- Các ngươi cần vì lo lắng vấn đề hỏa diễm biến hóa chậm chạp, vì sao không cân nhắc phân phân tán hỏa diễm nhiều màu sắc thành nhiều đạo, kể từ đó tỷ lệ biến hóa càng lớn hơn.
Người thủ lăng lên tiếng.
Những lời này giống như sấm sét giữa trời quang, trực tiếp đánh vào tâm thần Bạch Tiểu Thuần cùng Bạch Hạo, hai sư đồ sững sờ sau đó ánh mắt sáng lên.
Đúng là như thế, vào lúc luyện chế hỏa diễm mười tám màu chỉ có một màu là mười tám màu, màu sắc như vậy xuất hiện mười đạo, thậm chí là trăm đạo, cho dù biến ảo nhiều hơn nữa, đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói cũng có đầy đủ nắm chắc, cho dù đụng đại vận cũng có thể thành công.
- Đúng vậy, đúng là như vậy, sư tôn, chúng ta có thể phục bút ở hỏa diễm mười lăm màu, vào lúc ở hỏa diễm mười sáu màu chúng ta lại luyện ra nhiều màu hơn, kể từ đó có thể biến hóa nhiều, tới lúc mười chín màu lại phân ra...
Bạch Hạo kinh hỉ, ánh mắt thôi diễn thật nhanh, tiếng hít thở dồn dập, bởi vì xác xuất thành công rất lớn.
Bạch Tiểu Thuần cũng kích động, việc này nhìn như đơn giản đó là vì chọc thủng, mỗi người đều hiểu, nếu không nghĩ ra, nếu không ai điểm tỉnh, sợ rằng bọn họ muốn hiểu ra việc này cần hao phí thời gian rất lâu.
Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn đứng lên cúi đầu với người thủ lăng, ngay cả Bạch Hạo cũng cúi đầu, sau khi người thủ lăng nói xong cũng im lặng.
Lúc này Bạch Tiểu Thuần không lôi kéo người thủ lăng, hắn và Bạch Hạo không ngừng thôi diễn, mấy ngày sau, rốt cuộc vấn đề của bọn họ được giải quyết, mặc dù việc này đối với luyện chế mười chín sắc hỏa, trợ giúp không phải toàn bộ, chỉ là bộ phận nhưng đã giúp Bạch Tiểu Thuần gia tăng xác xuất luyện chế hỏa diễm mười tám màu.
Thậm chí có thể nói, một khi dùng phương pháp kia đi luyện chế hỏa diễm màu tám màu, tỷ lệ thành công gia tăng thật lớn. chỉ có hạn chế duy nhất là, luyện chế hỏa diễm màu tám màu cần thật nhiều hỏa diễm mười bảy màu, không thể dùng hỏa diễm do người khác luyện chế, cần chính hắn luyện ra mới được.
Thậm chí yêu cầu chuẩn xác bắt đầu từ hỏa diễm mười lăm màu, đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói việc này không phải vấn đề lớn gì, mặc dù lúc trước châẩn bị không đủ nhưng xác xuất luyện thành hỏa diễm mười tám màu rất lớn, bản thân hắn được lợi vô cùng.
Dù sao mỗi lần luyện chế hỏa diễm mười tám màu thất bại sẽ hao phí cái giá lớn.
Vấn đề làm phức tạp hai sư đồ bị một câu của người thủ lăng điểm tỉnh đã giải quyết dễ dàng, Bạch Tiểu Thuần cùng Bạch Hạo nhìn nhau, sau đó lại bàn bạc mấy vấn đề mấu chốt của hỏa diễm mười chín màu.
- Trong lúc dung hợp mười đoàn hỏa diễm màu tám màu sẽ có chấn động bất ổn, từ đó ảnh hưởng tới vấn đề chỉnh thể...
- Sau khi áp súc co lại cũng có vấn đề rất lớn, cần hạn chế như thế nào, với tu vi của ta hiện tại chỉ miễn cưỡng làm được.
- Cũng không biết hỏa diễm mười chín màu có lôi kiếp hay không?
Hai sư đồ không ngừng nói ra vấn đề này, mỗi lần nói xong lại vụng trộm nhìn người thủ lăng, người thủ lăng không nói gì, bọn họ không ngừng lặp đi lặp lại như vậy.
Vào lúc người thủ lăng rơi vào đường cùng lại đề điểm vài câu, mỗi lần hắn lên tiếng đều làm Bạch Tiểu Thuần cùng Bạch Hạo cuồng hỉ, có vấn đề được người thủ lăng chỉ điểm giải quyết dễ dàng.
Thậm chí dựa theo người thủ lăng cung cấp bạch suy nghĩ, Bạch Tiểu Thuần cảm giác tạo nghệ luyện hỏa của mình tăng cao không ít, Bạch Hạo cũng gia tăng lý luận, hắn xúc động còn lớn hơn Bạch Tiểu Thuần nhiều, mỗi lần người thủ lăng lên tiếng thì hắn từ một suy ra ba, từ đó sáng tạo cách điều chế hỏa diễm mười chín màu tăng nhanh như diều gặp gió, cách điều chế cũng hoàn thiện.
Thậm chí hắn từ cảnh giới tự thân sáng tạo ra cách điều chế dựa theo tu vi và thần thức của Bạch Tiểu Thuần, đây là chuyên môn sáng tạo vì Bạch Tiểu Thuần.
Có thể nói cả Man Hoang cũng chỉ có Bạch Tiểu Thuần dựa vào cách này mới luyện thành, những người khác có được cách điều chế cũng không luyện ra.
Thời gian trôi qua, mấy tháng qua đi, Bạch Tiểu Thuần đã đắm chìm trong luyện hỏa, hắn và Bạch Hạo mất ăn mất ngủ không biết bao lâu, tạo nghệ luyện hỏa càng ngày càng cao.
Lúc tạo nghệ luyện hỏa của sư đồ tăng mạnh, trong mấy tháng ngắn ngủi đã có thu hoạch to lớn khó có thể hình dung, mặc dù người thủ lăng mặt không biểu tình nhưng cũng quan sát hai người, ánh mắt của hắn vui vẻ, những ngày qua hắn không quan tâm Bạch Tiểu Thuần cùng Bạch Hạo, trên thực tế tâm thần của hắn không phải thả câu, mà là quan sát Bạch Tiểu Thuần cùng Bạch Hạo.
Nhìn thấy sư đồ bọn họ thương lượng luyện hỏa, trong lúc vô hình Bạch Hạo tôn sùng sư tôn của hắn như tâần minh, từ ngôn từ của Bạch Tiểu Thuần cũng phát hiện hắn yêu thích đồ đệ này, người thủ lăng nhìn thấy càng vui vẻ.
Thời gian trôi ua, lại qua mấy tháng, khi Bạch Tiểu Thuần đi vào Minh Hà cấm địa đến nay đã hơn nửa năm, thời gian trôi qua rất nhanh, Bạch Tiểu Thuần và đệ tử đột nhiên tăng mạnh, dường như hăn quên thời gian trôi qua.
Mỗi lúc ban ngày Bạch Tiểu Thuần thảo luận với Bạch Hạo về cách luyện chế hỏa diễm mười chín màu, vào đêm hai sư đồ hứng thú bừng bừng đi tới bên cạnh bờ Minh Hà và ngồi bên cạnh người thủ lăng, ngươi một lời ta một câu, từ đó đưa ra vấn đề khó gặp phải lúc ban ngày.
Nếu người thủ lăng trả lời cũng thôi, một khi đáp khó hiểu thì hai người sẽ thảo luận chuyện này suốt, không ngừng thảo luận nó nhiều lần, thường thường cuối cùng người thủ lăng bất đắc dĩ phải nói vài câu.
Từ đó tạo nghệ luyện hỏa của Bạch Tiểu Thuần cùng Bạch Hạo càng ngày càng tinh tiến, hắn càng nắm chắc luyện chế hỏa diễm mười chín màu, nhất là Bạch Hạo, hắn đã sáng tạo cách điều chế hỏa diễm mười chín màu hoàn thiện.
Còn lần này Bạch Tiểu Thuần toàn tâm dựa vào cách điều chế này, cho nên có thể nói... Trong thời gian ngắn Bạch Tiểu Thuần có thể luyện ra hỏa diễm mười chín màu.
Trước đây Bạch Tiểu Thuần chưa bao giờ nghĩ tới mình có thể luyện chế hỏa diễm mười tám màu, sau một thời gian ngắn lại có thể luyện ra hỏa diễm mười chín màu, trên thực tế cho dù Bạch Hạo có lòng tin ít nhất trong mấy năm là có thể làm được như vậy.