Đã rất khó nhìn thấy được một thi thể nào hoàn chỉnh. Ở trong những đợt chém giết này, ở những dưới mũi tên, nhìn thấy được... chỉ là một mảnh đỏ sậm...
Khắp nơi trên mặt đất, hơn mười vạn tu sĩ thậm chí nhiều hơn nữa đang điên cuồng thi triển tất cả phương pháp có thể sử dụng ra để giết người. Nơi đây giống như một cái cối xay thịt cực lớn, không ngừng cắn nuốt tất cả.
Đã không nhìn thấy được trận hình, không nhìn thấy được chỉ huy. Có thể nhìn thấy được, chỉ có bản năng nguyên thủy ép buộc, giống như dã thú điên cuồng.
Ở trên chiến trường mức độ này, tu sĩ Nguyên Anh lại tính cái gì? Kết Đan còn trong chớp mắt liền hình thần câu diệt!
Còn có từng chiếc chiến xa, còn có chí bảo của chiến tranh, tuy lớn đều đã tan vỡ. Nhưng có số lượng vẫn không ít, đang phát ra lực diệt tuyệt, giết chóc tất cả!
Mà chiến trường trên bầu trời cũng rất kinh người. Ở giữa không trung, trên trời cao, một cuộc chiến Bán Thần vượt qua tất cả quy mô, cũng đang được tiến hành. Trên thân thể cao lớn của Cự Quỷ Vương này, vết thương giăng đầy. Có thể nhìn thấy được có một thanh trường thương đã qua xuyên qua thân thể hắn, đang tản ra ánh sáng màu đen, huyễn hóa ra chín con rồng đen, không ngừng chui tới chui lui ở trong thân thể hắn. Mỗi lần như vậy đều làm cho Cự Quỷ Vương phát ra tiếng gào thét thê lương. Nhưng bản thân hắn bị trọng thương, vẫn điên cuồng mãnh liệt cùng vị Bán Thần lão tổ của Tinh Không Đạo Cực Tông, chém giết sinh tử!
Bán Thần lão tổ của Tinh Không Đạo Cực Tông cũng đã đến cực hạn, ngực lõm xuống, một cánh tay đã biến mất. Toàn thân từ trên xuống dưới lộ ra khí tức tử vong ảm đạm. Chỉ là sát ý trong mắt hắn lại vẫn ngập trời.
Mỗi lần bọn họ ra tay, đều làm cho thiên địa biến sắc, cũng làm cho trời cao run rẩy xuất hiện từng vết nứt.
Mà bọn họ ra tay, phát ra công kích, cũng hóa thành từng tầng sóng khí, trở thành gió bão ở bốn phương tám hướng, quét ngang thế giới.
Ở dưới chiến trường Bán Thần, trên bầu trời, Thiên Nhân của Cự Quỷ Thành, Thiên Nhân của đông mạch Thông Thiên, đều đang đánh một trận sinh tử. Những tiếng sấm thường vượt qua thiên lôi, ở bên trong thiên địa này, không ngừng phát tiết bạo phát.
Đám người Hồng Trần Nữ, Nghịch Hà Tông Linh Khê lão tổ, Bạch Trấn Thiên, Trần Hạ Thiên cùng với Đồng Tử, không ngờ đều ở bên trong!
Mà vị Thiên Nhân lão tổ Thiết Huyết Đường kia lại không ở đây. Người cũng không có mặt còn có vị U Minh Công của Cự Quỷ Thành ở trong trí nhớ Bạch Tiểu Thuần!
Lúc này, Thiên Nhân phía bên Thông Thiên có ba vị. Phía bên Man Hoang, ngoại trừ Hồng Trần Nữ ra, còn có một người. Bạch Tiểu Thuần nhận ra người này. Đó là một trong những Thiên Công của Khôi Hoàng Thành.
Lúc này cuộc chiến của sáu người đã đến một khắc sinh tử. Hiển nhiên bên trong đại trận sinh tuyệt đều bị cắt đứt. Mọi người nơi đây chìm đắm ở trong giao chiến khẩn trương, hoàn toàn không có cách nào phát hiện ra!
Ở thời điểm nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần đến, tiếng nổ vang chợt bạo phát mãnh liệt hơn. Chính là vị Thiên Công kia, cười thảm trước khi chết, rốt cuộc không tiếc tự bạo, hình thành lực hủy diệt. Đồng Tử không tránh kịp, trực tiếp bị bao phủ. Sau tiếng nổ lớn, tử vong không chỉ là hắn, còn có vị... Đồng Tử của Tinh Không Đạo Cực Tông!
Hồn phi phách tán, đồng quy vu tận!
Gần như ở trong chớp mắt khi hai người tử vong, Hồng Trần Nữ cũng phun ra một búng máu. Ở dưới sự liên thủ của Trần Hạ Thiên cùng Bạch Trấn Thiên, nàng vốn đã bị trọng thương, thương thế quá nặng. Trong tiếng cười thảm, nàng nhanh chóng lui về phía sau.
Trần Hạ Thiên hít thở ồ ồ, chợt gào thét.
- Hàn Tông, nếu ngươi còn tiếp tục không lấy ra toàn lực, sau trận chiến này, lão phu diệt cả nhà Nghịch Hà Tông của ngươi!
Nói xong, hắn cùng với Bạch Trấn Thiên, lao đến đuổi theo Hồng Trần Nữ. Trong mắt hắn lộ ra sát cơ kinh người. Hiển nhiên, đối với nữ nhi của Cự Quỷ Vương, thống lĩnh của quân đoàn Cự Quỷ, hắn đã ở thếở phải giết!
- Giết nàng, có thể khiến cho Cự Quỷ Vương phân tâm, liền có thể tranh thủ cho lão tổ một đòn tuyệt sát!
Mắt thấy Trần Hạ Thiên cùng Bạch Trấn Thiên đều nhanh chóng phóng đi, Linh Khê lão tổ cảm thấy cay đắng. Hắn biết từ khi khai chiến tới nay, Nghịch Hà Tông thương vong ít nhất. Tất cả những điều này đều là do Hồng Trần Nữ nương tay. Hắn vốn không muốn ở chỗ này ra tay với Hồng Trần Nữ. Nhưng vừa vặn ở Thông Thiên, mình đã không thể làm theo ý mình. Lúc này hắn thở dài một tiếng, cất bước đi.
Nhưng ngay khi ba người đồng thời tới gần, Hồng Trần Nữ ở trong tiếng cười thảm, bên trong con mắt lộ ra hàn quang, giống như sắp triển khai thần thông thuật pháp nào đó với cái giá cực lớn. Nhưng vào lúc này...
Một tiếng rít gào từ phía xa trong thiên địa, giống như có thể xé rách hư vô, ầm ầm truyền đến.
- Dừng tay!
Theo âm thanh đến, lại là một cầu vồng trực tiếp mở ra hư vô thông suốt, mang theo khí thế vô thượng, kinh thiên động địa!
Chớp mắt!
Tới gần!
Người đã tới gần, âm thanh nổ tung!
Chỉ là âm thanh lại lập tức khiến cho hai lỗ tai Trần Hạ Thiên chấn động, tâm thần giống như sắp tan vỡ. Trong một tích tắc này, thất khiếu lại bị chấn động chảy xuống máu tươi. Trong sự hoảng sợ, hắn thậm chí cũng không kịp phản ứng nữa. Đầu cũng chấn động nổ mạnh, giống như bị búa tạ đập tới.
Bạch Trấn Thiên ở bên cạnh cũng vô cùng chật vật. Ở dưới giọng nói này vang lên, hắn bị chấn động, ngũ tạng lục phủ giống như đều muốn tan vỡ, lại trực tiếp phun ra
búng máu tươi lớn. Dường như ở dưới tiếng gầm thét giận dữ này, linh hồn cũng muốn bị trực tiếp phá hủy thành mảnh nhỏ.
Chỉ có Linh Khê lão tổ lông tóc không tổn hao gì. Nhưng hiện tại trong lòng hắn vô cùng chấn động. Theo âm thanh quen thuộc này lọt vào tai, khiến cho hơi thở của hắn chợt dồn dập. Trong mắt còn có không có cách nào tin tưởng. Hắn muốn quay đầu nhìn lại. Nhưng khi nhìn qua, chỉ thấy bên kia tốc độ quá nhanh, do đó hư vô vặn vẹo cùng thiên địa mơ hồ.
Bạch Tiểu Thuần hóa thành cầu vồng, tốc độ cực nhanh, dường như muốn xé rách thiên địa. Còn dâng lên một khí thế vô thượng, kinh thiên động địa, thậm chí khiến cho chiến trường này cũng chấn động chợt hạ xuống, trong nháy mắt khi Trần Hạ Thiên, Bạch Trấn Thiên tính bao vây tấn công, ra tay đối với Hồng Trần Nữ,!