Sau khi vài đạo thần thức này đảo qua chỗ hắn, dù không có lộ ra sự thù địch, nhưng lại khiến cho Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ. Cho dù mình có phương pháp Thần Sát, ở trong này, cũng đều tồn tại nguy cơ sinh tử.
- Ở đây... Rốt cuộc là chỗ nào vậy?
Thời điểm trong lòng Bạch Tiểu Thuần đang suy đoán, bọn họ cuối cùng cũng đi ra khỏi chỗ đầm lầy này, bước vào trong một mảnh bình nguyên vô tận.
Bên trong bình nguyên, tiếng gió thổi gào thét, phát ra những tiếng xào xạc. Chỉ có thể nhìn đến cỏ xanh giống như sóng biển ở trong gió nhấp nhô. Thỉnh thoảng, có thể thấy trên mặt đất có một vài hài cốt bị ăn sạch sẽ...
Tất cả những điều này, khiến cho Trương Đại Bàn cùng Tống Khuyết, còn có Tôn Ngô đều hãi hùng khiếp vía. Hình như từ trên vài hài cốt này, cũng có thể thấy được dấu hiệu khủng khiếp của bình nguyên này.
Lại qua mười ngày, thời điểm Bạch Tiểu Thuần dẫn theo đám người Trương Đại Bàn bay nhanh ở trên bình nguyên này. Bỗng nhiên sắc mặt Bạch Tiểu Thuần chợt biến đổi. Hắn chỉ cảm thấy một sát ý mãnh liệt chợt bay lên. Sát khí này nồng đậm, thậm chí khiến cho không khí cũng trở nên lạnh lẽo hơn rất nhiều. Bỗng nhiên hắn ngẩng đầu lên, thân thể còn lui về phía sau. Giọng điệu cấp bách la lên.
- Đại sư huynh, ba người các ngươi lập tức rời khỏi đây, không cần phải để ý tới ta!
Gần như trong chớp mắt khi lời nói của Bạch Tiểu Thuần truyền ra, trên trời cao của bình nguyên phía xa truyền đến tiếng sấm sét vang trời. Có hai gương mặt cực lớn đồng thời hiện lên.
Chính là... Vân Lôi Song Tử!
Khi nhìn thấy gương mặt cực lớn của Vân Lôi Song Tử trên trời cao, trong lòng Bạch Tiểu Thuần chợt tràm xuống. Bắt đầu từ khi hắn tiến vào địa điểm thí luyện này, lại cùng Vân Lôi Song Tử này nhiều lần ma sát.
Lúc này đối phương cuối cùng song tử cùng tồn tại. Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thuần có chút nhức đầu. Thời điểm hắn lui ra phía sau, hắn lập tức bảo đám người Tôn Ngô nên rời đi trước.
- Bạch Tiểu Thuần, lần này ngươi nhất định phải chết!
Trên trời cao, Vân Lôi Song Tử truyền ra tiếng gầm thét giống như thiên lôi vậy. Trong nháy mắt hai gương mặt này lại hóa thành hai bóng người. Một người trong đó lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần. Một người khác lại xông về phía đám người Trương Đại Bàn.
Hiển nhiên, bọn họ không chỉ muốn giết chết Bạch Tiểu Thuần ở chỗ này, còn muốn Trương Đại Bàn cùng đám người Tống Khuyết được Bạch Tiểu Thuần được một đường bảo vệ ở phía sau, đều sẽ diệt sạch.
Tất cả những điều này đều phát sinh chỉ trong chớp mắt. Bạch Tiểu Thuần mắt thấy Vân Lôi Song Tử tách ra, trong lòng thầm lo lắng. Hắn biết đám người Trương Đại Bàn không có cách nào chạy trốn. Vì vậy tay áo hắn vung lên, trực tiếp thu ba người vào bên trong túi trữ vật.
Trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần thu ba người Trương Đại Bàn đi, Vân Lôi Song Tử ở trên trời cao, trong mắt có hàn quang bùng lên. Thật ra giữa hai người bọn họ cùng Bạch Tiểu Thuần đã kết thù kết oán quá sâu!
Cho dù trước đây Bạch Tiểu Thuần vận dụng phương pháp Thần Sát, chấn động Vân Lôi Tử. Nhưng hôm nay hai người tập trung ở một chỗ, có lo lắng vô hạn, cũng chuẩn bị sẵn sàng, lúc này hoàn toàn không có một chút do dự nào. Vân Lôi Song Tử lập tức lại ra tay.
Trong đó vị đệ đệ trong Vân Lôi Song Tử, hắn am hiểu tốc độ, vừa ra tay là toàn thân giống như xuyên qua hư vô, lao thẳng đến Bạch Tiểu Thuần. Một vị Vân Lôi Tử Thiên Nhân trung kỳ đỉnh phong khác lại phất tay. Vô số thiên lôi tia chớp ầm ầm ầm biến ảo. Thình lình ở giữa không trung hội tụ thành một con bàn tay tia chớp cực lớn, chộp về phía Bạch Tiểu Thuần!
- Chết!
Hai người gần như đồng thời mở miệng, âm thanh truyền khắp tám phương.
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy rất đau đầu, còn hãi hùng khiếp vía. Hắn cảm giác nguy cơ mãnh liệt dâng lên. Hắn chợt lui về phía sau. Hắn cũng không kịp suy nghĩ nhiều, hai tay chợt bấm quyết, ở trước người vung lên.
- Đầm nước!
Những lời này vừa thốt ra, nhất thời bình nguyên nơi này lập tức đã bị hơi nước tràn ngập. Chỗ bình nguyên dường như đã trở thành đầm lầy. Tám phương ở trong một mảnh hỗn độn. Giọng nói của Bạch Tiểu Thuần lại vang vọng.
- Quốc gia!
Ở trong tiếng nổ lớn, dường như thế giới cũng bị vỡ ra. Vân Lôi Song Tử biến sắc. Hai người vốn tưởng rằng, trước đó khi Bạch Tiểu Thuần giao chiến với bọn họ, đã vận dụng tất cả thuật pháp. Nhưng bọn họ lại không nghĩ rằng, lại còn có phương pháp xa lạ đánh xuống.
bọn họ còn ở trong đầm nước bốn phía xung quanh, cảm nhận được một nguy cơ. Cùng lúc đó, thiên địa ầm ầm ầm nổ vang. Từ bên trong đầm nước phía dưới, đột nhiên lại dâng lên từng những cái gai sắc bén như dời núi lấp biển, nổ khắp tám phương. Đồng thời những cái gai sắc này biến thành từng cái móng tay, từng cái chân lớn, hung hãn lao ra, phát ra rít gào vang vọng.khiến cho người ta đinh tai nhức óc
Ầm.
Một tiếng động vang lên. Cái chân lớn liền trực tiếp hạ xuống, giống như trời cao sụp xuống, hình thành khí thế mạnh mẽ, khiến cho Vân Lôi Song Tử hoàn toàn biến sắc.
Vân Lôi Tử am hiểu tốc độ, đứng mũi chịu sào, trực tiếp phun ra máu tươi. Thân thể hắn chợt lui về phía sau. Một vị Vân Lôi Tử khác thi triển ra vô số tia chớp. Lúc này trong tiếng gầm nhẹ, hắn toàn lực thi pháp. Chớp mắt một cái, chân lớn này lại cùng bàn tay do những tia chớp ở bốn phía xung quanh hình thành, va chạm tới nhau.
Trời cao chấn động. Mặt đất xuất hiện từng vết nứt. Bàn tay tia chớp tan vỡ từng tầng. Đồng thời, chân lớn hạ xuống bên trong đầm nước này tuy cường hãn vô cùng. Nhưng dù sao đối mặt chính là Vân Lôi Song Tử đã vượt qua đám người Trần Hạ Thiên. Lúc này hắn cũng trở nên mơ hồ không rõ ràng, cho đến biến mất.
Theo đầm nước và quốc gia biến mất, bóng người Bạch Tiểu Thuần đã như điện chớp, nhanh chóng lui lại. Trong chớp mắt hắn lao về phía xa. Trong lòng hắn biết rất rõ, một mình Vân Lôi Tử, mình có thể chiến thắng, nhưng đối phương có hai người liên thủ, ở dưới tình huống mình không thể khống chế được Thần Sát, phần thắng không lớn.
Lúc này mượn quốc gia ngăn cản đầm nước, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần cực nhanh, đã hiện ra ở phía chân trời.
- Cũng để cho ngươi nhấm nháp một chút, thống khổ khi bị đuổi giết!
Vân Lôi Song Tử cắn răng, trong mắt lộ ra sát ý mãnh liệt. Hai người hít một hơi thật sâu, rốt cuộc hai bên chợt tới gần. Trong phút chốc, bọng họ giống như dung hợp lại với nhau, từ hai đạo cầu vồng hóa thành một đạo.