đều bị bao phủ ở bên trong sương mù màu đen. Từ phía xa nhìn lại, đủ khiến cho tâm thần mọi người chấn động mãnh liệt, hoảng sợ vô cùng.

- Trời ạ, đây... Đây là sương mù gì vậy?

- Các ngươi ở đâu? Ta không nhìn thấy được...

- Đi mau. Sương mù này có mùi khó ngửi. Nhất định có độc. A a!

Tinh Không Đạo Cực Tông hoàn toàn đại loạn. Cũng may sương mù màu đen này chỉ ảnh hưởng ở phía trên bầu trời Thải Hồng. Về phần bốn Đại Không Thành trên mặt đất lại không bị liên lụy. Nhưng từ lúc đó, sau khi đen trắng rõ ràng, tu sĩ bên trong bốn đại thành, mỗi người đều trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn trên bầu trời vô cùng to lớn này. Sương mù màu đen đã hoàn toàn bao phủ Thải Hồng ở bên trong.

Từ phía xa vừa nhìn lại, bầu trời Tinh Không Đạo Cực Tông đã hoàn toàn bị một mảng sương mù màu đen lớn chiếm lấy. Chỉ có thể nghe được bên trong mơ hồ truyền tới những tiếng kêu thảm thiết, lại hoàn toàn không nhìn thấy rõ ràng.

Nhưng càng như vậy, lại càng khiến cho tu sĩ của bốn đại thành, run như cầy sấy. Trong lòng mỗi người đều dâng lên cảm giác bất an mãnh liệt.

- Đó là... cái gì?

- Trời ạ, đây là thần thông gì vậy?

Bên trong bốn đại thành, thời điểm vô số người hít một hơi khí lạnh. Ở trong những Không Thành này có một đám người, lúc này trong lòng còn sợ hãi, đồng thời cũng đang cảm thấy may mắn vô cùng.

- Trương huynh, chuyện này nhờ có huynh đấy. Vô cùng cảm kích, vô cùng cảm kích!

- Bảo Tài huynh đệ, đại ân không có lời nào cảm tạ hết được. Không cần nói nữa. Sau này huynh đệ có chuyện gì cần dùng tới ta, ta nhất định sẽ báo đáp!

Đám người kia có chừng mấy trăm. Lúc này mỗi người đều mang theo sự cảm kích mãnh liệt, không ngừng nói lời cảm ơn về phía Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài đang ở vị trí trung tâm.

Hứa Bảo Tài cùng Trương Đại Bàn cũng hãi hùng khiếp vía. Bọn họ hiểu rất rõ đối với Bạch Tiểu Thuần. Lúc trước, sau khi phát hiện Bạch Tiểu Thuần luyện đan, thần sắc hai người lại lập tức biến đổi. Bọn họ đều sợ tới mức muốn nhảy dựng lên. Trong lòng bọn họ còn nổi sóng lớn cuồn cuộn. Bọn họ biết khuyên không được Bạch Tiểu Thuần, vì vậy đã vội vàng lập tức trốn ra khỏi Lam Sắc Thải Hồng.

Thậm chí ở trên Thải Hồng khác, bọn họ cũng lo lắng, ngủ không cảm thấy ngon, đứng ngồi không yên. Vì vậy hai người cắn răng, trực tiếp lại ra khỏi Thải Hồng, trở lại mặt đất Không Thành, mới phát giác được an toàn hơn một chút.

Về phần những tu sĩ bị bọn họ kéo vào bên trong thế lực, Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài không đành lòng. Vì vậy hai người đều truyền âm, nói cho bọn họ biết đã xảy ra chuyện lớn, bảo người ta dọn sạch xuống.

Có người ghe, có người lại không để ý tới, cho rằng hai người bọn họ chuyện bé xé ra to... Mà giờ khắc này, ở bốn phía xung quanh hai người bọn họ đều là những người vốn nửa ngờ nửa tin, nhưng vẫn dọn xuống đây.

Lúc này, những người này ở đây chính mắt nhìn thấy sương mù màu đen tản ra khắp bầu trời khó có thể hình dung nổi. Tâm thần của bọn họ đều đang chấn động, cảm thấy vô cùng may mắn vì sự lựa chọn của mình.

- Đều là huynh đệ của nhau. Đây chỏ là chuyện nhỏ không đáng nhắc đến. Ta đã sớm nói cùng các ngươi, Bạch trưởng lão luyện đan, đây chính là chuyện thần quỷ đều kinh hãi!

Trương Đại Bàn cũng có tật giật mình, sắc mặt tái nhợt nói.

- Hơn nữa ta nói cho các ngươi biết, dựa theo hiểu biết của ta đối với Bạch trưởng lão, dựa vào kinh nghiệm của ta phán đoán... Chuyện này, sợ là vẫn chưa xong. Các ngươi nghe ta, trong khoảng thời gian này, ngàn vạn không nên đi về!

Hứa Bảo Tài cũng hít vào một hơi lấy lại bình tĩnh, biểu tình nghiêm trọng mở miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK