- Đáng chết, ta phải hầm nó!
Khi mọi người ở nơi này nổi giận, đồng thời sắc mặt Thánh Hoàng cũng khó coi đến cực hạn. Tay phải hắn chợt giơ lên, mặc cho tốc độ của con rùa đen nhỏ thật là nhanh, cho dù lặng lẽ không tiếng động giống như tới vô ảnh đi vô tung vậy, nhưng sau khi Thánh Hoàng ra tay, vẫn không có biện pháp chạy trốn được.
Chỉ thấy bóng dáng của con rùa đen nhỏ bóng người gần như vừa na di. Trong chớp mắt, chỗ hư vô bốn phía xung quanh n giống như bị phong ấn, trực tiếp đông cứng lại. Mặc cho nó giãy giụa như thế nào, đều chỉ là chuyện vô nghĩa. Ngay lập tức nó đã bị một lực lượng cường đại hút lùi lại, hóa thành một đạo cầu vồng, lao thẳng đến hoàng cung. Thời điểm nó xuất hiện, thình lình ở trong tay Thánh Hoàng, đã bị hắn bắt lại!
Lần này Con rùa đen nhỏ dường như thật sự bị giật mình. Mắt thấy mình bị người trước mặt khiến cho nó cũng cảm thấy khủng khiếp này bắt lại, nó nhất thời lại phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
- Ta là bị ép buộc. Là Bạch Tiểu Thuần, là Bạch Tiểu Thuần bảo ta làm. Hắn mới là kẻ cầm đầu gây họa. Các ngươi không biết, gia hỏa này chính là một tai họa. Là hắn buộc ta đi trộm hạt sen! Ta là vô tội. Ta cũng là người bị hại!
Bốn móng vuốt của con rùa đen nhỏ không ngừng giãy dụa, âm thanh cực kỳ chói tai, truyền khắp tám phương, vang vọng ở trong tai mỗi một tu sĩ Thánh Hoàng Thành có mặt trên quảng trường.
Bọn họ vốn tức giận ngập trời, lúc này nghe được lời của con rùa đen nhỏ nói, nhất thời lại nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.
Trong nháy mắt, từng ánh mắt liền rơi vào trên người Bạch Tiểu Thuần. Thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hít thở dồn dập, trán đổ mồ hôi. Tuy rằng hắn biết con rùa đen nhỏ này là đồ phá hoại nhất, rất khó giữ mồm giữ miệng. Nhưng hắn lại không nghĩ rằng, gia hỏa này rốt cuộc hoàn toàn không có một chút kiên trì nào, đã trực tiếp bán mình đi.
Nhất là sau khi nghĩ đến con rùa đen nhỏ này một mình ăn trộm hơn vạn hạt sen, chỉ cho mình có một nghìn hạt, nguyền rủa trong lòng Bạch Tiểu Thuần giống như sóng lớn. Nhưng phản ứng của hắn cũng cực nhanh, biểu tình trong chớp mắt lại hóa thành kinh ngạc, giống như mới phản ứng được vậy. Hắn chợt nhảy dựng lên, chỉ vào con rùa đen nhỏ.
- Ngươi là ai? Làm sao ngươi biết tên của ta! Thánh Hoàng bệ hạ, đây là âm mưu! Đây là có người muốn hại ta!
Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ mặt tức giận, giống như bị ủy khuất cực lớn. Lúc này âm thanh cũng trở nên cuồng bạo.
Nhưng những tu sĩ quyền quý ở bốn phía xung quanh, mỗi một người làm sao có thể lại không nhìn ra. Nếu như không có sự kiện Thiên Long Ngư trước đó thì cũng thôi. Bọn họ có lẽ còn có thể do dự. Nhưng hôm nay có sự kiện Thiên Long Ngư trước đó, bọn họ lập tức lại phán đoán được, con rùa đen nhỏ này rõ ràng chính là đồng mưu của Bạch Tiểu Thuần!
Bất kể là con rùa đen nhỏ chỉ điểm Bạch Tiểu Thuần, hay Bạch Tiểu Thuần chỉ điểm con rùa đen nhỏ, một người một rùa này, chính là đạo tặc trộm sen. Hiện tại có thể nói là cả người và tang chứng đều lấy được!
Nhất là ngày hôm nay hai trăm hạt sen này vốn chắc hẳn được Thánh Hoàng hái đi, chuẩn bị phát ra thiên hạ, được toàn bộ tu sĩ Thánh Hoàng Triều bán đấu giá thu hoạch. Đây là một khoản buôn bán lớn. Thánh Hoàng không tham dự vào bên trong, nhưng người quyền quý ở đây, không nói đều có lợi ích liên quan, nhưng phần lớn cũng sẽ tham dự vào trong đó.
Mỗi lần hạt sen bán đấu giá, bên trong đều có quá nhiều không gian thao tác. Đối với bọn họ mà nói, đây là một khoản thu hoạch cực lớn. Nhưng hôm nay... Hiển nhiên là không còn. Thánh Hoàng cũng sẽ không cho phép tiếp tục ngắt đi dưới tình trạng bảy phần tất cả đài sen đã trống rỗng. Thậm chí có thể tưởng tượng được, những đài sen hiện tại đã nguyên khí đại thương. Sợ là tương lai trong khoảng thời gian ngắn, cũng không thể lại có Liên Yến.
Nghĩ đến đây, cho dù là ba người Cổ Thiên Quân cũng tức giận tăng cao. Điều này thật sự dính dáng quá nhiều lợi ích của bản thân bọn họ. Tuy bọn họ là Thiên Tôn, lại có tộc nhân, cũng có dưới quyền. Hàng năm tiêu hao tài nguyên cực lớn. Lúc này đột nhiên thiếu một khoản lớn, bọn họ làm sao có thể không tức giận được.
- Bạch Tiểu Thuần, ngươi cả gan làm loạn, lại dám ăn cắp Tiên Liên!
- Thánh Hoàng, lão phu thỉnh tấu, chém giết Bạch Tiểu Thuần này!
- Thánh Hoàng bệ hạ, lão phu tán thành. Bạch Tiểu Thuần này nhất định phải bị trừng phạt!
Giống như thọc phải tổ ong vò vẽ, gần như tất cả tu sĩ quyền quý, trên quảng trường hoàng cung, mỗi người đều sát ý tràn ngập. Nếu không phải nơi đây là hoàng cung, sợ rằng bọn họ đều sẽ trực tiếp ra tay.
Lúc này mỗi một người tiến lên mở miệng, âm thanh băng hàn, sát ý ngập trời.
Bạch Tiểu Thuần liên tục hít sâu, mồ hôi trên trán lại càng nhiều. Cảm nhận được sát cơ đến từ bốn phía xung quanh, tim gan hắn cũng điên cuồng run rẩy, da đầu tê dại. Hắn muốn mở miệng nói lý, bỗng nhiên chú ý tới con rùa đen nhỏ bị Thánh Hoàng nắm trong tay, cuối cùng nhìn về phía mình trợn trừng mắt.
Sau đó con rùa đen nhỏ này lại kéo dài giọng, vô cùng chói tai hô lên.
- Các vị hảo hán, đều là do Bạch Tiểu Thuần này sai khiến ta làm như thế. Hắn là chủ nhân của ta. Mệnh lệnh của hắn ta không thể không nghe a!
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt với con rùa đen nhỏ, nhìn như muốn nổi giận. Nhưng trên thực tế trong lòng hắn lại nghi hoặc không thôi. Động tác chớp mắt của con rùa đen nhỏ trước đó, nhìn như bình thường, nhưng Bạch Tiểu Thuần cùng con rùa đen nhỏ này ở cùng một chỗ nhiều năm như vậy, lập tức lại phát hiện ra điểm không thích hợp.
Lại liên tưởng tới trước đó, con rùa đen nhỏ mở miệng lại gọi ra bản thân mình, Bạch Tiểu Thuần lập tức cũng cảm giác được, phương diện này có vấn đề!
Lúc này quảng trường là một mảnh hỗn loạn. Tu sĩ thỉnh tấu, con rùa đen nhỏ gầm thét giận dữ, Bạch Tiểu Thuần hô to. Tất cả đan xen cùng một chỗ, âm thanh khuếch tán ra.
- Thánh Hoàng, Bạch Tiểu Thuần này nhất định phải chết. Phạm phải tội lớn như vậy, quả thực nghe rợn cả người. Còn có Cự Quỷ này, ta nghi ngờ hắn cũng đồng mưu, cũng phải bị xử tử!
Đúng lúc này, Cổ Thiên Quân bỗng nhiên mở miệng, âm thanh mang theo sự băng hàn. Lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, sát ý trong mắt hắn đặc biệt rõ ràng.