Ầm một tiếng, cả chiếc tàu cao tốc không dùng lại, trực tiếp va chạm vào thân thể ba tên Nguyên Anh, âm thanh ầm ầm nổ vang trời, đột nhiên tàu cao tốc nổ tung hình thành lực lượng hủy diệt quét ngang tứ phương, ba tên tu sĩ Nguyên Anh căn bản không có lực phản kháng, bọn họ tử vong ngay sau đó.
Thậm chí hai tu sĩ Nguyên Anh vây công Vô Cực tử cũng phun máu tươi, sắc mặt bọn họ vô cùng kinh hãi, tròng như rơi ra ngoài, lại dùng tốc độ nhanh nhất lui về phía sau.
Thân ảnh Bạch Tiểu Thuần bay ra khỏi tàu cao tốc, hắn bước một bước xuất hiện bên cạnh Tống Quân Uyển, hắn một tay ôm eo nàng, tay phải vung lên, tàu cao tốc hình thành lực lượng hủy diệt lại không có ảnh hưởng tới thân thể tu sĩ Nghịch Hà Tông, lực lượng này vô cùng cường đại nhưng không ảnh hưởng tới các tu sĩ Nghịch Hà Tông khác.
Về phần hai tên Nguyên Anh vây công Vô Cực tử chạy trời không khỏi nắng, bị hỏa diễm hủy diệt bao phủ vào bên trong.
Hiện tại có vô số tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, bỗng nhiên quanh quẩn cả chiến trường, chung quanh có mấy ngàn hỏa nhân gào thét, những người này đều là tu sĩ ba tông, bọn họ kêu thảm thiết vài tiếng mà thôi, ngay sau đó bị hỏa diễm hủy diệt tiêu diệt ngay lập tức.
Tất cả nói dài dòng nhưng tất cả mọi chuyện từ khi Bạch Tiểu Thuần ra tay cho đến phất tay tiêu diệt năm Nguyên Anh, mấy ngàn tu sĩ cũng chỉ diễn ra trong một giây.
Quá nhanh, nhanh tới mức không ai kịp phản ứng, chấn động của việc này quá lớn, nó có thể ảnh hưởng toàn bộ chiến trường, vô số ánh mắt của mọi người không tự chủ nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.
Cũng chính vào lúc này tu sĩ ba tông cũng kịp phản ứng.
- Trời ạ!! Đây là chuyện gì?
- Đáng chết, người này là ai!!
- Nhìn hắn quen mắt.
Lúc tu sĩ ba tông hít khí lạnh, đệ tử Nghịch Hà Tông lập tức kích động và hoang hô thật lớn.
- Bạch Tiểu Thuần! Là Bạch Tiểu Thuần!
- Bạch sư thúc, hắn là Bạch sư thúc!!
- Bạch Tiểu Thuần!!
Âm thanh vang vọng chiến trường, sau đó cái tên Bạch Tiểu Thuần cũng truyền vào tai vô số người, Thượng Quan Thiên Hữu, Bắc Hàn Liệt, Linh Khê lão tổ, Huyết Khê lão tổ, hầu tử, con thỏ, tất cả mọi người chấn động rất mạnh.
Những kẻ đã từng là thiên kiêu của ba tông, hôm nay bọn họ run rẩy vì tức giận, thù hận trong mắt nồng đậm, trên mặt một đô thống... Tồn tại ấn ký con rùa đen.
Thậm chí ngay cả ba lão tổ Thiên Nhân cũng nhíu mày, ba người bọn họ không quan tâm Bạch Tiểu Thuần, mặc dù giật mình khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện nhưng vẫn tự tin như cũ, dù sao Bạch Tiểu Thuần trong mắt bọn họ chỉ có chiến lực cường đại nhưng tu vi chỉ là Nguyên Anh Đại viên mãn mà thôi.
- Không cần để ý tới, ba người chúng ta ra tay toàn lực diệt hạch tâm Nghịch Hà Tông, sau đó lại đi chém người này!
Ba vị Thiên Nhân có chung nhận thức với nhau, thu hồi ánh mắt sau đó lập tức ra tay.
Trong đó Thiên Nhân của Tinh Hà Viện ra tay tạo thành bàn tay khổng lồ, lực lượng một người trực tiếp trấn áp Linh Khê lão tổ, hầu tử và con thỏ, thậm chí trấn áp cả Huyết Tổ!
Lão tổ Đạo Hà Viện bộc phát kiếm khí, hắn nhìn về phía Thiết Đản mang theo tham lam, hắn bay thẳng đến Thiết Đản, vô số kiếm khí kinh thiên động địa.
Về phần lão tổ Cực Hà Viện bộc phát khói đen bao phủ toàn thân, khói đen khuếch tán bao phủ căn cơ sơn môn Nghịch Hà Tông, những nơi hắc khí đi qua đại địa héo rũ, dường như hắn ra tay muốn biến sơn môn Nghịch Hà Tông thành vùng đất chết.
Càng vào lúc này ý chí của ba người thay thế ý chí của thiên địa, hóa thành mây đen bao phủ khắp nơi.
Tống Quân Uyển cảm thấy đầu óc ông ông, ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thuần, chỉ cảm thấy mọi việc như đang nằm mơ, hé miệng không biết nói cái gì cho phải, hiện tại tông môn gặp nạn, Bạch Tiểu Thuần có thiên ngôn vạn ngữ cũng không có thời gian nói, hắn đặt Tống Quân Uyển ở một bên, hắn vung tay phải tạo màn sáng bao phủ quanh người Tống Quân Uyển.
Màn sáng này do Bạch Tiểu Thuần tự mình bố trí, không phải Thiên Nhân không thể phá.
Sau khi làm xong việc này, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn về phía Nghịch Hà Tông, nơi đó có ba đại Thiên Nhân, Bạch Tiểu Thuần lòng dạ biết rõ ba người này mới là trọng điểm, chỉ có trấn áp bọn chúng mới có thể chiến bại thành thắng.
- Chỉ là ba tên Thiên Nhân sơ kỳ cũng dám giương oai trước mặt ta!
Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ rực như máu, nhất là nhìn thấy kiếm khí của Thiên Nhân Đạo Hà Viện điều khiển vô số kiếm khí muốn giết Thiết Đản, Thông Thiên pháp nhãn của Bạch Tiểu Thuần mở ra, ngay sau đó ánh sáng tìm bay ra ngoài, bay thẳng về phía lão tổ Thiên Nhân của Đạo Hà Viện, thân ảnh của hắn vượt qua cả tia chớp, trong chốc lát đã tiến tới gần sơn môn.
Giờ phút này trong sơn môn, Thiết Đản vô cùng kích động, dù cho nguy cơ trước mắt nhưng nó vẫn vui mừng như cũ, thân thể phấn chấn giống như có pháp lực vận dụng không hết nhưng nó vẫn đúng mực, nó biết mình không phải đối thủ của lão tổ Thiên cho nên chỉ gào thét một tiếng mà thôi, toàn thân xuất hiện biển lửa màu đen, biển lửa ngưng tụ thành bộ dạng của nó lui về phía sau.
Chỉ trong nháy mắt nó lui về phía sau, tay phải lão tổ Thiên Nhân Đạo Hà Viện điểm về phía trước, bốn đạo kiếm khí ngưng tụ hình thành một thanh đại kiếm hư ảo, tràn ngập thiên ý và mang theo thiên uy chém thẳng về phía Thiết Đản.
Đối với Bạch Tiểu Thuần đang lao tới gần mình, lão tổ Thiên Nhân Đạo Hà Viện vẫn xem thường, nhất là đạo ánh sáng tìm bay tới, hắn càng phát tay áo bắn ra một đạo kiếm khí ngăn cản ánh sáng tới gần.
Nhưng trong nháy mắt kiếm khí va chạm với ánh sáng tím, kiếm khí lập tức sụp đổ, ánh sáng tím dường như không thể ngăn cản, trong chốc lát nó lao thẳng về phía trước, lão tổ Thiên Nhân Đạo Hà Viện khẽ giật mình, trong nháy mắt hắn lui về phía sau, đáng tiếc thân thể vẫn trúng ánh sáng tím, thân thể hắn chấn động, hắn bị ép dừng lại trong nháy mắt.
Sắc mặt của hắn biến hóa, nội tâm chấn động rất mạnh, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần từ đằng xa bay tới gần, trực tiếp xuất hiện trước mặt Thiết Đản.