- Còn có vài hơi thở nữa sẽ kết thúc. Mau ngăn cản hắn!
Mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ đậm một mảnh, phát ra một tiếng thê lương rít gào.
- Mặt quỷ, đây là ngươi ép ta!
Lúc này Bạch Tiểu Thuần đã không có biện pháp nào khác, hắn trực tiếp lại cứng rắn phá vỡ, diệt vong một giọt Bất Tử Huyết của mình. Theo Bất Tử Huyết vỡ nát diệt vong, một huyết khí ngập trời, ầm ầm ở từ trong cơ thể hắn bạo phát ra, khuếch tán toàn thân, bao phủ khắp nơi. Lúc này, ánh mắt hắn cũng trở nên tà dị vô cùng. Trong chớp mắt thân thể lại đi ra một bước, huyết khí kinh thiên động địa.
Ý thức của Bạch Tiểu Thuần đã trở nên mơ hồ. Lúc này hắn giống như dựa theo bản năng của thân thể này, ở dưới Thần Sát bạo phát, đối với tất cả tồn tại có đầy đủ sức sống ở bốn phía xung quanh, đều có khát vọng cắn nuốt mãnh liệt.
Mà hiện tại bên trong động băng này, khoảng cách gần Bạch Tiểu Thuần nhât, chính là mặt quỷ kia. Gần như trong nháy mắt, ở dưới huyết khí Thần Sát tăng tốc khuếch tán, Bạch Tiểu Thuần giống như xuyên qua hư vô, trực tiếp lại xuất hiện ở bên cạnh mặt quỷ kia. Huyết khí lại chợt bao trùm hắn ở bên trong. Bạch Tiểu Thuần giơ tay phải lên, hung hăng chộp một cái về phía mặt quỷ này.
Nửa cái đầu mặt quỷ đã tiến vào trung tâm vòng xoáy, lúc này toàn thân cũng run lên. Cho dù là hắn, cũng cảm thấy cảm giác nguy cơ, phát sinh ở trong lòng hắn.
Mà thân thể hắn, đã ở dưới một trảo huyết khí này của Bạch Tiểu Thuần bị trực tiếp lôi từ trung tâm vòng xoáy này đi ra.
- Đáng chết, đây là... Huyết pháp?
Mặt quỷ tức giận rít gào. Hắn bỗng nhiên quay đầu, liếc mắt liền thấy được toàn thân Bạch Tiểu Thuần có huyết khí tràn ngập. Nhất là thời khắc này huyết khí toàn thân Bạch Tiểu Thuần rốt cuộc đều tạo thành một ít tổn thương đối với hắn. Điều này khiến cho mặt quỷ tâm thần chấn động.
Cũng chính là ở trong một tích tắc này, theo mặt quỷ bị Bạch Tiểu Thuần lôi ra, thời gian nữ hài nhi dung hợp trăm hơi thở, đã qua đạt được. Toàn bộ vòng xoáy của mặt băng, nhất thời cuồng bạo. Một lực hút cực lớn, ngập trời, giống như muốn hút tất cả mọi thứ ở bốn phía xung quanh đều vào trong vòng xoáy này!
Bạch Tiểu Thuần cùng mặt quỷ càng không tự chủ được, bị lực hút mạnh này quấn lấy, lao thẳng đến vòng xoáy.
- Bỏ lỡ cơ hội lần đầu tiên, chỉ có thể tiến vào bên trong pháp bảo, tìm biện pháp cướp đoạt quyền khống chế!
Mặt quỷ tức giận đến cực điểm. Ánh mắt hắn lóe lên, nhìn ra được Bạch Tiểu Thuần không thích hợp.
- Người này thần hồn suy yếu, thi triển huyết pháp này khó có thể cùng hồn dung hợp. Nếu không, sẽ rất khó chơi!
Mặt quỷ hừ lạnh một tiếng. Thời điểm thân thể hắn bị cuốn vào vòng xoáy, chín đạo phù văn bên ngoài thân thể hắn chợt lập lòe, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần.
- Dám ngăn cản chuyện tốt của ta. Đối phó với loại huyết đạo bản thân không có ý thức, chỉ có bản năng, biện pháp tốt nhất, chính là... Phong!
Âm thanh của mặt quỷ truyền ra. Trong mắt hắn lộ ra ánh sáng u tối dị thường. Chín đạo phù văn này lập tức gào thét, chớp mắt lại bao phủ Bạch Tiểu Thuần ở bên trong. Trong ánh sáng loá mắt, tầng tầng lớp lớp, xuất hiện hình ảnh trùng điệp, giống như dời núi lấp biển, hóa thành từng tầng phong ấn một, trực tiếp bao phủ ở trên người Bạch Tiểu Thuần.
Trong chớp mắt khi phong ấn của hắn hạ xuống, tiếng sấm trong vòng xoáy cuồn cuộn bạo phát ngập trời nhất từ trước tới nay, chấn động tám phương. Trong nháy mắt, lực hút bên trong vòng xoáy này cũng trở nên cuồng bạo đến cực điểm, trực tiếp hút mạnh Bạch Tiểu Thuần cùng với mặt quỷ, kể cả mọi thứ ở bên trong động băng này vào trong vòng xoáy!
Ở trong chớp mắt khi bọn họ bị hút vào, vòng xoáy tan vỡ, mặt kính vỡ nát, động băng sụp xuống!
Bắc mạch Thông Thiên, sâu bên trong trên Băng Nguyên hình thành một mảnh sụp xuống. Phạm vi sụp xuống này không nhỏ, khuếch tán ra bốn phía xung quanh. Vô số lớp băng vỡ nát. Ở trong thời gian một ngày ngắn ngủi, lại hình thành một vết nứt cực lớn.
Phóng tầm mắt nhìn lại, thật giống như bị một người khổng lồ đánh một quyền vào phía trên sông băng, hình thành vết thương nhìn thấy mà giật mình.
Thậm chí còn ảnh hưởng đến tất cả khu vực ở bốn phía xung quanh, khiến cho Cửu Thiên Vân Lôi Tông đều đặc biệt coi trọng. Không chỉ đám người Vân Lôi Tử đến, thậm chí Bán Thần bắc mạch cũng tự mình hạ xuống.
Nhưng mặc cho bọn họ tìm kiếm ở bốn phía xung quanh, cũng không có tìm được manh mối nào. Hình như tất cả đều hoàn toàn bị lực hút của vòng xoáy lúc trước hút đi.
- Thời buổi rối loạn...
Cuối cùng, Bán Thần bắc mạch lắc đầu than nhẹ. Nếu như đổi lại là thời điểm khác, hắn có thể còn có tâm tình tốn tinh lực cùng thời gian, tìm ra nguyên nhân khiến cho khu vực Băng Nguyên này tan vỡ. Nhưng hôm nay, hắn đã không có tâm tình như vậy.
Lúc ngẩng đầu, hắn nhìn về phía Thông Thiên Đảo. Một lát sau, ánh mắt thu lại, cuối cùng nhìn về phía phương hướng Man Hoang. Ở sâu bên trong mắt hắn che giấu sự uể oải.
Trên thực tế, từ sau chuyện Thiên Tôn thu đồ đệ ở địa điểm thí luyện, trong lòng hắn đã có chút bất mãn đối với Thiên Tôn. Nếu không thời điểm nhìn thấy Đỗ Lăng Phỉ lúc, cũng sẽ không nói ra nơi này là bắc mạch.
Nhưng cho dù là bất mãn, hắn cũng không có cách nào biểu lộ ra ở ngay trước mặt Thiên Tôn. Hắn hiểu rõ, bất mãn tuyệt đối không chỉ là một mình mình. Hắn càng hiểu hơn... Dựa theo tính cách của Thiên Tôn, sau khi cuộc chiến tuyệt thế ở Man
Hoang thất bại, ở chiếc thuyền xương này lại một lần nữa thất bại, hiện tại sợ rằng ở trước mặt... Chỉ có một con đường.
- Có thể chiến tranh... rất nhanh sẽ bắt đầu.
Bán Thần bắc mạch thì thào, thở dài, xoay người rời đi.
Theo mọi người bắc mạch biến mất, Băng Nguyên sụp xuống này cũng chậm rãi trở lại yên tĩnh. Gió tuyết một lần nữa bao trùm. Có thể sau một vài năm tháng, tất cả nơi đây đều sẽ bị chôn vùi ở trong băng tuyết. Cho dù là vết nứt mặt đất sụp xuống, cũng sẽ từ từ khép lại.